A. Dân số gia tăng.
B. Sự xâm nhập của người Giéc-man.
C. Công cụ sản xuất được cải tiến.
D. Kinh tế hàng hóa phát triển.
A. Tiêu diệt đế quốc Rô-ma.
B. Thành lập hàng loạt vương quốc mới.
C. Chia ruộng đất và phong tước vị cho tướng lĩnh và quý tộc người Giéc-man.
D. Thành lập các thành thị trung đại.
A. địa chủ và nông dân.
B. chủ nô và nô lệ.
C. lãnh chúa phong kiến và nông nô.
D. tư sản và nông dân.
A. Lãnh địa là trung tâm giao lưu buôn bán thời phong kiến.
B. Lãnh địa là vùng đất thuộc quyền sở hữu của các lãnh chúa phong kiến.
C. Lãnh địa là đơn vị chính trị và kinh tế cơ bản trong thời kì phong kiến phân quyền ở Tây Âu.
D. Nông nô là những người sản xuất chính trong các lãnh địa.
A. Binh lính thất bại trong chiến tranh.
B. Nông dân và thương nhân.
C. Nô lệ và thợ thủ công.
D. Nông dân và nô lệ.
A. Chủ nô Rô-ma.
B. Quý tộc Rô-ma.
C. Tướng lĩnh và quý tộc người Giéc-man.
D. Nông dân tự do.
A. Là nền kinh tế hàng hóa.
B. Trao đổi bằng hiện vật.
C. Là nền kinh tế tự cung, tự cấp.
D. Có sự trao đổi buôn bán với bên ngoài.
A. nông dân tự do.
B. nô lệ.
C. nông nô.
D. lãnh chúa.
A. Nông nô là lực lượng sản xuất chính trong lãnh địa.
B. Nông nô phải nộp cho lãnh chúa 1/2 số sản phẩm thu được và nhiều thứ thuế khác.
C. Nông nô phải chịu sự đối xử tàn nhẫn của lãnh chúa.
D. Cũng giống như nô lệ, nông dân không có quyền xây dựng gia đình riêng.
A. Sản xuất bị đình trệ.
B. Các lãnh chúa cho xây dựng các thành thị trung đại.
C. Sự ngăn cản giao lưu buôn bán của các lãnh địa.
D. Nghề thủ công phát triển nảy sinh nhu cầu trao đổi buôn bán.
Lời giải có ở chi tiết câu hỏi nhé! (click chuột vào câu hỏi).
Copyright © 2021 HOCTAPSGK