`@` Viết đoạn văn kể về trải nghiệm đáng nhớ của em và rút ra bài học.
Ai cũng có một kỉ niệm đáng nhớ cho riêng mình, những kỉ niệm ấy giúp chúng ta sửa đi lỗi lầm và trưởng thành hơn trong quá khứ, tôi cũng vậy, tôi cũng có một kỉ niệm đáng khắc ghi trong tim mình và không bao giờ quên được, đó là về một lần tôi sốt được mẹ chăm sóc.
Vào một buổi sáng tinh mơ, tôi thức dậy trong niềm vui tươi và hạnh phúc, ngước nhìn lên bầu trời xanh và nhìn những đám mây, tôi tưởng tượng ra nhưng hình thù dễ thương đẹp mắt, tiếng chim hót líu lo hòa quyện với chị gió làm tôi ước ao có đôi cánh để bay như thế.... Chợt, "Con ở nhà nhé" − tiếng nói của mẹ làm tôi bất ngờ và trở về hiện thực. Thì ra mẹ tôi định đi sinh nhật bạn, do tôi không thích nơi náo nhiệt, nên tôi đã ở nhà, hôm nay tôi ở nhà một mình, mà đến giờ thời tiết bên ngoài rất là nắng nóng, vì thế, mẹ tôi đã dặn rất nhiều là không được ra ngoài. Miệng thì cứ dạ dạ vâng vâng, nhưng trong lòng lại nghĩ thứ khác.
Mẹ đi rồi, chợt một lúc sau, nhỏ Lan − bạn hàng xóm của tôi qua chơi, nó bảo rằng nó có trò mới, vì quá tò mò cùng với sự thích thú, tôi đã quên mất lời mẹ dặn mà ra ngoài đi chơi với nó. Bây giờ đã đến buổi trưa, ông mặt trời chiếu những tia nắng chói chang xuống ngôi làng tôi, tia nắng ấy như muốn thiêu sống người khác vậy. Không bận tâm tới điều ấy, tôi chơi với Lan mặc kệ ánh nắng chiếu xuống và mồ hôi đã toát ra. Vì nóng quá, nên tôi với Lan đã đi mua kem. Đến chiều tà, tôi mới chợt nhớ ra lời mẹ dặn, tôi vội vã chạy về nhà. Phù, may quá, mẹ chưa về.
Chợt mẹ về, mẹ xoa đầu tôi thì thấy rất nóng, mẹ liền cho tôi uống thuốc hạ sốt và lập tức trở đi khám bác sĩ, tôi bị đau họng và sốt. Sau khi tôi khai hết sự việc, mẹ không trách mắng, ngược lại, mẹ dùng những lời nói an ủi tôi, rồi động viên và xoa đầu tôi, mẹ nấu súp và đút cho tôi ăn từng thìa như ngày còn bé. Đêm đến, mẹ không đi ngủ mà ở cạnh giường để chăm sóc tôi, thình thoảng, tôi cảm nhận được một bàn tay ấm áp của mẹ khẽ nhẹ nhàng chạm vào trán tôi, rồi tôi lại thấy ánh mắt mệt mỏi, nhưng lại tràn đầy tình yêu thương trong đôi mắt ấy.
Lúc này, tôi đã hối hận rồi, giá như lúc ấy tôi nghe lời mẹ mà không đi chơi, giá như lúc ấy tôi có thể chạm vào đôi mắt đang lo lắng ấy của mẹ, giá như lúc ấy tôi có thể nói một câu "Con yêu mẹ nhiều" nhưng... sự mệt mỏi ấy đã dằn vặt tôi khiến tôi không thể cử động được...
Trải nghiệm ấy đã có từ rất là lâu rồi, nhưng đến bây giờ, tôi vẫn chẳng thể quên được trải nghiệm ấy cùng với dáng vẻ mệt mỏi và chăm lo của mẹ tôi, trải nghiệm ấy luôn khắc sâu trong tâm trí tôi như một lời nhắc nhở của ai đó vậy.
`#Ly`
Ngữ văn là môn khoa học nghiên cứu ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại. Đây là môn học giúp chúng ta hiểu biết sâu sắc hơn về ngôn ngữ, văn hóa và tư tưởng. Việc đọc và viết trong môn Ngữ văn không chỉ là kỹ năng, mà còn là nghệ thuật. Hãy để ngôn từ của bạn bay cao và khám phá thế giới văn chương!
Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở, chúng ta được sống lại những kỷ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới. Hãy tận dụng cơ hội này để làm quen và hòa nhập thật tốt!
Copyright © 2021 HOCTAPSGK