Tôi và Thanh học chung với nhau từ lớp 6. Chúng tôi là bạn cùng bàn đã gần 4 năm nay, cả hai vô cùng hợp tính cách của nhau. Một hôm, sau giờ ra chơi, tôi bất ngờ mất số tiền đóng học thêm, tôi còn chẳng biết mình làm mất khi nào nữa. Tôi vô cùng lo sợ. Lúc này tôi đã nghi ngờ Thanh vì hôm nay Thanh chưa rời khỏi lớp. Tôi tỏ vẻ nghi ngờ ra mặt và cả hai đều im lặng suốt buổi học ngày hôm đó. Thanh cũng biết rằng tôi nghĩ rằng bạn ý lấy cắp tiền. Bạn ý còn định nói cho tôi điều gì đó nhưng tôi chẳng cho bạn ý cơ hội giải thích. Sau buổi học về nhà, tôi bất ngờ phát hiện số tiền đó ở trong túi áo khoác gió trên bàn học. Tôi vô cùng ân hận. “Tại sao tôi có thể nghi ngờ Thanh chứ? Sao tôi có thể quá đáng như vậy? Liệu Thanh có tổn thương không?”... Hàng loạt câu hỏi trong đầu càng khiến tôi ray rứt. Tôi ân hận vì mình đã nghĩ xấu cho người bạn thân nhất. Nhất định ngày mai tôi phải xin lỗi bằng được bạn ý. Tôi không ngờ rằng Thanh dễ dàng tha thứ cho tôi đến vậy, cậu chỉ nói với tôi: “Chuyện hôm qua tớ quên rồi!”. Càng như vậy tôi lại thấy ân hận hơn. Tôi hứa và tự dặn mình kể từ bây giờ phải suy nghĩ cho thật kĩ trước khi làm một việc gì đó để tránh sai lầm đáng tiếc.
Phương Anh và em chơi với nhau từ hồi còn rất nhỏ, gia đình chúng em là hàng xóm của nhau. Em có dáng người nhỏ nhắn, cao gầy. Còn Phương Anh lại trắng trẻo, mập mạp và cao lớn. Tính tình em khá trẻ con nên trong mọi việc, Phương Anh hay nhường nhịn và bảo vệ em, điều đó khiến em rất vui nhưng thành ra đó lại là tật xấu của chính bản thân. Nó khiến em quá ỷ lại vào người bạn thân này. Trong một khoảng thời gian, em thấy Phương Anh hay bắt chuyện và giúp đỡ Mai – một người bạn khác trong lớp. Điều đó khiến em không vui, càng thấy bực mình khi Phương Anh tỏ ra quan tâm đến bạn ấy hơn cả em, nhiều khi còn để ý đến tâm trạng của Mai hơn cả tôi, điều đó khiến em chạnh lòng, giận Phương Anh, còn đâm ra ghét Mai, không thèm nói chuyện hai người họ, còn đi nói xấu hai người bọn họ. Phương Anh biết chuyện, không hề giận, nhưng nói bạn ý rất buồn, cậu ấy giải thích vì gia đình Mai đang gặp khó khăn, Mai còn có ý định bỏ học, là bạn, lại cũng là cán bộ lớp nên Phương Anh thật tâm muốn giúp đỡ Mai, động viên Mai qua giai đoạn này. Em đã thấy có lỗi và ân hận rất nhiều vì sự khờ dại và ích kỉ của mình. Em xin lỗi hai người, họ đều tha thứ cho em. Sau này, chúng em càng chơi thân với nhau hơn. Em cũng ngộ ra rất nhiều điều, để có được một tình bạn đẹp thì con người ta cần sự chân thành, vị tha và tin tưởng. Em cảm thấy mình thật may mắn khi có người bạn như Phương Anh, em sẽ trân trọng tình bạn này nhiều hơn nữa.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK