Tài liệu Bài văn mẫu lớp 8: Đoạn văn cảm nhận về nhan đề hoặc một hình ảnh đặc sắc trong Thiên Trường vãn vọng, sẽ được giới thiệu.
Nội dung bao gồm 4 đoạn văn mẫu lớp 8, mong rằng có thể giúp ích cho quá trình tìm hiểu tác phẩm này.
Đề bài: Viết đoạn văn (khoảng 7 - 9 câu) trình bày cảm nhận của em về nhan đề hoặc một hình ảnh đặc sắc trong bài thơ Thiên Trường vãn vọng.
Cảm nhận về nhan đề hoặc hình ảnh đặc sắc trong Thiên Trường vãn vọng
Cảm nhận về nhan đề hoặc một hình ảnh đặc sắc - Mẫu 1
Trong bài thơ “Thiên Trường vãn vọng”, tôi ấn tượng nhất với hình ảnh ở cuối bài thơ: “ Bạch lộ song song phi hạ điền”. Tác giả Trần Nhân Tông đã kết thúc bài thơ bằng hình ảnh đôi cò trắng đang hạ xuống cánh đồng. Đây vốn là một hình ảnh quen thuộc, gần gũi với làng quê xưa. Ta có thể hình dung ra cảnh tượng đoàn tụ. Sau một ngày vất vả kiếm ăn, đôi cò trắng trở về tổ. Cũng giống như vậy, con người trở về nhà sau một ngày lao động vất vả. Dường như, hình ảnh này là muốn thể hiện khao khát được trở về quê hương của tác giả.
Cảm nhận về nhan đề hoặc một hình ảnh đặc sắc - Mẫu 2
Nhan đề “Thiên Trường vãn vọng” tuy ngắn gọn, nhưng giàu ý nghĩa. Dịch nghĩa ra có thể hiểu đơn giản như sau ngắm cảnh Thiên Trường trong buổi chiều tà. Để hiểu rõ nhan đề bài thơ cần đặt trong hoàn cảnh sáng tác. Trần Nhân Tông về thăm quê cũ ở Thiên Trường (thuộc tỉnh Nam Định ngày nay) và đã sáng tác ra bài thơ. Nhan đề gợi mở về thời gian, không gian được nhắc đến. Thời gian lúc này là buổi chiều là khoảng thời gian kết thúc của một ngày, khi mọi vật đều trở về để nghỉ ngơi. Còn không gian là ở phủ Thiên Trường - nơi quê hương của tác giả. Từ “vọng” đã miêu tả hành động của nhân vật trữ tình, đang phóng tầm mắt ra xa để ngắm nhìn khung cảnh thiên nhiên. Có thể thấy, tác giả đang chìm đắm vào khung cảnh thiên nhiên của làng quê và nhớ về những kỉ niệm tuổi thơ, từ đó có thể thấy được tình yêu mến và gắn bó sâu sắc với quê hương.
Cảm nhận về nhan đề hoặc một hình ảnh đặc sắc - Mẫu 3
Trong bài thơ Thiên Trường vãn vọng, em ấn tượng nhất với hình ảnh: “Mục đồng địch lý ngưu quy tận/Bạch lộ song song phi hạ điền”. Câu thơ đầu tiên có thể hiểu là trong tiếng sáo, mục đồng dẫn trâu về hết. Ở đây, có thể thấy rằng con người đã xuất hiện trong bức tranh thiên nhiên. Hình ảnh “mục đồng nghịch lý” - cậu bé chăn trâu ngồi thổi sáo là hình ảnh vốn đã quen thuộc ở mỗi làng quê, từ đó gợi cho ông nhớ về kí ức tuổi thơ được chăn trâu, thổi sáo. Trong câu thơ tiếp theo, hình ảnh được gợi ra là từng đôi cò trắng hạ xuống cánh đồng. Hình ảnh này gợi ra cho em tưởng tượng đến cảnh đoàn tụ. Đôi cò trắng sau một ngày kiếm ăn vất vả đã trở về tổ nghỉ ngơi. Không chỉ vậy, qua những hình ảnh này còn cho thấy sự gắn bó, hài hòa giữa thiên nhiên và con người. Từ đó, chúng ta cũng thấy được tấm lòng yêu quê da diết của nhà thơ.
Cảm nhận về nhan đề hoặc một hình ảnh đặc sắc - Mẫu 4
Thiên Trường vãn vọng (Thiên Trường là một địa danh; vãn có nghĩa là chiều; vọng là nhìn, ngắm, trông ra) được dịch là ngắm cảnh Thiên Trường trong buổi chiều tà. Nhan đề của bài thơ ngắn gọn, nhưng đã khái quát được nội dung của toàn bài thơ. Trước hết, chúng ta cần phải đặt trong hoàn cảnh sáng tác của bài thơ để hiểu rõ hơn về nhan đề. Bài thơ được sáng tác trong dịp Trần Nhân Tông về thăm quê cũ ở Thiên Trường (thuộc tỉnh Nam Định ngày nay). Nhan đề bài thơ đã gợi mở cho người đọc về thời gian, không gian được nhắc đến trong bài thơ. Thời gian lúc này là buổi chiều - đây là khoảng thời gian kết thúc của một ngày, vạn vật đều trở về nghỉ ngơi. Còn không gian là ở phủ Thiên Trường - nơi quê hương của tác giả. Từ “vọng” đã miêu tả hành động của nhân vật trữ tình, đang phóng tầm mắt ra xa để ngắm nhìn khung cảnh thiên nhiên. Như vậy, nhan đề tuy ngắn gọn nhưng đã khái quát được nội dung của bài thơ.