Trang chủ Tài liệu Văn hóa - Giải trí

Viết thư gửi thầy cô nhân ngày 20/11 cảm động (13 mẫu)

Thư gửi thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11

13 bức thư gửi thầy cô ngày 20/11

13 bức Thư gửi thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 hay, độc đáo, sẽ giúp các em có thêm nhiều ý tưởng mới, viết những lời cảm ơn chân thành tới thầy cô của mình nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 sắp tới.

Thư gửi thầy cô

Những bức thư tri ân thầy cô 20/11 sẽ giúp các em thay lời muốn nói, gửi lời cảm ơn chân thành tới những người đã có công dạy dỗ, chỉ bảo cho chúng ta nên người. Vậy mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Download.vn để rèn kỹ năng viết thư thật tốt:

Thư gửi thầy cô 20/11 ngắn gọn

Hà Nội, ngày..... tháng.... năm....

Kính gửi cô giáo mà em luôn yêu quý và ngưỡng mộ.

Nhớ ngày nào em chập chững bước chân vào mái trường tiểu học, cô là người đã dìu dắt em những bước đầu tiên. Với bàn tay yêu thương, đôi mắt dịu hiền, nụ cười ấm áp, cô đã giúp em nhận ra: trường học quả là một thế giới cổ tích diệu kì. Cùng những bài giảng, cô đưa chúng em đến với kho tàng tri thức nhân loại. Ở thế giới cổ tích ấy, không chỉ có tri thức mà còn là những bài học tình người, cách đối nhân xử thế, ươm mầm và khơi dậy bao ước mơ. Lại một mùa tri ân nữa lại về.

Em viết lá thư này xin kính chúc cô thật mạnh khoẻ, hạnh phúc, luôn vững tay chèo và thật giàu nhiệt huyết trong sự nghiệp trồng người.

Học sinh của cô.

Phạm Lương

Thư gửi thầy cô 20/11 - Mẫu 1

Đồng Nai, ngày ... tháng ... năm ...

Cô kính mến!

Em viết thư này thăm cô khi không khí náo nức của ngày 20/11 đang tới gần. Từng đợt gió heo may thổi về mát rượi làm em nhớ cô và các bạn, nhớ không khí ồn ã của phố thị và sân trường cũ đầy tiếng reo cười của các bạn.

Nhân ngày 20/11 để tỏ lòng biết ơn, em kính chúc cô mạnh khỏe, hạnh phúc và gặp nhiều niềm vui. Em cảm ơn cô về khoảng thời gian qua đã cho em tri thức. Em chuyển về trường mới được xếp vào lớp 3/1. Lớp có truyền thống có nhiều học sinh đội tuyển giỏi. Em thật may mắn và càng nhớ cô, nhờ cô đã đặc biệt quan tâm mà em đủ sức học tốt, tham gia vào đội tuyển. Chúng em thường học thêm chương trình nâng cao vào ngày thứ tư và thứ năm hàng tuần cô ạ. Thầy giáo dạy chúng em rất nghiêm khắc nhưng thầy thường kể chuyện lạ thế giới cho chúng em nghe sau hai tiết học căng thẳng. Càng mến thầy giáo mới bao nhiêu, em càng nhớ cô bấy nhiêu. Cô vẫn khoẻ và vẫn dạy lớp 3A chứ cô? Tết này nếu thời gian cho phép, em được mẹ cho về thành phố, em sẽ đến thăm cô, cô nhé!

Em xin phép cô dừng bút. Em xin kính chúc cô và gia đình vui khoẻ, mọi sự đều vui vẻ, may mắn.

Học trò cũ của cô

Việt Minh

Thư gửi thầy cô 20/11 - Mẫu 2

Hà Nội, ngày .... tháng .... năm......

Kính gửi cô Lan Ngọc thương nhớ!

Em là Trần Thị Hồng, học sinh lớp 3C của cô, đứa học trò "bé hạt tiêu" mà cô vẫn gọi một cách trìu mến. Em thay mặt 24 bạn học sinh lớp 3C gửi lời thăm cô và kính chúc cô được nhiều sức khoẻ nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam.

Chúng em xin hứa với cô là ghi sâu những lời cô đã dạy bảo, thi đua học tập tốt. Mái trường xưa vẫn nhớ cô. Chúng em vẫn luôn nhớ cô. Chỉ mong một ngày gần đây, chúng em được đón cô về thăm trường và thăm đàn con nhỏ thương mến của cô". Hẹn cô một ngày gần nhất.

Kính thư,

Trần Thị Hồng

Thư gửi thầy cô 20/11 - Mẫu 3

Hải Dương, ngày … tháng …. năm.....

Cô Thúy Ngân kính mến!

Con là Trần Thị Thủy Tiên học sinh 3A ạ. Hôm nay là thứ bảy nên con viết thư chúc mừng cô nhân ngày 20-11.

Cô ạ, con vẫn nhớ năm học trước cô đã giảng cho con và cả lớp những bài học hay, đôi lúc cô còn nói về các bài học mới lạ. Điều đó em không bao giờ quên. Dạo này cô có khỏe không ạ? Con vẫn khỏe. Con rất nhớ cô. Cứ đến dịp 20/11 này, con lại nhớ tới cô, mái trường và các bạn năm xưa. Những kỷ niệm thật đẹp và ý nghĩa... Mong cô sẽ luôn nhớ tới những kỉ niệm của lớp chúng ta, cô nhé và cô cũng đừng quên chúng con vì chúng con luôn nhớ tới cô và coi cô như một người mẹ. Con chúc cô ngày 20/11 vui vẻ hạnh phúc và thành công. Hẹn gặp lại cô ở thư sau.

Học trò cũ của cô

Trần Thị Thủy Tiên

Thư gửi thầy cô 20/11 - Mẫu 4

Thời gian thấm thoát trôi... Mới ngày nào chúng con còn bỡ ngỡ đứng nép ở cổng trường, giờ đây chúng con đã sắp phải xa trường, xa cô. Dẫu biết gặp mặt rồi sẽ có ngày chia li, nhưng lời chia tay sao mà khó nói quá cô ơi. Những lời dạy bảo của cô như đang ùa về khi con viết lá thư tri ân này.

Cô ơi!

Cô không phải người nông dân một nắng hai sương làm ra hạt thóc, nhưng cô dạy con biết quý bát cơm chan chứa mồ hôi. Cô không phải người công nhân kĩ sư kiến thiết mọi nơi, nhưng cô xây cho đời một tương lai phía trước.

Cha mẹ là người cho con cuộc sống, bạn bè là những chỗ dựa niềm tin, thử thách rồi những thất bại đã cho con trưởng thành hơn thì chính cô là người dạy con vượt qua khó khăn vấp ngã trên đường đời.

Chính cô là người nâng niu, uốn nắn cho con từng lời ăn tiếng nói, từng cử chỉ dáng đi. Con lớn dần trong vòng tay yêu thương của cô mà không hay rằng ba năm học đã sắp kết thúc. Con sắp phải xa cô thật rồi sao? Con chỉ muốn mãi là cô trò nhỏ được cắp sách vở đến trường, ngày ngày được nghe cô giảng bài.

Nhưng con phải đi để còn nhường chỗ cho thế hệ các em học sinh mới. Đây cũng là lúc con vận dụng những bài học về cuộc đời của cô ở ngôi trường khác, to lớn hơn trường mình.

Con nhớ lắm cô ơi, cái ngày được nhận thông báo trúng tuyển vào trường THPT Gang Thép và cái ngày đầu tiên đi học. Trường lớp trong mắt con còn rất lạ lẫm.

Với tính nhút nhát, con chẳng dám bắt chuyện với ai, chỉ trả lời khi được hỏi nhưng cô đã đến bên hỏi han con. Qua cử chỉ ấy, con thấy mình được quan tâm. Đó là kỉ niệm con không thể quên.

Thời gian cứ lặng lẽ trôi...Những chú ve bắt đầu kêu râm ran báo hiệu một mùa hè tới. Giờ chia tay đã đến viết những dòng này con không mong được đọc trước toàn trường vì lời văn của con vẫn chưa hay nhưng con viết để tri ân ghi nhớ công ơn cô thầy những người cha mẹ thứ hai đã dạy dỗ chúng con rèn luyện thành người.

Con xin được gửi lời cảm ơn, tri ân chân thành nhất đến cô giáo chủ nhiệm - Cô Vũ Thị Thanh Mai. Cô luôn là người mẹ tâm lí nhất của chúng con. Ngoài những giờ học tập mệt mỏi trên lớp, cô còn hay tổ chức nhiều hoạt động vui giải trí cho chúng con. Cách giảng dạy của cô không bị khô khan vì có thêm những mẩu chuyện vui. Dù mệt nhưng cô vẫn nhiệt tình trong từng tiết dạy.

Khá nhiều lớp trong khối ghen tị với chúng con vì được cô giáo tâm lí chủ nhiệm và đó là một may mắn của chúng con. Nhờ có cô mà tập thể 12A3 chúng con được đoàn kết, biết quý trọng nhau hơn. Trong suốt thời gian qua, nhiều khi chúng con làm cô phải buồn lòng và thất vọng.

Giờ nghĩ lại, chúng con thấy mình còn hành động quá bồng bột, chưa ý thức được hết mọi việc mình làm. Chúng con biết thế là sai. Chúng con thật lòng xin lỗi cô.

Cảm ơn cô đã tận tâm hết mình vì chúng con và cho chúng con những năm tháng tuyệt vời. Cảm ơn cô đã cho chúng con những kỉ niệm vui buồn, những hồi ức đẹp nhất của thời học sinh.

Sau này ra trường rồi, không có cô thầy, bố mẹ bên cạnh, chúng con sẽ phải tự đối mặt với không ít chông gai phía trước. Nhưng chúng con sẽ cố gắng phấn đấu hết mình để vượt qua những thử thách ấy bằng những kiến thức thầy cô, cha mẹ đã truyền đạt cho mình.

Giờ đây trước mắt chúng con là hai kì thi quan trọng đang chờ đợi: Tốt nghiệp và Đại học. Chúng con sẽ cố gắng chuẩn bị thật tốt cho hai kì thi ấy để không phụ lòng mong mỏi của thầy cô, cha mẹ. Sắp phải xa trường rồi, con không biết nói gì hơn....Con chúc cô luôn mạnh khỏe và công tác tốt. Mãi nhớ về cô.

Thư gửi thầy cô 20/11 - Mẫu 5

Hôm nay thật là một ngày đặc biệt, thật là một ngày đẹp, một ngày đầy ý nghĩa đối với chúng con, khi chúng con có cơ hội qui tụ đầy đủ bên nhau, để cùng chúc mừng Thầy, chúc mừng Cô nhân ngày “Nhà giáo Việt Nam 20-11”. Chúng con gọi hôm nay là ngày đặc biệt, là một ngày đầy ý nghĩa là bởi vì trong suốt những năm mừng ngày “Nhà giáo Việt Nam” bên Thầy Cô thì rất ít, rất hiếm vào ngày thứ Ba sinh hoạt hằng tuần của đại gia đình Cộng Đoàn Sống Tin Mừng Tình Yêu.

Ngày “Nhà giáo Việt Nam” từ lâu đã trở thành ngày lễ “Tôn sư trọng đạo”, ngày mà các thế hệ học trò bày tỏ lòng biết ơn, lòng tri ân sâu sắc với những người Thầy, người Cô đã dày công dạy dỗ, dành trọn tâm huyết cả đời cho việc trồng người. Thưa Thầy Cô, cuộc đời lớn lên của mỗi người chúng con, cũng đã đi qua biết bao mái trường thân yêu, học biết bao Thầy Cô đáng kính và chúng con cũng tự hỏi “Ai” đã tác động, “Ai” đã để lại dấu ấn trong cuộc đời chúng con đến ngày hôm nay. Có lẽ, chúng con cũng không cần phải suy nghĩ lâu, mà có thể nói ngay, kể ngay đó là “Ai”.

Cho chúng con chia sẻ một chút cảm nghĩ đặc biệt về ngôi trường và về Thầy Cô, người đã dành trọn cuộc đời để dạy dỗ và đồng hành với chúng con trong suốt 24 năm qua:

Thứ 1 về ngôi trường: chúng con được học ở trong một ngôi trường đã có bề dày lịch sử hơn 24 năm, ngôi trường ấy có cái tên hơi đặc biệt mà chúng con xin gọi với cái tên thân yêu “Ngôi trường của Tình Yêu”.

Thứ 2 về người dạy chúng con: Chỉ duy nhất có một Thầy “Hiệu trưởng” vừa là người sáng lập, vừa là Thầy dạy và vừa là người lãnh đạo trong suốt 24 năm qua.

Chúng con thấy Ngôi trường này, thật không giống với ngôi trường mà chúng con đã từng học, chỉ học mỗi buổi tối thứ Ba hàng tuần, phải đi đúng giờ, không được phép vắng mặt, có rất đông học trò già có, trẻ có, các cặp vợ chồng đang sống đời gia đình có. Ai ai cũng có thể học, không phân biệt giàu nghèo, không có kết thúc năm học, không xếp hạng, không lên lớp hay ở lại lớp, không đóng học phí, không có áp lực, không từ chối một ai…. Từ “không” ở đây để nói lên một ý nghĩa rất rất đặc biệt “không có bất cứ điều kiện gì cả”

Chúng con còn thấy Ngôi trường này, là nơi giúp cho chúng con nghỉ ngơi, thư giãn, tập cho chúng con quên đi sự đời, quên đi những khó khăn trong cuộc sống, hơn là, những ngôi trường bắt chúng con phải chạy đua theo thành tích, áp lực học tập….. và đặc biệt hơn nữa trong ngôi trường ấy chỉ có một người Thầy kính yêu dành trọn cả cuộc đời để dạy chúng con nên người, “Hãy bước đi trong yêu thương” và một người Cô đáng mến dạy cho chúng con “Lòng nhiệt huyết, lòng nhiệt tâm và sự tận tụy”.

Quả thật, chúng con càng “yêu mến” hơn nữa khi nhận ra “Thầy Cô dạy giỏi nhất chính là những người biết dạy chúng con bằng trái tim chứ không phải bằng sách vở”, để rồi chúng con nhớ đến những lời dạy, lời giảng của Thầy Cô đã nhiều lần đánh thức tâm trí chúng con, đã nhiều lần đánh thức những con tim vốn đã chai đá, không còn cảm xúc từ lâu, rồi bắt gặp những giọt nước mắt rơi vì hạnh phúc và tự hứa sẽ thay đổi bản thân… Có lẽ còn rất nhiều điều nữa mà chúng con không thể nói hết về những gì Thầy Cô đã làm cho chúng con.

Mừng ngày “Nhà giáo Việt Nam” chúng con cũng nhớ đến “Ngôi trường Giêsu”, nhớ đến “Thầy Giêsu”, để tạ ơn Chúa đã cho chúng con một “Ngôi trường của Tình Yêu” và một “Người Thầy đáng kính, Người Cô đáng mến” ở trần đời.

Mừng ngày “Nhà giáo Việt Nam” chúng con nguyện xin Chúa là đấng “yêu thương” tuôn đổ muôn ơn lành trên Thầy Cô và gia đình...

Trong tâm tình của những người con, những học trò đã cùng Thầy Cô trải qua bao thăng trầm trong đời Cộng Đoàn, chúng con xin dùng lời thơ để diễn tả tâm tình của chúng con với Thầy Cô trong ngày vui này:

“Nhớ ngày truyền thống đẹp làm sao
Ơn nghĩa Thầy Cô đáng tự hào
Thầy mãi sáng ngời danh sư phụ
Cô là hiền mẫu ánh trăng sao”

Thư gửi thầy cô 20/11 - Mẫu 6

....., ngày ... tháng .... năm.....

Cô Thiên Minh kính mến!

Hôm nay, em viết thư cho cô để thăm hỏi và chúc mừng cô nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam.

Đầu thư, em kính chúc cô sức khỏe và thành công.

Cô, người thầy, người chị kính yêu của em, người khiến em cảm phục và cho em động lực trong cuộc sống để em có được ngày hôm nay, người gieo những hạt giống ước mơ vào tâm hồn bé nhỏ của em giá trị đích thực đúng nghĩa của cuộc đời mình. Bao nhiêu ân tình của cô, em không bao giờ quên, em chỉ ngồi đây và cầu chúc cho những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với cô. Nhân ngày nhà giáo Việt Nam, em không thể về thăm cô được, em chúc cô luôn khỏe mạnh để cống hiến cho sự nghiệp giáo dục, để dạy dỗ lớp lớp thế hệ học trò như chúng em.

Chúc cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc, chúng em yêu cô rất nhiều!

Học trò của cô

Lê Thị Kim Huyền

Thư gửi thầy cô 20/11 - Mẫu 7

....., ngày ... tháng .... năm.....

Thầy Dũng thân mến!

Dạo này thầy và gia đình có khỏe không ạ! Hẳn là công việc đã làm thầy mệt mỏi và bận rộn? Học sinh ở trường mới có ngoan không hả thầy? Thầy biết không, từ ngày thầy chuyển trường, ai cũng nhớ thầy nhiều lắm! Bố bảo muốn dẫn em lên thăm thầy nhưng chưa có thời gian. Còn mẹ thì lúc nào cũng nhắc tới thầy, cứ hỏi hoài về thầy. Bố mẹ còn gửi lời hỏi thăm tới thầy nữa.

Năm học vừa qua, ... chẳng những em đạt học sinh giỏi mà em còn được xếp thứ nhất trong lớp. Năm nay, em được chọn vào đội tuyển thi học sinh giỏi cấp huyện môn Toán. Em luôn được thầy cô và bạn bè khen ngợi, giúp đỡ, động viên, khuyến khích. Đạt được kết quả như ngày hôm nay là nhờ vào công ơn to lớn của thầy và mọi người. Nhưng lớn lao hơn cả là sự giúp đỡ, chỉ bảo tận tình của thầy. Có thể nói, thầy là ngọn đuốc sáng soi đường cho em đi.

Nhân ngày 20/11 để tỏ lòng biết ơn, em kính chúc thầy mạnh khỏe, hạnh phúc và gặp nhiều niềm vui. Em cảm ơn thầy về khoảng thời gian qua đã cho em tri thức, tình thương yêu, sự cảm thông. Công ơn thầy to lớn như trời bể, em xin ghi nhớ suốt cả cuộc đời".

Hẹn gặp lại thầy ở thư sau.

Học trò cũ của thầy

Lê văn Anh

Thư gửi thầy cô 20/11 - Mẫu 8

Thầy ơi!

Sáng nay, khi nhớ về những buổi học đầu tiên, em hình dung ông thầy tay thầy cầm cây thước, gương mặt nghiêm nghị và và giọng nói trầm đầy "quyền lực". Bọn em đã nghĩ ngay đến những tháng ngày "khổ đau" sau này. Nhưng nào ngờ, đằng sau vẻ ngoài ấy là tấm lòng chan chứa yêu thương nụ cười hiền từ mỗi khi chúng em hiểu được bài giảng khó nhằn.

Ngay lúc này, khi viết những dòng này, kỷ niệm về những tháng ngày sôi nổi của những năm cấp 3 sắp qua và hình ảnh thầy ân cần chỉ bảo chúng em hiện về như một cuốn phim vậy.

Thầy đã cho chúng em đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác trong suốt năm học mà thầy chủ nhiệm. Bất ngờ đầu tiên là thầy đã mở Facebo

và bảo rằng lớp mình hãy "kết bạn" với thầy đi. Chúng em đã vô cùng vui mừng vì không ngờ rằng, thầy của mình có thể tâm lý đến vậy. Và khi đã trở thành "bạn bè" trên Facebo
, bao nhiêu tâm sự thầm kín, chúng em đều giãi bày hết cùng thầy. Dù bận rộn với công việc, thầy nhẫn nại tư vấn cho từng đứa trẻ mới lớn chúng em với những lời khuyên chân thành nhất.

Em mãi không quên được những lúc chụp ảnh tập thể, thầy hào hứng tạo dáng hài hước trong những bức ảnh selfie. Chỉ cần có người đưa máy lên chụp thầy là thầy lập tức "diễn" hết sức nhiệt tình. Em còn nhớ, thầy còn nhắc chúng em nhớ tag thầy khi đăng ảnh, làm đứa nào đứa nấy đều phì cười.

Có người bảo với em rằng chỉ có những dòng thư tay mới mang nhiều ý nghĩa, công nghệ làm con người xa cách, nhưng em lại nghĩ rằng chỉ có cách thể hiện là khác nhau thôi còn tình cảm của học trò dành cho thầy cô luôn như vậy. Giống như tình cảm chúng em dành cho thầy vẫn trong sáng và chân thành đó thôi.

Vậy là năm cuối cấp của chúng em sắp qua đi thật rồi. Nhìn những điều vốn thân quen sắp mất đi, em không khỏi hụt hẫng nhưng đã tự nhắc mình rằng phải trân trọng những phút giây còn lại. Và em biết rằng dù sau này có ra trường và không còn được học cùng thầy nữa thì thầy vẫn luôn âm thầm dõi theo tụi em mỗi ngày, phải không thầy? Chỉ cần một tin nhắn trên Facebo

, một cú điện thoại, thì thầy vẫn luôn ở đó, sẵn sàng dang rộng vòng tay để ôm lấy, vỗ về những "đứa con" như tụi em phải không thầy?

Còn chúng em, chúng em sẽ mãi nhớ câu chuyện thầy đã lọ mọ tạo cho bằng được Facebo

để trở thành "bạn" của những đứa học trò chúng em. Chính thầy đã khiến cho hình ảnh người thầy xa cách trên bục giảng trong em bị xóa nhòa. Chúng em luôn tự hào khi được thầy dạy dỗ. Cám ơn thầy!

Thư gửi thầy cô 20/11 - Mẫu 9

Cô ơi! Con đang ngồi trong giảng đường viết thư cho cô. Được trở thành sinh viên trường Đại học Ngoại Thương là một giấc mơ đã trở thành hiện thực. Trường học rất đẹp, các bạn rất thân thiện và giáo viên luôn chỉ bảo con tận tình. Nhưng đối với con, không một người giáo viên nào có thể chiếm vị trí quan trọng trong trái tim con hơn cô đâu cô ạ.

Chỉ còn ít ngày nữa là đến 20/11, con lại nhớ đến ngày này năm ngoái và thấy thật xấu hổ. Hồi đó con rất lười học, trong lớp lúc nào cũng lầm lì, đến trường thì chẳng bao giờ chấp hành nội quy…khi ấy con thật đáng trách phải không cô? Các thầy cô giáo thường xuyên nói về con với một vẻ không hài lòng. Chỉ có cô luôn giữ thái độ ân cần với con, và con nhìn thấy trong ánh mắt cô sự lo lắng của người mẹ với đứa con gái hư của mình.

Con hiểu vì sao cô lại lo cho con. Con biết năm ngoái là năm cuối cấp và con có hai kỳ thi lớn trước mặt – kì thi tốt nghiệp THPT và kì thi đại học. Con cũng hiểu hậu quả của việc thi trượt là như thế nào. Con hiểu hết cô ạ, nhưng con vẫn sống bất cần như vậy, cô cũng thấy lạ phải không cô?

Bạn bè con, cả các thầy cô giáo cũng rất ngạc nhiên vì không hiểu sao một học sinh đứng nhất lớp năm lớp 11 như con lại có thể bê tha như vậy vào năm lớp 12 – năm học quan trọng nhất của đời học sinh. Nhưng sau một vài phút ngạc nhiên và những lời xì xào bàn tán với vẻ khó chịu thì mọi người lại chuyển sang chủ đề khác chứ không ai thèm quan tâm tại sao con lại đổ đốn như vậy. Không ai cả, trừ cô.

Con cảm ơn cô đã tìm hiểu mọi chuyện và giơ một cánh tay kéo con dậy đúng lúc. Con nhớ đó là hôm 20/11, sau khi buổi lễ chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam kết thúc, cô đã ngồi nói chuyện với con. Câu đầu tiên cô bảo con không phải là một lời “chất vấn” tại sao dạo này lười học mà là một lời hỏi thăm ân cần: “Ngọc à, dạo này con gầy quá. Có chuyện gì thế con?” Bỗng dưng con thấy mắt mình cay cay, và con đã khóc. Con khóc một cách vô thức. Con khóc mà không hiểu vì sao.

Con khóc những giọt nước mắt tủi thân. Và cô đã ôm con vào lòng. Ngày hôm ấy con đã kể cho cô nghe mọi chuyện. Năm con học lớp 12, bố mẹ con li dị, chị gái con đi du học ở nước Mỹ xa xôi. Mẹ con lại bận rộn cả ngày nên trong căn nhà rộng tuênh huênh chỉ có một mình con. Con đã rất buồn, và càng buồn hơn khi cảm thấy không có ai quan tâm tới mình. Con sinh ra bất cần đời từ đó. Con không thèm học, không thèm chấp hành nội quy. Con phớt lờ mọi sự nhắc nhở. Con đã đổ đốn như thế đấy.

Kể hết cho cô nghe, con tưởng rằng cô sẽ mắng con. Nhưng không, con nhớ cô đã khóc và ôm con vào lòng. Cô là người duy nhất thông cảm và hiểu con. Cô chỉ nói một câu duy nhất: “Khổ thân con tôi.” Khi con ra về, con vẫn thấy cô khóc, và lần đầu tiên trong năm lớp 12, con biết mình đã sai. Cô không trách cứ gì, cũng không bảo con phải thế này thế kia, nhưng cô vẫn khiến con bừng tỉnh và nhận ra mình phải làm gì.

Những giọt nước mắt cảm thông của cô đã sưởi ấm trái tim lạnh giá của con. Con biết rằng vẫn có người quan tâm và yêu thương mình. Và con tự hứa với bản thân từ giờ sẽ không để cô phải buồn, phải khóc vì mình. Con quyết tâm sẽ làm cho cô vui và tự hào về con như ngày trước.

Hôm sau đến lớp, các bạn rất ngạc nhiên khi thấy con mặc đồng phục chỉnh tề và đến trường từ sớm. Trong giờ, con giơ tay phát biểu và đã được điểm mười vì câu trả lời chính xác. Các bạn vỗ tay hoan hô, cô Thanh dạy Sinh nhìn con với vẻ hài lòng. Những ngày sau cũng vậy, con chăm chỉ học hành và luôn là người giải những bài toán hóc búa nhanh nhất lớp. Các thầy cô lại khen con thay vì than phiền, các bạn lại trò chuyện cùng con thay vì bàn tán xì xào về con.

Con nhớ cô đã cười và nói: “Ngọc ơi, con không biết cô mừng thế nào đâu. Con đã trở lại là con thật rồi”. Con đã cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng cô và con đã thành công. Kết quả kỳ thi tốt nghiệp của con cao nhất lớp và con đã đỗ vào trường đại học con hằng mơ ước. Tất cả là nhờ có cô, cô ạ. Cô đã kéo con lên từ đường trượt dài tạo nên từ sự yếu đuối của con. Nếu cô không ôm con vào lòng và hỏi han con hôm ấy thì hôm nay có lẽ con đang ở một nơi nào đó chứ không phải ở đây – trong giảng đường của trường ĐH Ngoại Thương.

Nhân ngày 20/11, con chúc mọi điều tốt đẹp nhất sẽ đến với cô, chúc cô luôn trẻ trung, khoẻ mạnh và giữ được trái tim nhiệt huyết với nghề. Cô ạ, không chỉ có ngày 20/11 đâu mà ngày nào trong năm con cũng nhớ đến cô. Con đã coi cô là mẹ của mình từ ngày 20./11 năm ngoái khi cô nói với con: “Khổ thân con tôi!” - lời nói đã sưởi ấm trái tim con. Cô ơi, hôm nay con muốn nói với cô một câu mà con đã định nói từ rất lâu rồi: “Mẹ ơi, con cảm ơn mẹ! Con yêu mẹ rất nhiều!

Tôi đã khóc khi đọc bức thư này - bức thư được viết nên bằng cảm xúc yêu thương, kính trọng đến cô giáo mình từ đáy lòng của cô trò nhỏ. Tôi đã hiểu mẹ tôi là người giáo viên tuyệt vời đến nhường nào. Mẹ cũng là cô giáo đặc biệt nhất của tôi – người đầu tiên dạy tôi biết đọc, biết viết; người dạy tôi những bài học đạo đức không có trong sách vở; người luôn ở bên nâng tôi dậy mỗi khi tôi sắp khuỵu chân ngã.

Tôi vội chạy đến ôm mẹ và nói: “Mẹ ơi, con cảm ơn mẹ! Con yêu mẹ rất nhiều!”. Và tôi thấy từ khoé mắt mẹ lăn xuống những giọt lệ tự hào và hạnh phúc.

Thư gửi thầy cô 20/11 - Mẫu 10

Cô H. yêu dấu của con,

Hôm nay là ngày 20/11, là một ngày thật đặc biệt bởi nó là một dịp cho những đứa học trò vốn chẳng mấy khi tâm sự như con có thể nói lên tình cảm của mình mà không bị cho là 'sến'.

Còn nhớ những ngày đầu khi cô mới nhận lớp, lớp chúng con đã khiến cô nhiều lần buồn lòng vì không tập trung trong giờ học. Khi ấy, những đứa học ban Tự nhiên như chúng con chưa hiểu được những sâu lắng của môn Văn, càng chưa hiểu sự tâm huyết của cô dành cho môn học và cho những đứa học trò tụi con nhiều đến nhường nào.

Thế rồi từng giờ học trôi qua, càng ngày, tụi con càng cảm thấy gắn bó hơn với Văn, với những giờ giảng của cô. Cô không chỉ dạy cho chúng con cách viết một bài văn hay, cô còn dạy cho con về cuộc sống qua những câu chuyện cô chia sẻ.

Những 'Người lái đò sông Đà' chẳng còn lạ lẫm khô khan qua lời giảng của cô cùng những câu chuyện đầy màu sắc về nhà văn Nguyễn Tuân. Cô khiến tụi con tham gia vào những buổi bàn luận về bài thơ 'Sóng' sau khi được nghe về câu chuyện tình lãng mạn của nhà thơ Xuân Quỳnh và Lưu Quang Vũ... Tụi con đều cảm thấy mình thật may mắn vì được học một cô giáo dạy Văn đầy tâm huyết, được biết thêm về một thế giới văn học đầy màu sắc mà trước giờ tụi con chưa từng nghĩ mình sẽ hứng thú, say mê đến thế.

Ngày 20/11 này, cô cho tụi con được nói lời "xin lỗi" và "cảm ơn" cô, cô nhé!

Xin lỗi cô, vì trong năm học vừa qua, tụi con từng khiến cô phiền lòng vì điểm số chưa được như mong muốn, những lúc còn chểnh mảng học hành.

Cảm ơn cô, vì những giờ học luôn đầy ắp sự hào hứng, vì những câu chuyện mà cô chia sẻ với tụi con, những lời dạy giản dị mà thấm thía.

Cảm ơn cô, vì đã luôn bỏ qua những lần nghịch ngợm, những lơ đễnh và vụng về của lũ học trò "nhất quỷ nhì ma" chúng con!

Con và những bạn trong tập thể lớp không thể nói hết sự biết ơn của mình với cô trong vài dòng ngắn ngủi, chúng con biết cố gắng hơn nữa trong học tập để cô luôn có thể tự hào về tập thể lớp 12A8 - những đứa học trò mà cô vẫn đùa "thánh chơi, thần học" này thôi. Chúng con yêu cô nhiều lắm!

Thư gửi thầy cô 20/11 - Mẫu 11

Hà Nội, ngày .... tháng .... năm......

Kính gửi cô giáo Thủy Tiên!

Em chào cô. Lời đầu thư cho em hỏi thăm sức khỏe cô và cả gia đình. Em là Minh Trang đây cô ạ, cô có còn nhớ em không? Em là cái đứa năm học lớp 1A của cô viết số 8 ngược, ngoằn ngoèo mãi không đúng đấy cô ạ. Nhờ có cô năm đó đưa tay em viết, uốn nắn từng nét một mà giờ số 8 của em đẹp hơn rất nhiều rồi.

Cô chuyển trường cũng đã được một năm rồi cô nhỉ, bây giờ cô có còn dạy lớp 1 nữa không? Các bạn nhỏ ở trường mới học tốt chứ cô, chắc không có ai giống như trường hợp của em đâu cô nhỉ. Cô ơi, lớp mình các bạn vẫn học hành chăm chỉ lắm, năm nay có thêm hai bạn được học sinh giỏi nữa cô ạ. Lớp mình còn giành giải nhất cuộc thi văn nghệ chào mừng ngày 20-11 của trường.

Hôm nay nhân dịp ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 em viết bức thư này gửi đến cô lời chúc sức khỏe, chúc cô luôn vui tươi, hạnh phúc và dạy học tốt. Em xin cảm ơn cô đã dạy dỗ, uốn nắn từng nét chữ cho chúng em như người mẹ hiền. Em luôn nhớ về cô và mong một ngày gần nhất sẽ được gặp lại cô. Em chào cô ạ!

Học sinh của cô.

Minh Trang

Thư gửi thầy cô 20/11 - Mẫu 12

Hải Phòng, ngày … tháng … năm …

Cô Tuyết Lan kính mến!

Vậy là một năm học mới nữa lại về, mới đây thôi chúng em đã xa cô được 2 năm, kể từ ngày cô chuyển công tác lên Hà Nội. Tuy không còn được học cô nữa nhưng giọng nói và những bài giảng của cô vẫn in đậm trong tâm trí, trái tim của mỗi học sinh chúng em.

Cô không chỉ là một giáo viên giỏi mà còn là một người mẹ hiền từ luôn yêu thương, che chở và dạy cho chúng em những bài học hay. Em tin rằng ở nơi công tác mới cô cũng nhận được sự yêu quý, kính trọng của rất nhiều học sinh.

Hôm nay là ngày 20 tháng 10, em viết thư này để để gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến cô – người mà em vô cùng yêu quý. Em chúc cô khỏe mạnh, công tác tốt và có một ngày thật ý nghĩa. Em luôn cảm thấy biết ơn vì được cô dạy dỗ, yêu thương. Em sẽ cố gắng học tập tốt để xứng đáng là học trò của cô.

Học sinh của cô

Phạm Huy Nam

Thư gửi thầy cô 20/11 - Mẫu 13

Hà Nội, ngày … tháng … năm …

Cô Hà Lê thân mến!

Em chào cô, em là Bảo Nhi – học sinh cũ được cô chủ nhiệm năm khóa 2003 - 2005 đây ạ. Năm nay, em đã chuyển sang ngôi trường mới, nhưng em vẫn rất nhớ và biết ơn cô. Vì vậy, em viết lá thư này để được hỏi thăm và chúc mừng cô nhân ngày phụ nữ Việt Nam.

Dạo này cô vẫn khỏe chứ ạ? Cô vẫn đến trường và đi dạy đều đặn như trước nhỉ? Các em học sinh mới năm nay có ngoan và vâng lời cô không ạ? Vườn hoa hồng do cô trồng và chăm sóc cạnh thư viện năm nay có lẽ đã cao hơn và nở nhiều hoa rồi cô nhỉ?

Ở trường mới, em đã làm quen được với các bạn và thầy cô. Việc học tập của em cũng đã ổn định rồi. Nhờ cô quan tâm dạy dỗ, mà em không gặp nhiều khó khăn về bài vở. Em biết ơn cô lắm. Nhân ngày 20-10 sắp tới, em chúc cô luôn mạnh khỏe, yêu đời và hạnh phúc bên gia đình.

Học sinh cũ của cô

Bảo Nhi

Liên kết tải về

pdf Thư gửi thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11
doc Thư gửi thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 1

Chủ đề liên quan

Tài liệu

Văn hóa - Giải trí

Chia sẻ

Chia sẻ qua Facebook Chia sẻ

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK