‘’Công cha như núi Thái SơnNghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Khi nghe câu thơ này em chợt nhớ về mẹ của em. Một người phụ nữ hiền lành và nhân hậu.
Năm nay mẹ em đã hơn 40 tuổi, tuồi đi xuống của nhan sắc. Mẹ có ngoại hình nhỏ con và hơi mũm mĩm hơn nhưng trông rất hiền lành và phúc hậu. Mẹ có khuôn mặt hình trái xoan. Mẹ có đôi môi màu đỏ tựa như hoa hồng, đôi mắt hai mí đen lóng lánh hợp nhưng đã có vài vết lông chim trên khuôn mặt của mẹ. Vầng trán cao làm mẹ trông rất sáng sủa và nhìn rất tri thức. Đôi tay mẹ đã bắt đàu nhăn nheo và có vài dấu đồi mồi, ngón tay mẹ ngắn và gày nói lên sự vất vả, mệt mỏi trong công việc của mẹ.
Mẹ em rất siêng năng và cần cù. Mẹ em còn là một bà nội trợ rất đảm đang. Mọi công việc trong gia đình đều do bàn tay của mẹ chăm lo. Mẹ thường sáng tạo ra những món ăn độc đáo để cho em và bố cùng thưởng thức và đánh giá. Công việc của một đầu bếp rất bận rộn. Nhưng những bữa cơm trong gia đình mẹ vẫn luôn lo lắng tươm tất. Thỉnh thoảng, mẹ lại dạy em nấu một vài món ăn đơn giản. Bởi mẹ cho rằng, là con trai nên biết nấu một vài món ăn đơn giản để có thể tự chăm sóc cho mình. Em cảm thầy những lời dạy của mẹ đều rất đúng đắn.
Rất nhiều lần em đã làm mẹ phiền lòng nhưng em nhớ những kỉ niệm này nhất. Khi chơi đá banh với bạn lúc đó trời bắt đầu mưa mà em vẫn chơi, khi về nhà mẹ không la mắng mà chỉ nhắc nhở em tấm nước nóng để tránh bị cảm, nhưng tới tối cơ thể em bắt đàu nóng lên, mẹ rất lo lắng. Mẹ kêu em ngủ, tới nửa đêm em vẫn thấy mẹ đang vắt nước để đấp trán cho em. Em đã rất áy náy vì mẹ luôn khuyên em là khi trời mưa thì phải chạy về nhà ngay lập tức. Suốt đêm đó, mẹ đã chăm sóc em, đó là đêm không ngủ của mẹ ...
Hay có lần em được học sinh giỏi của lớp thì mẹ đã rất vui và tự hào. Lúc đó mẹ ôm em vào lòng liền dẫn em đi chơi và thưởng tiền,... lúc đó đối với em đó là khoảng thời gian sung sướng khiến em nhớ mãi trong trí óc của em.
Sau khi viết xong em thấy trong lòng em thật nặng trĩu vì mẹ đã hi sinh cả gần như thanh xuân để nuôi nấng chúng em, mẹ lo cho em từng li từng tí, vậy mà …, vậy mà … em không làm được gì cho mẹ. Em chỉ biết ăn ngủ và chơi không phụ mẹ tí nào. Khi mẹ kêu em là giúp mẹ thì em cãi lên cãi xuống em còn nói mẹ là: “ đồ phiền phức, phiền chết đi được , mệt quá à” giờ đây khi viết xong em thấy thật có lỗi. Em hứa sẽ bao giờ kêu than hay oán trách mà sẽ phụ giúp mẹ thật nhiệt tình để vứt bỏ được lo âu dù chỉ một chút.
Khi mẹ không còn dỗ dành con
Là lúc mẹ không lau nước mắt cho con
Là lúc mẹ không còn
Hoa hồng đỏ từ nay hóa trắng”
Ôi! Thời gian ơi! Hãy trôi thật chậm để em có thêm giây phút ở bên mẹ và có thể đền đáp công lao to lớn ấy! Mẹ ơi! Chờ con lớn lên, con sẽ giúp mẹ! Một lần nữa, em thật sự biết ơn tạo hóa đã cho em một người mẹ thân yêu luôn quan tâm, chăm sóc cho con. Con biết ơn nhiều lắm.
bài này mik lm r
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK