Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 Em hãy làm bài văn biểu cảm về 1 người...

Em hãy làm bài văn biểu cảm về 1 người thân trong gia đình (về mẹ nha) Lưu ý : phải đúng bài văn văn biểu cảm ko miêu tả,ko kể chuyện về người mẹ mà làm làm bà

Câu hỏi :

Em hãy làm bài văn biểu cảm về 1 người thân trong gia đình (về mẹ nha) Lưu ý : phải đúng bài văn văn biểu cảm ko miêu tả,ko kể chuyện về người mẹ mà làm làm bài văn biểu cảm về mẹ

image

Lời giải 1 :

Khi ra đời ai cũng được sự âu yếm của cha mẹ , ai cũng được quan tâm cho trẻ nuôi nấng để thành người và người hôm nay tôi muốn nói là mẹ của em.

Mẹ của tôi năm nay đã ngoài ba mươi tuổi cùng với độ tuổi của mẹ các bạn trong lớp nhưng so với các bác ấy thì mẹ của tôi già hơn một chút nhưng tôi vẫn xem mẹ là người trẻ và đẹp nhất trong mắt tôi.

Mẹ tôi có dáng người thon thả tôi thích nhất là làn da của mẹ làn da của mẹ trắng mịn khuôn mặt của mẹ phúc hậu điểm nhấn cho khuôn mặt mẹ đó chính là đôi mắt ôi đôi mắt đấy thật đẹp làm sao đôi mắt ấy như muốn che chở và âu yếm cho tôi . Điểm mà tôi thích nhất trên khuôn mặt mẹ là hàm răng của mẹ vì mỗi khi mẹ cười đã lộ hàm răng trắng muốt.

Bố tôi thường hay bảo mẹ đẹp nhất ở trí thông minh . Đúng vậy mẹ tôi rất thông minh ai cũng bảo mẹ tôi nghiêm khắc có lúc tôi cũng nghĩ vậy nhưng không phải mỗi khi ở bên mẹ thì mọi suy nghĩ ấy của tôi đã tan biến lúc đấy tôi như chìm vào một giấc mơ đầy huyền bí . Tôi chưa từng hỏi mẹ " Tại sao mẹ lại quan tâm lo lắng cho tôi nhiều đến thế" vì mẹ đối xử với tôi rất tốt nhưng có một lần tôi lại nghĩ mẹ rất ác độc vì mẹ hay đánh tôi có lần mẹ đã chửi tôi vì tôi đã làm mất cuốn sách của mẹ mua , tôi đã khóc khóc rất nhiều em khóc vì ấm ức , sự tức giận chứ tôi không khóc về sự hối hận của mẹ... Rồi đến một ngày khi tôi đi học về tôi đã thấy mẹ đọc trộm nhật ký của tôi chạy đến giực lại và nói tại sao mẹ lại trộm nhật kí của con ? tại sao mẹ lại đọc những bí mật của con ? tại sao mẹ có thể đụng đến quyển nhật ký của con mẹ ác lắm con không cần mẹ nữa . Và tôi đã chạy vô phòng khóa cửa thật chặt để khóc khóc thật to khóc để không ai biết khóc vì nỗi ấm ức của mình sự tức giận của mình tôi đã khóc khóc rất nhiều khóc ướt đẫm cả áo nhưng tôi chưa một lần hối hận  rồi trời cũng bắt đầu tối đi cũng là đến giờ tôi đã đi ngủ tôi nằm trên giường trằn trọc mãi không ngủ được tôi luôn nghĩ về chuyện hồi sáng rồi cùng bắt đầu chìm vào giấc ngủ khi đi ngủ tôi lại lạc vào một thế giới đầy sự yêu thương lo lắng đùm bọc tôi có cảm giác như có người đang đắp chăn cho tôi có người đang chải lên vuốt mái tóc cho tôi lúc đấy tôi không muốn tình dậy vì tỉnh dậy sẽ mất một giấc mơ tươi đẹp ấy . Sáng dậy , tôi thấy không khí trầm hơn hẳn không có sự xuất hiện của ba của mẹ cả buổi sáng ấy tôi đã ăn bánh mì không được ăn cơm của mẹ . Tôi đi hỏi ba nói mẹ đang bệnh và nằm trong bệnh viện tôi bắt đầu băng khoăn về những việc làm hôm qua của mình . Phải chăng mình đã hối hận về những việc làm của mình ? Phải chăng mình đã thèm khát tình yêu thương của mẹ ? Cả tuần ấy tôi đã suy nghĩ đến mẹ tôi không được ăn cơm cùng mẹ nấu phải ăn cơm ngoài Tôi cần nhớ canh rau luộc , thịt hầm của mẹ . Và sau một tuần trôi qua mẹ đã về tôi đã ra đón mẹ khi thấy tôi mẹ đã bật khóc và ôm tôi nói mẹ sai rồi con tha lỗi cho mẹ nhé mẹ sẽ không đọc nhật ký nữa mẹ âu yếm em vào lòng và khóc thật to nhưng tôi đã đáp lại câu đó phải là con nói chứ con sai rồi mẹ tha lỗi cho con nhé . Giờ tôi mới hiểu được mẹ là người quan trọng nhất mẹ đã dành tình yêu thương cho tôi che chắn nuôi nấng tôi lên người . Tôi nhớ câu nói đi khắp thế gian không ai bằng mẹ và tôi đã hiểu được câu ấy nói về tình mẹ bao la rộng lớn , hi sinh và dành cả thanh xuân vì một đứa con của mình.

Tình thiêng liêng sâu nặng ấy đã mang cho tôi nhiều kỷ niệm không thể quên được . Tôi sẽ cố gắng học giỏi để xây dựng đất nước để có thể phục dưỡng cho mẹ

$#VoVocutek8$

Thảo luận

Lời giải 2 :

Từ khi ra đời ai cũng được sự âu yếm của cha mẹ , ai cũng được quan tâm cho trẻ nuôi nấng để thành người và người hôm nay tôi muốn nói là mẹ của em.

Mẹ của tôi năm nay đã ngoài ba mươi tuổi cùng với độ tuổi của mẹ các bạn trong lớp nhưng so với các bác ấy thì mẹ của tôi già hơn một chút nhưng tôi vẫn xem mẹ là người trẻ và đẹp nhất trong mắt tôi.

Mẹ tôi có dáng người thon thả tôi thích nhất là làn da của mẹ làn da của mẹ trắng mịn khuôn mặt của mẹ phúc hậu điểm nhấn cho khuôn mặt mẹ đó chính là đôi mắt ôi đôi mắt đấy thật đẹp làm sao đôi mắt ấy như muốn che chở và âu yếm cho tôi . Điểm mà tôi thích nhất trên khuôn mặt mẹ là hàm răng của mẹ vì mỗi khi mẹ cười đã lộ hàm răng trắng muốt.

Bố tôi thường hay bảo mẹ đẹp nhất ở trí thông minh . Đúng vậy mẹ tôi rất thông minh ai cũng bảo mẹ tôi nghiêm khắc có lúc tôi cũng nghĩ vậy nhưng không phải mỗi khi ở bên mẹ thì mọi suy nghĩ ấy của tôi đã tan biến lúc đấy tôi như chìm vào một giấc mơ đầy huyền bí . Tôi chưa từng hỏi mẹ " Tại sao mẹ lại quan tâm lo lắng cho tôi nhiều đến thế" vì mẹ đối xử với tôi rất tốt nhưng có một lần tôi lại nghĩ mẹ rất ác độc vì mẹ hay đánh tôi có lần mẹ đã chửi tôi vì tôi đã làm mất cuốn sách của mẹ mua , tôi đã khóc khóc rất nhiều em khóc vì ấm ức , sự tức giận chứ tôi không khóc về sự hối hận của mẹ... Rồi đến một ngày khi tôi đi học về tôi đã thấy mẹ đọc trộm nhật ký của tôi chạy đến giực lại và nói tại sao mẹ lại trộm nhật kí của con ? tại sao mẹ lại đọc những bí mật của con ? tại sao mẹ có thể đụng đến quyển nhật ký của con mẹ ác lắm con không cần mẹ nữa . Và tôi đã chạy vô phòng khóa cửa thật chặt để khóc khóc thật to khóc để không ai biết khóc vì nỗi ấm ức của mình sự tức giận của mình tôi đã khóc khóc rất nhiều khóc ướt đẫm cả áo nhưng tôi chưa một lần hối hận  rồi trời cũng bắt đầu tối đi cũng là đến giờ tôi đã đi ngủ tôi nằm trên giường trằn trọc mãi không ngủ được tôi luôn nghĩ về chuyện hồi sáng rồi cùng bắt đầu chìm vào giấc ngủ khi đi ngủ tôi lại lạc vào một thế giới đầy sự yêu thương lo lắng đùm bọc tôi có cảm giác như có người đang đắp chăn cho tôi có người đang chải lên vuốt mái tóc cho tôi lúc đấy tôi không muốn tình dậy vì tỉnh dậy sẽ mất một giấc mơ tươi đẹp ấy . Sáng dậy , tôi thấy không khí trầm hơn hẳn không có sự xuất hiện của ba của mẹ cả buổi sáng ấy tôi đã ăn bánh mì không được ăn cơm của mẹ . Tôi đi hỏi ba nói mẹ đang bệnh và nằm trong bệnh viện tôi bắt đầu băng khoăn về những việc làm hôm qua của mình . Phải chăng mình đã hối hận về những việc làm của mình ? Phải chăng mình đã thèm khát tình yêu thương của mẹ ? Cả tuần ấy tôi đã suy nghĩ đến mẹ tôi không được ăn cơm cùng mẹ nấu phải ăn cơm ngoài Tôi cần nhớ canh rau luộc , thịt hầm của mẹ . Và sau một tuần trôi qua mẹ đã về tôi đã ra đón mẹ khi thấy tôi mẹ đã bật khóc và ôm tôi nói mẹ sai rồi con tha lỗi cho mẹ nhé mẹ sẽ không đọc nhật ký nữa mẹ âu yếm em vào lòng và khóc thật to nhưng tôi đã đáp lại câu đó phải là con nói chứ con sai rồi mẹ tha lỗi cho con nhé . Giờ tôi mới hiểu được mẹ là người quan trọng nhất mẹ đã dành tình yêu thương cho tôi che chắn nuôi nấng tôi lên người . Tôi nhớ câu nói đi khắp thế gian không ai bằng mẹ và tôi đã hiểu được câu ấy nói về tình mẹ bao la rộng lớn , hi sinh và dành cả thanh xuân vì một đứa con của mình.

Tình thiêng liêng sâu nặng ấy đã mang cho tôi nhiều kỷ niệm không thể quên được . Tôi sẽ cố gắng học giỏi để xây dựng đất nước để có thể phục dưỡng cho mẹ

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK