Phải chăng do dịch bệnh mà kỉ nghỉ của bao học sinh phải kéo dài.Và kéo dài nhiều thì nó đã trở thành một huyền thoại.Kì nghỉ hè huyền thoại của em đã xảy ra một câu chuyện vô cùng xúc động.Một ngày trời nắng chới chang,em đi qua con đường gần trường học để đến nhà cô giáo lấy sách.Vì trời nóng nên em đi xe cho nhanh,mang thêm mấy nghìn để mua đồ uống.Đi đến giữ con đường em thấy một ông lão đeo chiếc ba lô nhìn rất bẩn thỉu,và một cô bé nhem nhuốc cầm tay đi theo ông.Trông hai người như những người ăn xin vậy,họ ko có khẩu trang.Em dừng lại hỏi hang thì mới biết,bố mẹ em bé là người xung phong ở tuyến đầu chống dịch.Nên hai ông cháu không có gì ăn,đàng lang thang để xin ăn.Bản thân thấy họ tội nghiệp,em chợt nhớ tới 100 nghìn trong túi.Liền mua hai chiếc bánh mỳ,đưa cho họ và số tiền còn lại.Em nói:"Hai ông cháu giờ có nhà không ạ!!.Người ông trả lời rằng có nhưng là nhà thuê nên chưa đóng tiền nhà bị đuổi ra ngoài.Em đàng nhớ đến bác gái em,bác là một nhà đầu tư lớn.Em đưa hai ông cháu về nhà bác,thấy họ ko có khẩu trang,nghĩ một hồi rồi lấy một hộp ở nhà mình đưa cho họ.Bác em thấy họ liền mỉm cười nói:"Thời buổi dịch bệnh khó khăn thật!Hai ông cháu vào đây ngồi nhé,hãy kể về câu chuyện của hai người cho con nghe"Bác nghe xong thì rất xúc động mà khóc.Bác mới nói"Vậy cháu phải cảm ơn cho bố mẹ cô bé đã hi sinh để chông dịch,hai ông cháu tới chung cư của con ở!".Ông thì xua tay,cháu cũng cùng theo.Thế nhưng bác lại giải quyết khiến họ đồng ý,bác cũng đưa em một tập phong bì dày bên trong chứa nhiều tiền,và nói bí mật nhét vào balo họ.Lúc đó em mới cảm thấy,tình yêu thương giữa con người với người trong mùa dịch này là vô cùng sâu đậm,mạnh mẽ.
Kì nghỉ hè vừa qua,tôi rất vui vẻ và cảm thấy hạnh phúc khi cùng gđ sum vầy bên nhau với những bữa cơm ấm cúng.Nhưng tôi cũng không thể nào quên được lần tôi thấy một người bị tai nạn giao thông.Hôm ấy khoảng 9h27 tôi cùng cô em gái đi chơi ở đầu xóm về thì thấy một người kêu cứu rất thảm thiết ở bên vệ đường.Tôi lại gần rồi hỏi họ có sao không?Sau đó tôi đến nhà hàng xóm cùng các bác giúp đỡ.Người bị tai nạn ấy khắp người đầy vết thương.Tôi đau xót thay họ.Càng nhìn tôi lại càng thấy thương bởi nhìn anh ấy cũng không phải là người giàu có gì cả.Các bác gọi gđ anh ấy xuống chỗ anh bị sự cố để đưa đi cấp cứu.Thực ra con gái của anh đang ở dưới bệnh viện với căn bệnh khó chữa.Tôi thương lắm.Tôi về nhà và đêm đó tôi đã tự hứa với bản thân sẽ cố gắng luôn làm người thân vui lòng.Cũng may là anh không sao cả.Từ đó tới giờ,gặp ai tôi cũng giúp đỡ bởi tôi có tính thương người.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK