Câu 24 :
C.Màu đỏ của những vạt rong diềng .
giải thích :
+Màu đỏ của những vạt rong diềng : CN
+Còn lại là VN vì đó là các thành phần phụ không có chủ ngữ
II
Vào một ngày mưa tầm tã , tôi bị thương khi đang làm nhiệm vụ khẩn . Lúc ấy , với hơi thở mệt mỏi của mình tôi mở mắt nhìn he hé có bóng người đỡ lấy tôi vào nhà . Nhìn mái tóc đã bạc , nụ cười trìu mến như hồi nhỏ mẹ tôi thường cười với tôi , tôi có thể đoán đó là một bà lão . Trong căn nhà đơn sơ ấy , bếp lửa bập bùng sáng lên , tôi thấy dáng "mẹ" lom khom cần mẫn ( có thể thay từ cần cù) chăm sóc cho tôi . Ngôi nhà yên ắng vì đã khuya , mẹ đặt một chiếc khăn ấm lên trán tôi rồi đi nhẹ nhàng đến nỗi phải nghe kĩ tôi mới biết được bà chăm sóc tôi ân cần mức nào .Đêm khuya ấy gió thổi xào xạc bên mái nhà tranh xơ xác nhưng tôi lại thấy ấm áp lạ thường .Ngày hôm sau , khi đã thức giấc , mẹ đến bên cạnh tôi giọng trìu mến bảo tôi hãy ăn bưởi và đào mà mẹ mới hái để bồi dưỡng sức . Tôi cảm thấy ấm áp và vui lắm ! Tâm hồn tôi như muốn òa khóc vì sự chăm sóc này vậy Rồi mẹ cho tôi ăn món canh tôm nấu khế tuy hơi nhạt miệng nhưng lại ngon đến lạ thường ! Tôi còn được ăn những củ khoai , bắp ngô ngọt dịu như mẹ đã rót mật vô đó vậy . Mỗi khi ban mai đến , tôi lại nhớ đến mẹ-một người hiền từ và ấm áp.
Câu 24 :
C.Màu đỏ của những vạt rong diềng .
Giải thích :
- Màu đỏ của những vạt rong diềng : CN
- Còn lại là VN vì đó là các thành phần phụ không có chủ ngữ
2 : Tự luận
Cuộc chiến đã đi qua lâu rồi mà lòng tôi thì cứ nhớ mãi, nhớ về hình ảnh của người mẹ chiến sĩ ở nơi tôi bị thương phải dừng chân lại ngày nào.
Tôi gặp mẹ vào một buổi chiều mưa tầm tã. Trận chiến vừa diễn ra vô cùng ác liệt. Tôi đã bị thương ở chân và lê bàn chân đẫm máu vào làng. Mẹ ân cần dìu tôi vào nhà. Thế là từ hôm đó, tôi được chăm sóc trong tình thương bao la của mẹ và cô bác láng giềng. Ngày nào, mẹ cũng tự tay nấu cho tôi từng bát cháo. Mẹ chạy thuốc thang và ân cần chăm nom tôi suốt cả mùa mưa năm ấy.
Buổi trưa, không gian ở đây yên ắng, mẹ đi từng bước nhẹ nhàng, rón rén. Có lẽ, mẹ sợ tiếng động làm tôi thức giấc. Tôi còn nhớ rất rõ vườn nhà của mẹ, vườn cây ở đây xanh tốt lắm. Trái chín rụng trên mái lá suốt mùa nghe lộp độp. Một làn gió nhẹ thổi qua, từng chiếc lá vàng rơi lả tả. Mùa nhãn đến, phảng phất mùi hương thơm mát. Chim chóc lao xao, nhảy nhót trên cành để thưởng thức những quả vàng chín mọng. Ôi! Những quả bưởi đào đầu mùa mẹ đã hái dành cho tôi, nó ngọt ngào như tình thương của mẹ. Mỗi khi tôi nhạt miệng hay xót lòng, mẹ lại càng lo lắng. Mẹ xem tôi như con đẻ của mình. Mẹ nấu cho tôi những món ăn mà tôi thích. Hương vị đậm đà của món ăn canh tôm nấu khế hoặc ngô bung do mẹ nấu thì làm sao tôi quên được. Ôi! Lòng mẹ thật bao la...
Thời gian tiếp nối đi qua, hết mùa mưa, vết thương ở chân tôi đã lành, sức khỏe tôi đã hoàn toàn bình phục. Tôi phải chia tay mẹ và ngôi nhà ấm áp ấy để trở về đơn vị, tiếp tục làm nhiệm vụ thiêng liêng khi đất nước chưa được thái bình. Mẹ tiễn tôi đi mà mắt rưng rưng lệ, bàn tay gầy gầy cửa mẹ đã vẫy chào để tôi thêm nghị lực, tiếp bước lên đường.
Mẹ ơi! Người mẹ Việt Nam với tấm lòng nhân hậu. Tuy hòa bình rồi, được sống trong mái ấm của gia đình nhưng con làm sao quên được mẹ một người mẹ chiến sĩ giàu lòng yêu nước.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK