Hồi tôi lên lớp 6, vì bị mẹ cấm sử dụng điện thoại từ nhỏ, nên thấy ai có nó ,tôi lại đâm ra ghen tị, chỉ vì cái tính xấu đó mà tôi cảm thấy day dứt về việc tôi đã làm.
Một buổi tối nọ, tôi đang ngủ trên nhà, còn mẹ tôi cùng bố thì ngủ ở dưới, tôi lén lút xuống nhà, thấy chiếc điện thoại của bố, cái thói xấu của tôi lại nổi dậy, tôi chạy đến vớ ngay cái máy đem lên phòng. Nghịch được một lúc, bỗng nhiên mẹ tôi lên, tôi hốt hoảng dấu nhẹm cái máy đi rồi vờ ngủ. Mẹ tôi vẫn bước đến, mặt hằm hằm tức giận rồi vớ lấy cái máy tôi giấu đi. Rồi mẹ mắng tôi, trách tôi không làm tròn bổn phận người anh, nêu gương xấu cho các em nhỏ. Sau một hồi bị mắng, tôi suýt bị mẹ đuổi ra khỏi nhà. Lúc đó tôi van xin mẹ, nài nỉ mẹ . Một lúc lâu sau đó, mẹ tôi cũng thôi việc mắng tôi. Ngồi một lúc, tôi nhìn gương mặt đượm buồn của mẹ, tôi thương mẹ tôi lắm, tự trách mình tại sao lại làm như vậy. Rồi cuối cùng, tôi quyết định rằng: tôi sẽ xin lỗi mẹ. Tôi cố hết sức nói : " Mẹ ơi, con thương mẹ lắm",vừa nói vừa khóc. Mẹ tôi nghe xong, lòng vẫn bức xúc:"Thương mẹ mà làm thế với mẹ à". Tôi òa lên:"Con xin lỗi mẹ, lần sau con không thế nữa". Mẹ tôi cũng sùi sụt theo: "Ừ , lần sau đừng như thế nữa nhé", rồi mẹ nhẹ nhàng ru tôi ngủ.
Đêm hôm đó là cái đêm đáng nhớ nhất của tôi, và nó cũng như một bài học dạy tôi không làm điều xấu một lần nào nữa để không phụ lòng mẹ.
mong bn tặng mk 5 sao ;-; mk ko spam bài đou, truyện có thật.
Đây là câu chuyện có thật của tôi:
Tôi cảm thấy mình là một đứa trẻ vô cùng may mắn vì đã gặp được cô trong những năm tháng "quan trọng nhất" của của cuộc đời. Khoảng thời gian này năm ngoái là lúc tuyệt vọng nhất với tôi khi phải chuyển lớp vì vi phạm quy định quá nhiều. Tôi không ngờ chuyển lớp thôi mà khiến mọi người xung quanh phải bàn tán nhiều đến như vậy. Tôi rất buồn, cảm thấy vô cùng có lỗi với bố mẹ và hổ thẹn với chính mình. Đối với tôi đó là "biến cố" vô cùng lớn. Những suy nghĩ tiêu cực đã dày vò tâm trí tôi suốt nửa tháng. Từ đó, tôi cũng không còn là chính mình nữa.. So với lúc ở lớp A tôi càng ngày trở nên tồi tệ, học hành sa sút. Suốt 4 tháng, mặc những lời dạy của cô, những giọt nước mắt của mẹ.. tôi vẫn cứ "đâm đầu" vào thôi! Cô vẫn luôn kiên nhẫn một chút, một chút để làm cách nào cứu vớt được tôi. Một buổi chiều nọ, cô gọi tôi ở lại và tâm sự với tôi. Tôi không ngờ lại có một cô giáo như vậy, sẵn sàng lắng nghe những suy nghĩ non dại của tôi. Tôi luôn sống khép kín, không bao giờ chia sẻ những suy nghĩ của mình cho ai dù là mẹ. Vậy mà tôi lại "trải lòng" với cô. Tôi về nhà trong buổi chiều muộn, thấy mẹ đang cặm cụi nấu cơm. Sao khoé mắt tôi lại cay cay thế này? Tôi tự nhủ:"Sao mày lại tồi thế? Mẹ mày đi dạy cả ngày, về nhà lại vội vã nấu cơm cho mày ăn. Mày đi học không học mà chỉ phá phách, suốt ngày để cô giáo gọi điện về nhà. Có đáng không?". Và tôi khóc, vội vã chạy lên phòng. Chính ngày hôm đó - cái ngày mà suốt bao lâu tôi mới ngồi vào bàn học bằng một sự "thực thụ". Mở vở ghi các môn ra, những công thức toán, những bài học chi chít, ẩu thả hay cả những bài viết không đủ.. Vốn dĩ là đứa "thích gì phải làm bằng được", tôi lên mạng search những bài giảng từ đầu năm ra. Sao nó lại nhiều đến thế? Tôi quyết với bản thân "Mày phải làm được!"..Những ngày tháng cuối cùng của tháng 12 năm 2020, tôi đã tìm đâu đó được mình. Tôi là người thấu rõ nhất, dù chỉ là một bước tiến triển nhỏ thôi nhưng khiến sự hạnh phúc trên khuôn mặt của bố mẹ, sự vui mừng trên nụ cười của cô rạng rỡ hơn. Tưởng chừng như mọi thứ đã kết thúc, tưởng chừng như 8 năm học hệ chính thức phải chôn vùi chỉ sau 1 năm nữa thôi. Thế nhưng giống như tia sáng cuối đường hầm tối: tôi gặp được cô. Người thầy ấy đã vô cùng lạc quan, kiên nhẫn từng chút dù trong lúc tuyệt vọng nhất của tôi. Cuối năm học vừa rồi, sự nỗ lực của tôi đã được đền đáp xứng đáng Có thể nói: Nếu chị Dậu là người phụ nữ có sức sống tiềm tàng thì cô sẽ là người phụ nữ phi thường - đã làm thay đổi cả con người tôi.. Tôi không bao giờ coi đó là quá khứ đen tối rồi mang cất đi che giấu, tôi sẽ coi đó là bài học để tôi ngày càng cố gắng, tôi sẽ coi đó là một thứ kinh nghiệm "từng trải" để những bạn như tôi của trước kia thay đổi.. "Cảm ơn cô đã tới, cảm ơn cô đã mở lòng đón nhận con, cảm ơn cô đã đồng hành bên con trên chặng đường ấy, cảm ơn cô vì đã không buông tay con, cảm ơn cô vì tất cả.. tất cả mọi thứ cô đã làm. Và xin lỗi cô rất nhiều, rất rất nhiều vì những thứ con đã gây ra.. Chúc cô sẽ mạnh khoẻ, mãi xinh đẹp, gặp nhiều may mắn, gặt hái được nhiều thành công và tiếp tục trên chặng đường trồng người của mình Con hứa sẽ ngoan ngoãn, học hành chăm chỉ năm cuối này và thi đỗ với số điểm Cô đợi con, cô nhé"Một ngày không xa, tôi sẽ ngẩng cao đầu và nói " Tôi từng như thế và tôi đã làm được!"
Pov: Cái này là chị đã viết cuối năm ngoái và up lên str của mifnh^^ Vậy nên bé tìm thoải mái nhes^^
Xiin ctlhn+5*+cảm ơn:3
Chúc em thi học kì đạt kết quả cao nhé ^^
@mind
#hoidap247
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK