Trong chương trình của môn học Ngữ văn lớp 7, các bạn học sinh sẽ được hướng dẫn tìm hiểu về văn biểu cảm, cũng như cách làm một bài văn biểu cảm sao cho hấp dẫn.
Download.vn xin giới thiệu tài liệu Bài văn mẫu lớp 7: Biểu cảm về đôi bàn tay mẹ, gồm 5 bài văn mẫu. Mời tham khảo nội dung chi tiết được chúng tôi đăng tải ngay sau đây.
Biểu cảm về đôi bàn tay mẹ
Biểu cảm đôi bàn tay mẹ - Mẫu 1
Đôi bàn tay có thể được coi là hình ảnh biểu tượng cho người mẹ. Từ đôi bàn tay nhỏ bé, mẹ đã làm việc vất vả để cho con một cuộc sống no đủ, hạnh phúc hay chăm sóc, bảo vệ cho con biết bao tháng ngày.
Từ khi con bé, đôi bàn tay của mẹ đã bế bồng, nâng niu đứa con trong giấc ngủ say. Bàn tay ấy cũng đã phải chắt chiu biết bao sương gió. Đôi bàn tay ngày càng chai sần vì những năm tháng làm lụng để chắt chiu điều tốt đẹp nhất cho đứa con. Những lúc con ốm đau, đôi bàn tay của mẹ đã ân cần chăm sóc, vỗ về.
Khi trưởng thành, đôi bàn tay che chở con khỏi giông bão cuộc đời, động viên và tiếp thêm sức mạnh để con vượt qua khó khăn, thử thách. Dù chỉ là đôi bàn tay rất đỗi bình thường, nhưng dường như lại có sức mạnh phi thường:
“Bàn tay mang phép nhiệm mầu
Chắt chiu từ những dãi dầu đấy thôi”
(À ơi tay mẹ)
Mẹ vất vả cả đời, lo toan cho con, lo toan cho gia đình, nhưng có lẽ, chưa một lần mẹ dám ru mình vào giấc ngủ. Trong con người mẹ, lúc nào cũng đầy ắp những suy nghĩ, không phút nào an yên.
Có thể thấy rằng, người mẹ thật vĩ đại biết bao. Đôi bàn tay nhỏ bé nhưng lại có thể làm nên những điều thật phi thường. Biết bao khó nhọc, vất vả cũng không thể khiến mẹ vơi bớt đi tình yêu thương dành cho con.
Như vậy, đôi bàn tay đã nói lên hết thảy yêu thương của người mẹ. Từ đó, chúng ta cần biết ơn và trân trọng tình cảm đó. Mỗi người hãy biết sống tốt đẹp hơn để mẹ cảm thấy tự hào.
Biểu cảm đôi bàn tay mẹ - Mẫu 2
“Bàn tay mẹ, bế chúng con…
Bàn tay mẹ, chăm chúng con…”
Lời bài thơ như in sâu vào tâm trí của tôi, gợi nhớ cho tôi những công lao nâng niu, chăm sóc của mẹ dành cho tôi.
Đôi bàn tay mẹ đã chịu nhiều vất vả để nuôi tôi khôn lớn đến nay. Những chiếc áo ấm tôi mặc vào mùa đông, những bữa cơm ngon hàng ngày. Tất cả đều ướt đẫm mồ hôi của bàn tay mẹ. Khi tôi nghịch ngợm và để bị trầy xước, mẹ đã nâng đỡ, xoa dịu những vết thương đó. Nếu tôi là một cây con thì đôi bàn tay mẹ là ánh nắng giúp cho cây thêm sức sống.
Từ ngày đầu tiên cắp sách đến trường, tôi đã phải đối diện với biết bao là khó khăn. Bạn mới, thầy cô mới, trường lớp mới, cả một thế giới mới. Nhưng chính đôi bàn tay gầy xương của mẹ đã nâng đỡ, dìu bước cho tôi thêm nghị lực để đứng vững và bước tiếp trên con đường bao gian nan ấy. Đôi bàn tay mẹ kiên nhẫn dạy tôi viết những nét chữ đầu tiên. Mẹ tần tảo sớm hôm, làm những việc cực nhọc để lo cho gia đình, lo cho tôi ăn học. Và những đêm khuya, tôi bỗng thức giấc, thấy mẹ đang ngồi đánh bóng đôi giày tôi mang, may vá thật kĩ chiếc áo mà tôi mặc đến trường
Đôi bàn tay ấy đã cho tôi có được cuộc sống ấm no như ngày hôm nay. Dù cho đôi bàn tay ấy chai sần, vất vả nhưng êm ái, dịu dàng và luôn đầy ắp tình yêu thương ấm áp. Sau này, nếu có trưởng thành thì tôi vẫn khao khát được quay trở lại vòng tay yêu thương của mẹ. Tôi đã từng nghe qua những dòng thơ, trong lòng dâng lên biết bao nỗi niềm:
“Khi mẹ không còn dỗ dành con
Là lúc mẹ không lau nước mắt cho con
Là lúc mẹ không còn
Hoa hồng đỏ từ nay hóa trắng”
Tôi thật sự biết ơn tạo hóa đã cho tôi một người mẹ thân yêu luôn quan tâm, chăm sóc cho tôi. Và tôi đã biết yêu thương và kính trọng mẹ nhiều hơn.
Biểu cảm đôi bàn tay mẹ - Mẫu 3
Không một sự yêu thương, bảo bọc nào có thể lớn hơn vòng tay mẹ. Chính đôi bàn tay nhỏ bé của người phụ nữ ấy đã đổ mồ hôi, đã tần tảo sớm hôm vì các con.
Bàn tay mẹ tuy nhỏ bé nhưng đã nuôi lớn đàn con. Một tay mẹ đã bế con từ khi lọt lòng. Đôi bàn tay ấm áp đầy yêu thương ấy đã bế chúng con từ khi còn thơ. Bàn tay ấy dìu dắt chúng con từ những bước đi chập chững đầu tiên khi vào đời.
Đôi bàn tay ấy đã lao động vất vả, đã chai sạn đi vì con cái. Để có cái ăn, cái học; để lớn lên và trưởng thành như ngày hôm nay là nhờ đôi tay nhỏ bé và hao gầy của người phụ nữ tuyệt vời đó. Mẹ đã lao động, đã làm đủ thứ nghề trên đời chỉ mong cho chúng con có những thứ tuyệt vời nhất trên đời mà mẹ có thể làm được.
Mẹ không ngần ngại đôi bàn tay ấy đau nhức, mỏi mệt. Không một ngôn từ nào có thể nói hộ những gì mẹ đã làm vì con cái. Bàn tay ấy chưa bao giờ vì sự giận dỗi những đứa con mà ra tay đánh. Mẹ chỉ dùng những lời khuyên, những cử chỉ ân cần để phân những cái hay, cái lẽ phải cho chúng con hiểu. Mẹ luôn đưa tay về phía trước nâng đỡ những vấp ngã của con để con có động lực, để con kiên cường mà đứng lên trước những bão giông cuộc đời.
Tôi thầm cảm ơn cuộc đời này đã đưa mẹ đến bên cạnh:
“Bàn tay mẹ bế chúng con
Bàn tay mẹ chăm chúng con
Cơm con ăn từ tay mẹ nấu
Nước con uống từ tay mẹ đun
Trời nóng bức gió từ tay mẹ…”
Biểu cảm đôi bàn tay mẹ - Mẫu 4
Hình ảnh đôi bàn tay của mẹ đã mang cho tôi thật nhiều cảm xúc. Khi còn là một đứa trẻ, tôi thường thấy mẹ cầm roi. Tôi sợ nhất hình ảnh cái roi lăm le trên đôi tay của mẹ. Mỗi khi mắc sai lầm, đôi tay mẹ đã làm tôi đau.
Rồi cũng chính đôi tay ấy, mẹ đã tắm cho tôi hàng ngày. Tôi cảm nhận sự thô ráp trên đôi tay ấy và những đường gân xanh xao uốn lượn như những dòng sông, mà sau này tôi mới biết, đó là dòng đời đưa tôi ra biển lớn.
Cứ như thế, tôi quen dần với đôi bàn tay mẹ. Tôi vẫn thường lọt thỏm trong vòng tay ấy và thách thức tất cả bên ngoài. Một cảm giác an toàn tuyệt đối luôn thường trực mỗi khi được nằm gọn trong vòng tay của mẹ.
Mẹ tôi là một người phụ nữ bình thường. Mẹ không thành công, cũng không nổi tiếng. Nhưng mẹ có nét đặc trưng riêng của một người phụ nữ truyền thống như sự chăm chỉ, sự thủy chung và đức hy sinh. Cuộc đời mẹ từ nhỏ đã phải bôn ba thăng trầm, theo ngoại đi đốn củi, lấy măng, làm tất cả mọi công việc đồng áng. Bởi thế, bao nhiêu khó khăn nhọc nhằn in hằn trên đôi bàn tay của mẹ. Ngắm bàn tay mẹ, tôi hỏi: “Sao tay con mềm mà tay mẹ nhiều chai sần như thế?”. Mẹ chỉ trả lời: “Người có chai tay là người lương thiện”. Tôi mãi nhớ câu nói đó. Phải mất mấy năm sau tôi mới hiểu ra ý nghĩa của lời mẹ nói năm xưa.
Năm tháng qua đi, ở bên mẹ, tôi được chứng kiến những sự đổi thay diệu kỳ của cuộc sống chỉ bằng đôi bàn tay ấy. Đằng sau những bữa cơm thịnh soạn của gia đình, là dáng mẹ với đôi bàn tay thon gầy nhặt từng cọng rau, vo từng nồi gạo, nấu từng ấm nước chè, kho từng nồi cá khế. Đằng sau những trang giấy trắng tinh trong đời học sinh của chị em tôi, là bàn tay mẹ lặn lội lo toan kiếm đủ đồng tiền cho chúng tôi đến trường. Đằng sau giấc ngủ ngon của tôi là đôi bàn tay mẹ đã chăm ẵm, bế bồng, quạt mát. Đằng sau tổ ấm của gia đình tôi, đó là bàn tay mẹ chăm lo, vun vén, tưới nước yêu thương, đoàn kết mỗi ngày.
Và tôi hiểu, bằng bàn tay ấy, mẹ đã viết lên sự sống, ước mơ, tương lai và cả cuộc đời tôi. Từ “chữ o tròn như quả trứng gà” cho tới những thìa nước mắm mặn chát trong những bài học nấu ăn mẹ dạy. Từ những trận đòn roi năm xưa cho tới những sợi chỉ dài xuyên qua tà áo của cha khi bị rách… nhờ đôi tay mẹ, tôi thêu thùa, may vá. Trong từng giờ phút mẹ hiện diện trên cõi đời, tôi cảm nhận đôi bàn tay mẹ thắp sáng những vì sao tinh tú trong cuộc sống của mỗi chúng tôi.
Thời gian vụt trôi, bỏ lại tuổi thơ hồn nhiên chân đất, bỏ lại những tháng ngày rong ruổi chốn quê và những câu hỏi vu vơ của trẻ nhỏ, bây giờ tôi đã thành thiếu nữ tuổi đôi mươi. Tôi càng lớn lên, càng xinh đẹp thì mẹ tôi càng già thêm và gầy đi - như một quy luật tự nhiên mà nghiệt ngã của tạo hóa. Tóc mẹ nhuộm màu sương khói khi mới ở tuổi bốn mươi, da mẹ một màu rám nắng và đặc biệt, đôi bàn tay mẹ gân guốc, xanh xao.
Mẹ vẫn làm việc, vẫn cần mẫn, vẫn chu đáo mọi việc lớn nhỏ trong gia đình, ngoài xã hội, cũng như trong đời sống riêng tư. Đôi tay mẹ chỉ ngưng làm khi mắt mẹ đã khép lại, chào đón giấc ngủ sau một ngày dài vất vả... Đôi tay của mẹ, đôi tay không bao giờ biết gõ bàn phím hay bấm điện thoại như tôi vẫn thường làm mỗi ngày, nhưng sao vĩ đại quá trong cuộc sống này?
Tôi thèm được một lần thấy mẹ cầm roi, tôi thèm được một lần thấy mẹ bắt tôi phải tắm và kỳ cọ và thèm được ăn bữa cơm gia đình mẹ nấu khi tôi phải đi học xa. Và hơn hết, tôi thèm được nắm lấy đôi bàn tay của mẹ. Nhờ nó mà có tôi trên cõi đời này và đã trưởng thành như ngày hôm nay. Tôi yêu bàn tay của mẹ.
Biểu cảm đôi bàn tay mẹ - Mẫu 5
Mẹ là người đã sinh ra ta, dành trọn tình yêu, tình thương, niềm hi vọng vào chúng ta. Mẹ tôi cũng là một người mẹ như thế.
Vào những ngày đông lạnh giá mẹ phải đi dạy học rất sớm ở dưới xã. Đôi khi đôi bàn tay sạm nắng của mẹ đỏ dần lên trong tiết trời lạnh giá. Đến buổi chiều, mẹ nấu cơm tối cho cả nhà. Đôi bàn tay của mẹ vất vả, nhọc nhằn biết bao nhiêu.
Đôi bàn tay của mẹ đã cho tôi có được cuộc sống ấm no như ngày hôm nay. Dù cho đôi bàn tay ấy chai sần, vất vả nhưng êm ái, dịu dàng và luôn đầy ắp tình yêu thương ấm áp.
Đôi bàn tay của mẹ còn là điểm tựa để tôi trở về. Mỗi khi gặp khó khăn, trở về trong vòng tay của mẹ, tôi như được tiếp thêm sức mạnh lớn lao để tiếp tục đương đầu với thử thách.
Đôi bàn tay chắt chiu những khó khăn, nhọc nhằn của cuộc đời mẹ, dành cho con điều tốt đẹp nhất. Một tình yêu thật vĩ đại đến nhường nào.