The school opening season of the year.... is still fresh in my student memories. When becoming a student at the school, a strange feeling suddenly came. Both confused, timid and excited about new things. My first impression of the school located in the center of the district town is the simplicity and gentleness...
To me, the school is beautiful on sunny afternoons, sunsets, when the red light gently spreads across the sky, the whole space slowly drifts, the school suddenly becomes strangely quiet and magical. It seems like it has become a castle in a fairy tale, mysterious and full of charm...During our middle school years, we received dedicated, thoughtful teaching from teachers, each and every teacher. a style, a teaching method that has brought us horizons of knowledge and lessons about being human. I still remember clearly what the homeroom teacher said to us on the first day of class. Ms. Tran Thi Hien - She said that every person's life is a music with ups and downs, there is no music that only has beautiful ups and downs, there must be deep silences for us to feel life. What does this mean? That's why I have more motivation to study and also have pure and innocent student friendships. We were passionate about doing Math, letting our souls relax in Literature hours, lulling the fragile sleep of school age in poems with the sound of cicadas, having the first leaf, having friends, having school.
The rhymes have few words, but they say so much, because the words seem to pierce the emotions, so softly but so deep and so dear that the words become soft. In my mind, I still have memories of tree planting sessions, art festivals, gymnastics and sports competitions, and review hours in the hot summer afternoon sun with the sound of cicadas chirping. Ran, the bright red poinciana cluster... All of these are dear moments, very real, very close emotions. Now, I am far away from the green trees, eagles, teachers, friends of my own age, away from the innocent, pure student years, away from the school that I was attached to to make room for new generations with their New people, generations more advanced and creative than us, I hope.
Every person, no matter who they are, carries some beautiful memories of their childhood and school years. Some are happy, some are sad, but remaining in my heart are still the warm feelings of the years of living, studying and growing together under this school.
Everyone has a time to remember and love. Everyone has countless innocent and rustic memories of their school days. The school roof, teachers, friends or the budding love of adolescence like a shower,... all have created a beautiful film of youth. But even when faced with the chaos of life later, we will never be able to forget it.
Đc chưa bn
ĐÂY CHỈ LÀ BÀI VĂN CỦA RIÊNG MÌNH THÔI NHÉ !!! CÓ GÌ CẬU CHỈNH SỬA LẠI NHA!
Bài làm
Thời cắp sách tới trường là khoảng thời gian đẹp nhất, thời của tuổi mộng mơ, của những ý tưởng vụt đến rồi vụt đi, của cả sự ngỗ nghịch. Ngày bé, cứ ngỡ chỉ có bố, có mẹ là yêu thương ta hết mực. Đến tuổi đi học, ta nhận ra còn có những người cha, người mẹ của hơn 42 đứa con đang đến tuổi ẩm ương. Họ từng bước dạy ta nên người, dạy kiến thức, dạy cuộc sống, dạy ta biết ta phải làm gì trong cuộc đời khó khăn này. Cô Diệu - giáo viên chủ nhiệm tôi năm học lớp sáu đã cho tôi biết được những điều quý giá ấy.
Ngày mới vào trường bỡ ngỡ, người đầu tiên tôi được tiếp xúc là cô. Vẻ điềm tĩnh của cô trong lần đầu gặp mặt ấy đến giờ còn nguyên trong tâm trí tôi. Cô cười tươi lắm. Nhận đám học sinh mới mà thấy hình như cô đã coi chúng tôi như con ruột. Những đứa trẻ chỉ mới bỡ ngỡ bước vào trường cấp hai . Cô là giáo viên lớp chuyên văn, cô biết và hiểu được tâm lý của những đứa con gái mới lớn: điệu đà. Cô ủng hộ chúng tôi làm đẹp, song lại chỉ trong khuôn khổ cô cho phép. Nghiêm khắc là điều tiếp theo tôi thấy được trong con người cô. Tôi chưa thực sự hiểu thế nào là lo sợ cho đến khi mắc lỗi và đứng trước mặt cô. Cô nghiêm khắc ! Vì hiểu là sai nên cô nghiêm khắc. Chúng tôi không lần nào phạm một lỗi hai lần bởi không ai dám đối diện với sự trừng phạt của cô. Đó là chuyện trên lớp. Trong cuộc sống thường ngày, khi phải đối diện với khó khăn. Điều tôi nghĩ đến đầu tiên là ''Nếu là cô, cô sẽ làm gì'' . Dường như mọi vấn đề đều ổn thỏa khi có cô bên cạnh. Lời khuyên, cách giải quyết hay đơn giản chỉ là lời động viên của cô luôn đem lại kết quả không thể tưởng. Khó khăn không còn là khó khăn, nó trở thành bài học cuộc sống để cô dạy chúng tôi cách đối diện. Dạy cho chúng tôi biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã bởi cuộc sống đâu phải là một chuỗi êm đềm, bằng phẳng mà nó có rất nhiều ngã rẽ.
Cô còn dạy cho chúng tôi biết yêu thương, chia sẻ với những người bất hạnh. Biết cảm thông, biết trân trọng những điều quý giá qua từng trang sách,từng bài văn.
Tôi luôn cảm thấy mình may mắn vì được làm học sinh của cô trong suốt những tháng năm cấp ba. Có lẽ cô là báu vật vô giá mà đám học sinh chuyên văn lớp tôi được nhận. Tôi luôn nhớ, luôn trân trọng từng khoảnh khắc đẹp đẽ được bên cô, bên lớp.
Không chỉ cô Diệu, mà tất cả thầy cô, họ đều là những điều đẹp nhất làm nên tuổi học trò, làm nên một thời áo trắng tinh khôi đáng nhớ.
CHÚC BẠN HỌC TỐT NHÉ !!!
Tiếng Anh là ngôn ngữ German Tây, được nói từ thời Trung cổ tại Anh, ngày nay là lingua franca toàn cầu. Tiếng Anh là ngôn ngữ phổ biến nhất trên thế giới, được sử dụng rộng rãi trong giao tiếp quốc tế, kinh doanh và khoa học. Hãy chăm chỉ học tiếng Anh để mở rộng cánh cửa đến với thế giới!
Lớp 4 - Năm thứ tư ở cấp tiểu học, kiến thức ngày một tăng và chúng ta sắp đến năm cuối cấp. Hãy chú trọng hơn đến học tập, đặt mục tiêu rõ ràng và không ngừng nỗ lực để đạt được!
Copyright © 2021 HOCTAPSGK