Truyện cổ tích Sọ Dừa sẽ được tìm hiểu trong chương trình học môn Ngữ văn. Download.vn sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 6: Đóng vai nhân vật Sọ Dừa kể lại truyện Sọ Dừa.
Tài liệu bao gồm 3 bài văn mẫu lớp 6, đóng vai Sọ Dừa kể lại truyện cổ tích Sọ Dừa. Mời tham khảo để biết cách đóng vai nhân vật kể lại truyện.
Đóng vai nhân vật Sọ Dừa kể lại truyện Sọ Dừa
Đóng vai nhân vật Sọ Dừa kể lại truyện Sọ Dừa - Mẫu 1
Tên của tôi là Sọ Dừa. Lúc mới sinh ra, tôi không có chân tay, mình mẩy cứ tròn lông lốc như quả dừa. Mẹ của tôi toan vứt đi, thì tôi liền nói:
- Mẹ ơi! Con là người đấy! Mẹ đừng vứt con mà tội nghiệp.
Nghe xong, mẹ để lại nuôi nấng, đặt cho tôi cái tên là Sọ Dừa. Dù đã lớn nhưng tôi vẫn vậy, cứ lăn lông lốc trong nhà. Mẹ liền nói với tôi:
- Con nhà người ta báy tám tuổi đã đi ở chăn bò, còn mày chẳng được tích sự gì.
Tôi liền bảo với mẹ:
- Chuyện gì chứ chăn bò con cũng làm được. Mẹ cứ xin phú ông cho con đi chăn bò.
Mẹ tôi ngạc nhiên lắm, nhưng vẫn đến xin phú ông. Kể từ đó, tôi đến chăn bò thuê cho phú ông. Ngày ngày, tôi lăn sau đàn bò ra đồng, tối đến lại lăn sau đàn bò về nhà, đàn bò béo tốt hẳn ra. Phú ông có vẻ mừng ra mặt.
Ngày mùa, tôi tớ ra đồng làm hết cả, phú ông bèn sai ba cô con gái thay phiên nhau đem cơm cho tôi. Hai cô chị độc ác nên thường hắt hủi tôi. Chỉ có cô út hiền lành, đối xử với với tôi.
Một hôm, tôi tranh thủ nghỉ ngơi khi đàn bò đang ăn cỏ. Tôi biến trở lại làm người, ngồi thổi sáo trên lưng trâu. Bỗng nhiên, tôi nghe thấy tiếng động lạ. Biết có người nên tôi lại hóa về hình dáng cũ. Ngày qua ngày, tôi đem lòng yêu mến cô út.
Cuối mùa ở, tôi liền về giục mẹ đến hỏi con gái phú ông làm vợ. Mẹ tôi ửng sốt lắm, nhưng thấy tôi năn nỉ mãi nên cũng sang hỏi phú ông. Khi trở về, bà nói rằng phú ông yêu cầu phải sắm đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm mới đồng ý gả con gái. Tôi liền bảo mẹ cứ yên tâm, còn mình sẽ tự lo liệu.
Ngày hẹn, mẹ tôi vô cùng ngạc nhiên khi trong nhà bỗng có đủ những lễ vật mà phú ông yêu cầu. Không chỉ vậy, còn có chục giai nhân khiêng sính lễ sang nhà phú ông. Lúc này, phú ông đành phải hỏi ba cô con gái xem có ai đồng ý. Hai cô chị từ chối, còn cô út thì bằng lòng.
Đến ngày cưới, tôi cho bày cỗ thật linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập. Lúc rước dâu, tôi biến về hình dáng một chàng trai khôi ngô tuấn tú sang đón cô út về. Hai vợ chồng tôi sống hạnh phúc. Tôi miệt mài đèn sách và thi đỗ trạng nguyên. Nhà vua cho cử tôi đi sứ. Trước khi đi, tôi đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, dặn phải giữ luôn các thứ ấy bên mình để có lúc cần dùng đến.
Ngày tháng trôi qua, cũng đến lúc trở về. Tôi mong đợi được gặp cô út. Khi thuyền của tôi có đi qua một hòn đảo, tôi nghe thấy tiếng con gà trống gáy vang ba lần:
- Ò… ó… o… Phải thuyền quan trạng rước cô tôi về.
Nghe thế, tôi hạ lệnh cho thuyền vào xem, thì gặp lại vợ mình. Vợ chồng đoàn tụ hạnh phúc. Cô út kể hết sự tình cho tôi nghe. Tôi liền an ủi rồi đưa cô về nhà. Tôi cho mở tiệc mừng, mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu vợ trong nhà không cho ai biết. Hai người chị của vợ tôi tranh nhau kể chuyện nàng gặp phải rủi ro, tỏ vẻ thương tiếc lắm. Tôi không nói gì, tiệc xong mới cho gọi vợ ra. Thấy em gái bình an trở về, hai cô chị trốn đi biệt xứ.
Đóng vai nhân vật Sọ Dừa kể lại truyện Sọ Dừa - Mẫu 2
Tên của tôi là Sọ Dừa. Khi mới sinh ra đã có ngoại hình khác thường: không chân, không tay, tròn như một quả dừa. Mẹ thấy vậy, toan vứt tôi đi.
Tôi thấy buồn bã, nhưng vẫn nói với mẹ:
- Mẹ ơi, con là người đây. Mẹ đừng vứt đi mà tội nghiệp!
Nghe vậy, bà thấy thương nên giữ tôi lại nuôi. Đến khi lớn, tôi nghe mẹ than phiền rằng mình chẳng giúp được việc. Thế là tôi bảo mẹ đến xin phú ông cho tôi chăn bò thuê. Tôi chăm bò rất giỏi, con nào con nấy đều no căng bụng. Phú ông lấy làm hài lòng lắm.
Mùa vụ đến, tôi tớ ra đồng làm việc cả. Phú ông liền sai ba cô con gái đem cơm ra đồng cho tôi. Hai cô chị kiêu căng, thường tỏ vẻ khinh thường. Chỉ có mình cô Út là tốt bụng, đối đãi với tôi rất lịch sự và tử tế.
Đến cuối mùa ở, tôi xin mẹ đến nhà phú ông hỏi vợ. Mẹ tôi ngạc nhiên lắm, nhưng cũng chiều ý tôi, sắm buồng cau với ít lễ vật đến nói chuyện với phú ông.
Khi về nhà, mẹ nói với tôi rằng phú ông yêu cầu phải chuẩn bị lễ vật mới đồng ý gả vợ cho. Lễ vật gồm có một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm. Tôi nghe xong, liền động viên mẹ hãy cứ yên tâm.
Đến ngày hẹn, mẹ tôi ngạc nhiên vì trong nhà có bao nhiêu là sính lễ. Lại có cả chục giai nhân khiêng lễ vật sang nhà phú ông. Thế rồi, phú ông gọi ba cô con gái ra hỏi chuyện, chỉ có cô út là bằng lòng.
Tôi vốn là tiên ở trên trời. Do tôi vi phạm thiên quy nên Ngọc Hoàng phạt đầu thai xuống hạ giới, biến thành hình dáng xấu xí. Nay nhận được tình yêu thương của cô út nên được hóa giải. Đến ngày cưới, tôi được trở lại làm người. Khi tôi bước ra, mọi người trong nhà vô cùng ngạc nhiên. Còn mẹ tôi thì vui mừng vì con có được hạnh phúc.
Vợ chồng tôi sống với nhau rất hạnh phúc. Được vợ động viên, tôi đem ngày đèn sách. Khoa thi năm đó, tôi đỗ trạng nguyên và được vua cử đi sứ. Trước khi chia tay, tôi đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, dặn phải luôn mang trong người phòng khi cần dùng đến.
Sau nhiều ngày, tôi trở về quê hương. Trên đường đi, thuyền của tôi có ngang qua một hòn đảo. Tôi nghe thấy tiếng gà trống gáy:
- Ò ó o… Phải thuyền quan trạng, rước cô tôi về.
Tôi thấy lạ lắm, liền cho thuyền vào xem. Hai vợ chồng gặp nhau, vui mừng khôn xiết. Vợ tôi kể lại rõ mọi sự tình. Tôi bí mật đưa vợ về nhà. Sau đó, tôi rồi cho mở tiệc mừng. Hai cô chị cũng đến dự. Họ tranh nhau kể chuyện vợ tôi gặp rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Đến khi hết tiệc, tôi mới đưa vợ ra. Hai cô chị vô cùng xấu hổ, bỏ đi biệt xứ lúc này mới xấu hổ, trốn đi.
Đóng vai nhân vật Sọ Dừa kể lại truyện Sọ Dừa - Mẫu 3
Tôi là Sọ Dừa. Mẹ thấy tôi không chân, tròn như một quả dừa. Bà buồn bã, toan vứt đi thì tôi bảo với mẹ:
- Mẹ ơi, con là người đấy. Mẹ đừng vứt đi mà tội nghiệp!
Thương tôi, bà giữ lại nuôi. Đến khi lớn, tôi xin mẹ cho đi chăn bò ở nhà phú ông. Tôi chăm bò rất giỏi, con nào con nấy đều no căng bụng. Phú ông lấy làm hài lòng lắm.
Đến vụ mùa, tôi tớ ra đồng làm việc cả. Phú ông sai ba cô con gái đem cơm ra đồng cho tôi. Hai cô chị kiêu căng, thường tỏ ra khinh thường tôi. Chỉ có mình cô Út là đối đãi với tôi tử tế.
Cuối mùa ở, tôi xin mẹ đến nhà phú ông hỏi cưới vợ cho mình. Mẹ tôi liền mang buồng cau đến nói chuyện với phú ông.
Đến khi về nhà, mẹ nói với tôi về lễ vật mà phú ông yêu cầu: một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm. Tôi nghe xong, liền động viên mẹ hãy cứ yên tâm.
Đúng ngày hẹn, khi thấy trong nhà có đầy đủ lễ, mẹ tôi vô cùng ngạc nhiên. Vào ngày rước dâu, tôi được trở làm lại người. Thật ra, tôi vốn là tiên ở trên trời. Do tôi vi phạm thiên quy nên Ngọc Hoàng phạt đầu thai xuống hạ giới, biến thành hình dáng xấu xí. Nay nhận được tình yêu thương của cô út nên được hóa giải. Khi tôi bước ra, mọi người trong nhà vô cùng ngạc nhiên. Mẹ tôi thì vui mừng vì con mình có được hạnh phúc.
Tôi và vợ sống với nhau rất hạnh phúc. Nhờ có sự động viên của vợ, tôi học hành chăm chỉ. Tôi đỗ trạng nguyên và được vua cử đi sứ. Trước khi chia tay, tôi đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, dặn phải luôn mang trong người phòng khi cần dùng đến.
Sau nhiều ngày đi sứ, tôi trở về quê hương. Trên đường đi, thuyền của tôi có ngang qua một hòn đảo thì nghe thấy tiếng kêu:
- Ò ó o… Phải thuyền quan trạng, rước cô tôi về.
Tôi cho thuyền vào xem. Hai vợ chồng tôi gặp nhau, mừng mừng tủi tủi. Tôi nghe vợ kể lại chuyện bị hai cô chị hại. Tôi liền đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, rồi mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện vợ tôi gặp rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Đến khi hết tiệc, tôi mới đưa vợ ra. Hai cô chị vô cùng xấu hổ, bỏ đi biệt.
Đóng vai nhân vật Sọ Dừa kể lại truyện Sọ Dừa - Mẫu 4
Tôi là Sọ Dừa. Khi mẹ sinh ra, tôi không có chân tay, mình mẩy cứ tròn như quả dừa. Bà buồn quá, định vứt tôi đi, thì tôi liền nói:
- Mẹ ơi! Con là người đấy! Mẹ đừng vứt con mà tội nghiệp.
Vì thương tôi nên mẹ đã để lại nuôi, đặt cho tôi cái tên là Sọ Dừa. Lớn lên, tôi vẫn như lúc nhỏ. Mẹ liền nói với tôi:
- Con nhà người ta báy tám tuổi đã đi ở chăn bò, còn mày chẳng được tích sự gì.
Tôi liền bảo với mẹ:
- Chuyện gì chứ chăn bò con cũng làm được. Mẹ cứ xin phú ông cho con đi chăn bò.
Nghe vậy, mẹ tôi liền đến hỏi phú ông. Từ đó tôi đến ở nhà phú ông. Ngày ngày, tôi lăn sau đàn bò ra đồng, tối đến lại lăn sau đàn bò về nhà, đàn bò béo tốt hẳn ra. Tôi thấy phú ông mừng ra mặt.
Ngày mùa, tôi tớ ra đồng làm hết cả, phú ông bèn sai ba cô con gái thay phiên nhau đem cơm cho tôi. Hai cô chị độc ác nên thường hắt hủi tôi. Chỉ có cô út hiền lành, đối xử tốt với tôi.
Một hôm, tôi biến thành người, ngồi thổi sáo trên lưng trâu thì tiếng động, biết có người nên tôi lại hóa về hình dáng cũ. Từ đó, cô út càng chăm sóc tôi nhiều hơn, có thức ăn ngon lại giấu đem cho tôi.
Cuối mùa ở, tôi liền về giục mẹ đến hỏi con gái phú ông làm vợ. Mẹ tôi sửng sốt lắm, nhưng thấy tôi năn nỉ mãi nên cũng sang hỏi phú ông. Khi trở về, bà nói rằng phú ông yêu cầu phải sắm đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm mới đồng ý gả con gái. Tôi nói với mẹ cứ yên tâm.
Đến ngày hẹn, mẹ tôi vô cùng ngạc nhiên khi trong nhà bỗng có đủ những lễ vật mà phú ông yêu cầu. Không chỉ vậy, còn có chục giai nhân khiêng sính lễ sang nhà phú ông. Phú ông liền hỏi ba cô con gái xem có ai đồng ý, thì chỉ có cô út.
Trong ngày cưới, tôi cho bày cỗ thật linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập. Lúc rước dâu, tôi biến thành một chàng trai khôi ngô tuấn tú sang đón cô út về làm vợ. Hai vợ chồng tôi sống hạnh phúc. Tôi ngày đêm miệt mài đèn sách và thi đỗ trạng nguyên. Chẳng bao lâu, nhà vua cử tôi đi sứ. Trước khi đi, tôi đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, dặn phải giữ luôn các thứ ấy bên mình để có lúc cần dùng đến.
Một hôm có chiếc thuyền đi qua đảo, tôi nghe thấy tiếng con gà trống gáy vang ba lần:
- Ò… ó… o… Phải thuyền quan trạng rước cô tôi về.
Tôi hạ lệnh cho thuyền vào xem, thì gặp lại vợ mình. Vợ chồng đoàn tụ hạnh phúc. Tôi đưa vợ về nhà, mở tiệc mừng, mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu vợ trong nhà không cho ai biết. Hai người chị của vợ tôi tranh nhau kể chuyện nàng gặp phải rủi ro, tỏ vẻ thương tiếc lắm. Tôi không nói gì, tiệc xong mới cho gọi vợ ra. Nhìn thấy em mình đã trở về bình an, họ xấu hổ bỏ về.