P1.Phương thức biểu đạt chính của đoạn văn là nghị luận.
2.Đoạn văn trên được trích trong văn bản "Xem người ta kìa!" của tác giả Lạc Thanh.
3.“Vì lẽ đó” là trạng ngữ chỉ mục đích.
“Xưa nay” là trạng ngữ chỉ thời gian.
4. Mẹ tôi có lý khi đòi hỏi tôi phải lấy người khác làm chuẩn mực để noi theo. Bởi trên đời, mọi người giống nhau nhiều điều lắm. Nhiều người xuất chúng là nhờ noi gương.
P2
1.Cuộc sống vốn là thế giới đa dạng, phong phú, đầy màu sắc và mỗi người là một cá thể độc lập với những quan điểm sống khác nhau. Vậy khó có thể bắt người khác giống mình về sở thích, thói quen, tính cách… Điều quan trọng là mỗi người phải biết chấp nhận và tôn trọng sự khác biệt của người khác.Muốn có được suy nghĩ và hành xử đúng đắn, chúng ta cần biết chấp nhận sự khác biệt, hướng đến một cách sống bao dung, rộng lượng. Điều đó giúp bạn có được cuộc sống chan hòa với mọi người và có thêm nhiều cơ hội tốt trong cuộc sống. Chấp nhận cuộc sống như nó vốn có, điều đó có nghĩa là bạn đang tiến dần đến sự chín chắn, trưởng thành. Nếu bạn biết tôn trọng sự khác biệt của người khác, tôn trọng quyền tự do cá nhân của mỗi người, bạn sẽ nhận được sự tôn trọng của mọi người, cuộc sống rồi sẽ mỉm cười với bạn. Tôn trọng sự khác biệt không phải là bạn đã tự đánh mất mình, mà đó là văn hóa ứng xử cần phải có của mỗi người. Tôn trọng sự khác biệt, bạn sẽ hạn chế làm người khác tổn thương chỉ vì những định kiến và nông nổi của mình.Mỗi người đều có cách sống riêng của mình. Chúng ta không nên vội vàng đánh giá người khác chỉ dựa vào những biểu hiện bề ngoài, vì đó chưa phải là tất cả để nói lên bản chất của một người. Sống tốt cuộc sống của mình, không kỳ thị, xoi mói, xâm phạm vào đời tư của người khác. Sống với thái độ kỳ thị, chỉ làm cho mối quan hệ của chúng ta ngày càng xấu đi. Ai cũng có một lẽ sống, một niềm tin, họ sống và suy nghĩ theo cách của mình. Chúng ta cần phải nhìn nhận và tôn trọng điều đó, không nên áp đặt, bắt họ sửa đổi theo ý muốn của mình. Chính sự khác biệt của mỗi người tạo nên một bức tranh đa dạng của cuộc sống. Vì vậy, chúng ta phải biết dung hòa và chấp nhận sự khác biệt. Cuộc sống luôn chứa đựng những điều tốt đẹp. Để cảm nhận được điều đó, chúng ta hãy dùng tấm lòng bao dung của mình, đồng thời gạt bỏ những suy nghĩ không tốt về người khác, quan tâm đến những điều tốt đẹp và sự tử tế của họ. Mỗi người có một giá trị riêng, khi ta chấp nhận và tôn trọng giá trị của người khác cũng chính là ta trân trọng chính mình. Vì vậy, ta không cần phải hạ thấp ai để khẳng định giá trị của bản thân.Nếu chúng ta biết đón nhận sự khác biệt trong cuộc sống, mối quan hệ của chúng ta ngày càng được mở rộng và gần gũi nhau hơn. Mỗi người với một quan điểm sống, một trạng thái cảm xúc riêng sẽ điểm xuyết thêm nhiều sắc màu cho cuộc sống.
2. Sau lúc cha mẹ tôi mất, tôi và anh trai tôi dọn tới ở cùng nhau. Chúng tôi đã làm việc chuyên cần để có đủ thức ăn. Kể từ lấy vợ anh tôi lười hơn. Vợ chồng tôi phải quyết tâm lắm mới có cái ăn.
1 hôm anh trai tôi gọi điện cho tôi để trao đổi về việc phân chia tài sản. Bởi vì đấy là số mệnh của bạn, tôi muốn nghe bạn. Tôi nhận 1 cái nhà bé, trước cửa là cây khế. Dù gian truân nhưng mà vợ chồng tôi vẫn hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc, bình an. Hàng ngày vợ chồng tôi thay nhau chăm nom cho cây khế. Vào mùa, những chùm quả 9 treo trên cây. Vợ chồng tôi bàn chuyện hái khế đi chợ bán. Sáng hôm đấy, lúc đang ra vườn hái khế, tôi nghe thấy tiếng động mạnh như người trên cây. Tôi gọi vợ ra xem thì thấy 1 con chim to đang ăn những trái khế . Trước sự kinh ngạc của tôi, tôi chưa bao giờ nhận ra1con chim to tương tự. Tôi liền bảo vợ đợi chim ăn xong rồi mới rước. Trong 1 tháng, những con chim tới từ sáng sớm để kiếm ăn. Vợ tôi rất đau lòng.1hôm, lúc thấy1con chim đang ăn quả khế, anh ta chạy ra và nói:
- chim nhiều ăn như vậy nhà tôi còn j mà bán! Cả nhà tôi chỉ trông đợi vào quả khế!
Chim nói:
-Ăn trái cây, trả miếng vàng, may túi 3 gang mang theo mà đựng
Nghĩ rằng đây phải là1con chim thần, tôi bảo vợ tôi tuân theo lời con chim. Sáng hôm sau,1con chim thiên thần bay ngang qua.
Tôi lôi cặp ra, con chim nằm dưới đất chui lên. Tôi ngồi trên lưng chim nhưng lòng xao xuyến. Các loài chim bay về nhiều hướng, từ
cánh đồng tới khu rừng tốt tươi, từ khu rừng tốt tươi tới biển cả. Khi xuống tới đáy biển cả, con chim quay sang đảo và đáp xuống
cửa hang.
Con chim bảo tôi vào trong nhà. Từ cổng vào là nhiều viên đá trắng như thủy tinh và hổ phách. Tôi thấy hang sâu và rộng, tôi ko bao
giờ vào, tôi chỉ nhặt vàng và kim cương bên ngoài rồi đi ra ngoài. Bảo con chim bay về. Con chim lại đưa tôi về nhà. Tính từ lúc đấy,
cuộc sống gia đình tôi được cải thiện. Chúng tôi cũng tương trợ nhiều người nghèo.
1hôm, anh trai tôi tới thăm. Tôi nghĩ rằng bạn đã nghe về nó, thành ra bạn đã tới hỏi. Khi tôi nghe anh đấy hỏi tôi ngay tức tốc nói
với anh đấy. Anh sớm thương thảo đổi của nå với căn nhà và cây khế. Giáo viên của cô đấy một mực, và tôi đồng ý.
Từ đấy anh chị dọn vềởtrọ. Tôi đã nghe về dân làng. Hàng ngày, họ ngồi ăn và chờ chim.1buổi sáng, tôi thấy gió thổi mạnh, những
ngọn cây sao rung chuyển. Khi họ nhận ra con chim tới, họ nói:
-Chim trời, cả nhà tôi sống nhờ vào cây khế, giờ chim ăn mồi, sao tôi còn sống?
Thiên thần cũng nói điều gần giống với tôi:
-Ăn trái cây, trả miếng vàng, may túi3tội mang theo bên người!
Anh chị em tôi cứ bàn tán qua lại. Cuối cùng, họ quyết định khiến cho chiếc túi to hơn gấp3lần, giống như1chiếc tay cầm to hơn. Sáng hôm sau,1thiên thần tới đưa em tôi ra đảo. Nhìn thấy vàng, bạc, kim cương, anh tôi cố nhét đầy ví. Không ngừng lại ở đấy, anh lại cất nó vào túi áo, vào túi quần. Anh rên rẩm trên đường về, vì quá nặng nhọc lại gặp gió to, con chim bị rơi xuống biển. Em
tôi bị sóng cuốn trôi, mất sạch của nả. Con chim thiên thần chỉ còn ướt lông và cánh nước, cứ thế bay vút lên trời rồi bay đi. May mắn thay,1ngư gia đi ngang qua để cứu anh ta. Anh trai tôi quay về, giảng giải tình hình và bộc bạch sự ân hận.
Câu 1:
⇒ Phương thức biểu đạt chính của đoạn văn: nghị luận
Câu 2:
⇒ Đoạn văn trên trích trong văn bản "Xem người ta kìa!" của tác giả Lạc Thanh
Câu 3:
- Trạng ngữ có trong câu văn là:
+ Trạng ngữ chỉ nguyên nhân: Vì lẽ đó
+ Trạng ngữ chỉ thời gian: xưa nay
- Ý nghĩa của trạng ngữ: Nhẫn mạnh đến ý mà người viết muốn đề cập đến trong "noi gương những cá nhân xuất chúng"
Câu 4:
- Nội dung chính của đoạn văn trên: Văn bản đề cập đến vấn đề cập đến vấn đề mẹ luôn mong muốn con mình thành người có tài, có ích cho xã hội,... như những nhân vật xuất chúng.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK