Cái kỉ niệm mà em nhớ mãi khi còn thời thơ ấu là đi tắm sống với hái trộm quả.Cái kỉ niệm ấy đối với ai cũng chỉ là bình thường,nhưng không đối với tôi thì không.Kỉ niệm đó là những kỉ niệm đáng nhớ.Lúc đó là vào mùa hè mỗi năm,tôi cùng lũ trẻ trong làng mỗi sáng sớm đều ra đồng.Vu vi khắp những bông lúa chín vàng,vứt bỏ hết tâm trạng lo âu,chìm đắm vào trong mảnh đất mang những giọt sữa mát lành.Tôi nô đùa với đến buổi chiều nắng sớm.Những buổi chiều đứa nào đứa nấy vác nào là thùng xốp nào là thân cây chuối.Mang những vật đó để tránh bị đuối nước.Nước sông mát lạnh,trong suốt nhưng tiếc là bây giờ còn đâu màu nước như thế nữa.Ánh nắng vàng chói chang chiếu vào mặt nước tạo nên nhưng lấp lánh vô cùng đẹp.Lũ trẻ xô đổ nhau cùng đi tắm,nghịch ngợm dưới dòng nước mát.Thật là lí tưởng,đứa này đứa nọ thi nhau đua bơi.Đứa nào thắng thì chỉ ngồi chờ đứa thua lấy quả cho ăn.Cứ thế mà làm,riêng tôi chỉ trông cậy vào thằng bạn,nó thua hay thắng thì tôi chỉ ngồi chờ nó trộm cho vài quả để cùng nhau ăn.Đơn giản vì sợ mẹ và ba mắng cả lũ đều rủ nhau đi tới nhà hàng xóm trộm những trái xoài ngọt ăn để đợi khô quần áo.Thời đó để lại quá nhiều kỉ niệm,nó như một thói quen làm sao mà có thể quên được?
Ngôi trường của tôi ở nông thôn nên không có nét đẹp gì đặc biệt. Nhưng nó đã mang lại cho tôi kỷ niệm ngọt ngào khi lần đầu bước vào trường: cô giáo dạy tôi nắn nót từng chữ, đôi tay của cô nắm chặt tay tôi để rèn chữ, bàn tay cô ấm áp làm sao và cô lại còn tập cho chúng tôi múa hát, giọng cô trong trẻo làm sao. Thời gian trôi qua mau, kỷ niệm lại càng có nhiều với mái trường này… Tôi còn nhớ mãi những kỷ niệm đẹp lúc ra chơi, cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi đuổi bắt, nhảy dây, chơi cầu nhưng ấn tượng sâu nhất đối với tôi đó là trò chơi bịt mắt bắt dê. Hôm ấy vào giờ ra chơi, Lan rủ các bạn trong lớp cùng nhau chơi. Đông quá các bạn phải oẳn tù tì xem ai bắt, cuối cùng là Nam bắt. Lan dùng khăn quàng của mình để bịt mắt Nam lại, các bạn chạy xoay vòng cậu ta, lúc này bạn ấy không thấy gì cả, chỉ tóm bừa nên chúng tôi chạy tán loạn. Bỗng dưng dính một người, Nam sờ từ đầu cho đến tóc và khẳng định là Nga. Nam bỏ khăn ra nhìn, hóa ra đó là bạn lớp khác. Lúc này hai người đều đỏ mặt còn các hạn cùng chơi thì bật cười. Bỗng dưng có một tiếng nói to “Cho tôi chơi với!” Đó chính là Thành, người bạn hay đùa nhất của lớp tôi. Bạn ấy từ trong lớp chạy ra và xung phong bắt. Lan dùng khăn bịt mắt Thành lại, các bạn bắt đầu trốn, Thành đứng giữa sân nhìn qua nhìn lại chẳng thấy gì cả, nhưng hình như bạn ấy đang nghe tiếng bước chân của Hiền. Hiền thấy thế liền chạy qua cột cờ và dừng chân lại, đứng né một bên. Thành nhào tới bắt, ai ngờ Thành bắt dính cột cờ, cả lớp cười lăn lộn, Thành cũng ôm mặt cười. Tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học, thế là giờ ra chơi đã hết, vào lớp các bạn đều dùng tập, sách để quạt cho mát. Đó là một kỷ niệm sâu sắc nhất với tôi dưới mái trường này.
`@An`
Cho mik xin ctrlhn nha!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK