"Người đi săn và con vượn" là một câu chuyện rất cảm động. Hôm nay, Download.vn sẽ giới thiệu bài Tập làm văn lớp 3: Kể lại câu chuyện Người đi săn và con vượn theo lời của bác thợ săn, giúp các em tham khảo, để chuẩn bị thật tốt cho tiết kể chuyện.
Tài liệu bao gồm 3 bài văn mẫu này còn giúp các em củng cố kỹ năng kể chuyện, cũng như tích lũy vốn từ để viết văn ngày càng hay hơn. Vậy mời các em học sinh lớp 3 cùng theo dõi bài viết sau đây.
Kể lại câu chuyện Người đi săn và con vượn theo lời của bác thợ săn
Kể lại câu chuyện Người đi săn và con vượn - Mẫu 1
Tôi vốn làm nghề thợ săn. Mọi người thường nói rằng con thú rừng nào không may gặp tôi thì hôm ấy coi như ngày tận số.
Một hôm nọ, tôi xách nỏ vào rừng. Bỗng nhìn thấy một con vượn lông xám đang ngồi ôm con trên tảng đá. Trong lòng cảm thấy mừng rỡ, tôi nhẹ nhàng rút mũi tên, ngắm bắn con vượn mẹ. Trũng mũi tên, vượn mẹ giật mình. Tôi thấy nó đưa mắt hết nhìn mũi tên lại nhìn mình. Đôi mắt của nó đầy vẻ căm giận. Nhưng bàn tay vẫn ôm lấy con. Máu ở vết thương rỉ ra ngày càng nhiều. Chẳng hiểu sao, tôi chỉ đứng im lặng, chờ đợi kết quả.
Tôi thấy vượn mẹ đặt vượn con xuống. Nó vơ vội nắm bùi nhùi đặt lên đầu con, rồi hái cái lá to và vắt sữa vào rồi đặt lên miệng con. Sau đó, vượn mẹ nghiến răng, giật mũi tên ra. Nó hét lên một tiếng thật to rồi ngã xuống.
Chứng kiến cảnh tượng đó, tôi đứng lặng người và khóc. Một lúc sau, tôi đưa tay bẻ gãy nỏ rồi quay về, không bao giờ đi săn nữa.
Kể lại câu chuyện Người đi săn và con vượn - Mẫu 2
Một ngày nọ, tôi vào rừng đi săn. Vừa đi tôi vừa nghĩ với tay nghề mình, không có con thú nào thoát khỏi. Đi được một đoạn, tôi nhìn thấy một con vượn đang ngồi trên tảng đá, tay còn bế đứa con của nó. Thấy con mồi trước mắt, tôi vui mừng, chuẩn bị sẵn cung tên. Mũi tên phóng ra trúng vào ngực con vật. Đứng từ xa, tôi thấy nó hết nhìn mũi tên, lại nhìn mình đầy tức giận. Sau đó, vượn mẹ đặt con xuống một đám lá khô, rồi lấy một cái lá to, vắt sữa vào rồi đặt vào miệng con. Xong xuôi, vượn mẹ giật mũi tên ra và hét lên một tiếng đầy oán hận. Chứng kiến cảnh tượng đó, tôi cảm thấy vô cùng ân hận. Tôi cầm lấy chiếc nỏ bẻ gãy nó rồi quay về nhà. Từ đó, không bao giờ tôi đi săn nữa.
Kể lại câu chuyện Người đi săn và con vượn - Mẫu 3
Tôi là một người thợ săn. Như mọi ngày, hôm nay tôi lại vào rừng săn bắn. Tôi đang đi thì nhìn thấy tảng đá phía trước có một con vượn lông xám đang ngồi ôm con. Lập tức, tôi cầm lấy mũi tên và ngắn bắn. Mũi tên trúng vào ngực của vượn mẹ. Nó giật mình, hết nhìn mũi tên lại nhìn tôi. Ánh mắt đầu căm giận. Tôi đứng nhìn từ xa thấy vượn mẹ đặt con xuống tảng đá. Nó vơ vội nắm bùi nhùi, rồi gối lên đầu con. Sau đó, nó đứng lên giật phắt mũi tên ra, hét to lên một tiếng. Khi nhìn thấy cảnh đó, hai giọt nước mắt từ từ ứa ra trên khuôn mặt tôi. Lúc này, tôi cắn môi, bẻ gãy cung tên. Từ đó về sau, tôi không bao giờ đi săn nữa.
Kể lại câu chuyện Người đi săn và con vượn - Mẫu 4
Tồi là một thợ săn. Hôm nay, tôi vào rừng săn bắn. Tôi đang đi thì nhìn thấy trên tảng đá phía trước có một con vượn lông xám. Tôi cầm lấy mũi tên và ngắm bắn. Mũi tên trúng vào ngực con vượn mẹ.
Vượn mẹ giật mình. Nó hết nhìn mũi tên lại nhìn thẳng vào tôi bằng ánh mắt căm giận. Nó cúi xuống đặt con vào một đám lá khô rồi vắt sữa vào một chiếc lá to để vào miệng con. Sau đó, nó đứng lên giật phắt mũi tên ra, hét to lên một tiếng đầy oán trách rồi lăn đùng ra chết.
Chứng kiến cảnh đó, tôi vô cùng ân hận. Hai giọt nước mắt từ từ ứa ra trên khuôn mặt tôi. Lúc này, tôi đưa ra một quyết định quan trọng. Tôi cắn môi, bẻ gãy cung tên và tự hứa sẽ bỏ hẳn cái nghề săn bắn độc ác.
Kể lại câu chuyện Người đi săn và con vượn - Mẫu 5
Công việc của tôi là thợ săn. Nhiều người trong vùng đồn rằng con thú nào gặp tôi thì hôm ấy coi như ngày tận số.
Một lần, tôi xách nỏ vào rừng. Tôi đang đi thì nhìn thấy một con vượn lông xám đang ngồi ôm con trên tảng đá. Trong lòng cảm thấy mừng rỡ, tôi nhẹ nhàng rút mũi tên, ngắm bắn con vượn mẹ.
Vượn mẹ giật mình. Nó nhìn mũi tên lại nhìn tôi. Ánh mắt đầy căm giận. Nhưng bàn tay vẫn ôm lấy con. Máu ở vết thương rỉ ra ngày càng nhiều. Chẳng hiểu sao, tôi chỉ đứng im lặng, chờ đợi kết quả.
Vượn mẹ đặt con xuống. Nó vơ vội nắm bùi nhùi đặt lên đầu con, rồi hái cái lá to và vắt sữa vào rồi đặt lên miệng con. Sau đó, vượn mẹ nghiến răng, giật mũi tên ra. Nó hét lên một tiếng thật to rồi ngã xuống.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, tôi đứng lặng người và khóc. Tôi đưa tay bẻ gãy cung tên, rồi quay về và tự hứa sẽ không bao giờ đi săn nữa.