Truyện ngắn Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ của Nguyễn Ngọc Thuần cho người đọc cảm giác thích thú như cầm trên tay viên kẹo ngọt mát của tuổi thơ. Những chi tiết nhẹ nhàng, trong sáng của cuốn sách đan cài với những câu triết lý từ một “ông cụ non” sẽ giúp bạn thấy cuộc đời thật tươi đẹp và đáng sống vô cùng.
Mục Lục
Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ có thể coi là những trang nhật kí hồn nhiên, ghi lại tuổi thơ của một cậu bé lên 10. Mỗi trang nhật ký, cậu bé ghi lại những mảnh ký ức ngây ngô về gia đình, hàng xóm và những triết lý mà cậu tự đúc rút khiến cho người lớn chúng ta cũng phải ngỡ ngàng.
“Nhưng tôi muốn nói với bạn một điều, chúng ta phải bí mật. Chuyện đó phải riêng tư. Khi bạn giữ bí mật về mình hay ai đó, bạn sẽ không bao giờ quên. Những chuyện nói ra rồi bạn sẽ quên mất. Tôi dám chắc như vậy. Và còn một điều nữa, bạn phải tăng số lần bà mụ đánh lên, bởi vì như bố tôi nói, chúng ta không có bao giờ có cơ hội được bà mụ đánh lần thứ hai. Chúng ta chỉ được khóc một lần khi chào đời, một cái khóc dễ thương nhất.”
Sách hay nên đọc: Review sách: Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ – một vé đi thôi không cần quay trở lại
Công ty phát hành | NXB Trẻ |
Ngày xuất bản | 2017-03-15 00:00:00 |
Kích thước | 13 x 20cm |
Số trang | 192 |
Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ tuy là những trang viết từ một chú nhóc nhưng ẩn chứa trong đó rất nhiều bài học ý nghĩa về cuộc đời.
Ngoài những bài học chú nhận được từ bố mẹ, Dũng còn có cách nhìn nhận cuộc sống của riêng chú mà người lớn cũng phải học theo.
Dũng ban đầu xấu hổ vì chiếc răng khểnh đáng ghét, thế rồi, cậu cũng học được cách vượt qua nỗi tự ti, biến khiếm khuyết thành bí mật tuyệt vời của riêng mình. Thay vì ghét bỏ những điều khác biệt, cậu đã biết tự tin mỉm cười khoe răng.
Chú bé còn biết yêu cả những khiếm khuyết của người khác nữa. Dũng bao dung, đồng cảm và thấu hiểu cho những người xung quanh. Cậu bé tình nguyện cho ông Tư bàn tay của mình sau khi nghe câu chuyện ông bị mất tay trong trận pháo kích. Dễ thương vô cùng chi tiết ông Tư hỏi “làm sao ông lấy được”:
– Dễ lắm. Thỉnh thoảng con chạy sang đây. Ông chỉ việc kêu lên: bàn tay ơi lấy cho tui cái bánh. Thế là bàn tay sẽ chạy lấy cho ông ngay. Ông cười khà khà:
– Ôi hay quá! Thật là hấp dẫn, vậy mà ông không nghĩ ra được. Để ông làm thử nhé!
Ông hắng giọng rồi sôi nổi nói:
– Bàn tay ơi!
– Ơi! Có tui đây! – Tôi nói to – Tui là bàn tay! Bàn tay xin tuân lệnh hoàng thượng!
Mua sản phẩm tại đây để ủng hộ tác giả và chúng mình nhé
Luôn tìm kiếm những sản phẩm giá rẻ nhất và chất lượng tốt nhất
Cậu bé 10 tuổi đã giúp cô Hồng bên hàng xóm vơi đi nỗi đau do bệnh tật bằng những tình cảm hết sức ngây ngô. Thuốc đắng chưa chắc làm người ta khỏe hơn, chính những cử chỉ và suy nghĩ đáng yêu của chú bé đã làm cô Hồng vơi bớt.
“Họ cần những khuôn mặt hơn là những viên thuốc. Họ cần những bàn tay, những tô cháo, những quả ổi hái để đầu giường. Họ cần mỗi buổi tối ghé lại ngồi với họ trong im lặng. Họ cần chúng ta dẫn họ lên đồi cuốc một mảnh vườn, và thỉnh thoảng hỏi họ có thích ăn bắp rang không”
Cuộc sống vội vã vì chúng ta bỏ quên hiện tại mà chạy theo những thứ xa vời. Chú bé Dũng đã dạy chúng ta những bài học đơn giản mà người lớn vô tình bỏ quên. Đó là cách trân trọng những phút giây hiện tại, là biết yêu thương sự hiện diện của chính bản thân trên cõi đời.
Dũng biết tự hào với sự đầy đủ của cơ thể mình. Chú bé thấy cơ thể thật quý giá sau mỗi lần đếm đủ 10 đầu ngón tay.
Người đọc như hòa mình vào thế giới trong trẻo và tinh khôi của cậu bé. Chìm vào những trang sách, chúng ta tự tưởng tượng ra tiếng cười giòn tan của chú bé đáng yêu, cảm nhận được hương thơm của khu vườn buổi sáng hay khẽ rùng mình vì lạnh khi chú bé trèo lên cây ngắm những vì sao.
“Tôi chồm dậy rồi rón rén đi nhẹ ra vườn. Bố mẹ đã ngủ. Gió lạnh ngắt. Tôi nhặt vài bông hoa bỏ vào trong túi áo rồi lần theo cây mít, trèo lên cái nhánh thật cao. Trên đó có cái chảng ba, ngày thường tôi vẫn hay ngồi. Sương xuống làm ướt đẫm cả gáy. Dưới tán lá, một vài ngôi sao nhấp nháy như từng con mắt nhỏ. Tôi thích nghĩ rằng chúng đang nhìn tôi.”
Sách hay nên đọc: Review sách: Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh – một lần tìm về bầu trời tuổi thơ êm đềm, tĩnh lặng
Thật sự cần dành một lời khen tặng cho nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần về những trang sách dung dị như thế. Dẫu là triết lý, tác giả của chúng ta vẫn biết cách đan nó vào những con chữ một cách rất tự nhiên. Lối viết trong sách nhẹ nhàng, lâng lâng như một cơn gió, đọc sách Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ thấy lòng mình dễ chịu vô cùng.
Nguyễn Ngọc Thuần không miêu tả quá nhiều. Mỗi nhân vật trong Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ chỉ hiện lên qua vài nét gợi. Cảm nhận về họ ra sao, đó là tùy con mắt của độc giả. Chỉ vài câu văn ngắn cũng giúp chúng ta hình dung ra con người và tính cách của những nhân vật ấy.
Có người nói, Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ cho chúng ta chiếc vé, còn Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ đã cho chúng ta một con tàu thời gian để du hành ngược về tuổi thơ.
Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ, hay chính là nhắm đôi mắt để mở rộng tấm lòng. Cuộc sống này cần nhiều cho đi hơn nữa, nó sẽ càng đẹp khi bạn biết yêu thương.
Sách hay nên đọc: Review sách: 999 Lá Thư Gửi Cho Chính Mình – Lời thì thầm từ nội tâm của tuổi trẻ
Mua sản phẩm tại đây để ủng hộ tác giả và chúng mình nhé
Luôn tìm kiếm những sản phẩm giá rẻ nhất và chất lượng tốt nhất
Copyright © 2021 HOCTAPSGK