1. Mở Bài
Giới thiệu về tác giả Hạ Tri Chương và bài thơ Hồi hương ngẫu thư
2. Thân Bài
- 2 câu đầu:
+ Tình yêu quê hương luôn chan chứa trong trái tim người con xa quê hương. Mặc dù nay tuổi đã già, tóc đã điểm bạc nhưng vẫn luôn nhớ đến và tìm về cố hương.
+ Tác giả vẫn giữ trong mình cái "giọng quê" đầy thân thương trìu mến
- 2 câu sau:
+ Tình yêu quê hương mang trong mình sự vị tha và thấu hiểu, đượm chút xót xa, buồn bã khi nơi đây đã thay đổi, không còn giống như xưa.
+ Tác giả vẫn một lòng hướng về nguồn cội của mình với niềm tin son sắt.
3. Kết Bài
Nhấn mạnh tình yêu quê hương và giá trị của tác phẩm.
Bài làm
Cùng với Đỗ Phủ, Lí Bạch,… Hạ Tri Chương là một trong nhà thơ đã góp phần làm nên thành công của thơ Đường. Thơ ông viết không nhiều nhưng những câu thơ ông để lại đều là những hạt ngọc sáng dành cho hậu thể đời sau. Một trong số những bài thơ ấy, có thể kể đến “Hồi hương ngầu thư” viết về tâm trạng thi nhân trở vê quê sau bao năm xa cách:
“Thiếu tiểu ly gia, lão đại hồi
Hương âm vô cải, mấn mao tồi
Nhi đồng tương kiến, bất tương thức
Tiếu vấn:" khách tòng hà xứ lai".”
Là người thích uống rượu, tính tình phóng khoảng, Hạ Tri Chương còn giỏi về văn từ với tài hùng biện, kiến thức uyên bác và trí nhớ đặc biệt. Thơ ông không cần đài các cao sang, Hạ Tri Chương chủ trương đưa những hình ảnh, ngôn từ bình dị, mộc mạc của cuộc sống nóng hổi vào trong thơ. Bài thơ “hồi hương ngẫu thư” được viết từ tận đáy lòng nhà thơ, là những cảm xúc chân thật khi thi nhân về thăm lại quê nhà sau bao nhiêu năm xa cách và nhung nhớ.
Ngay câu thơ đầu là lời tự bạch của tác giả về cuộc đời mình: xa quê từ khi còn rất trẻ mà khi trở về thì đã già. Khoảng thời gian ấy đã tạo nên bao sự đổi thay: tuổi tác, con người, địa vị, … Chỉ có nơi quê nhà là vẫn thế! Thủ pháp đối lập: “đi- về”, “trẻ- già” cho thấy sự chảy trôi thời gian đã tạo nên bao thay đổi về con người. “Hương âm” vẫn “vô cải”, giọng quê, tiếng nói quê hương vẫn như ngày nào, vẫn mang cái hồn xa xưa của con người nhưng “mấn mao tồi”- mái đầu kia đã nhuốm màu sương pha. Lẽ thường, đứa con quê hương khi trở về thường có cảm xúc vui mừng, sung sướng. Còn với Hạ Tri Chương lại là cảm giác ngỡ ngàng, hụt hẫng và cả cái chua chát, xót xa khi một ngày, mình trở thành người xa lạ trên chính mảnh đất mình thân thương và mong nhớ nhiều nhất: “khách tòng hà xứ lai?” Tiếng cười và câu hỏi vô tư của đứa trẻ là sự lễ phép và hiếu khách đúng mực. Nhưng tiếng cười ấy càng vô tư bao nhiêu thì lòng người “khách lạ” kia lại càng đau đớn bấy nhiêu. Thời gian và sự xa cách đã đánh mất tuổi thơ ông, đánh mất mối liên hệ của ông với cội rễ quê hương. Câu thơ trầm lắng mà tình thơ thì xôn xao, những đợt sóng lòng cứ dâng lên không dứt. Đó không chỉ là sự ngậm ngùi, xót xa trước sự hồn nhiên của trẻ nhỏ mà còn là tiếng thở dài, hối hận.
Năm mươi năm cống hiến không mệt mỏi giang sơn xã tắc và thời Thịnh Đường đã chứng minh cho tài năng và tấm lòng của Hạ Tri Chương. Nhưng ở góc độ một đứa con của quê hương, ông lại chưa làm tròn bổn phận của mình. Câu hỏi cuối bài vẫn xoáy sâu vào lòng tác giả, vào lòng người đọc về lẽ sống, gắn bó với quê hương, với tuổi thơ và cội nguồn của mình.
Bài thơ sử dụng yếu tố kể, tả và biểu cảm một cách nhuần nhuyễn, nghệ thuật đối hiệu quả cùng với cách xây dựng tình huống độc đáo, éo le để thể hiện tâm tư của thi nhân. Qua đó, tác giả đã thể hiện tình yêu quê hương sâu sắc và nồng nàn của người con sau bao ngày xa cách.
*Bạn tham khảo nha*
*Dàn ý:
1. Mở bài
- Giới thiệu tác phẩm
2. Thân bài
- Phân tích các câu thơ và nêu nội dung
- Ý nghĩa và sắc thái biểu cảm của bài thơ
3. Kết bài
- Nêu cảm nghĩ về bài thơ
*Bài tham khảo:
Bài thơ "Ngẫu nhiên viết buổi mới về quê" của "Hạ Tri Chương" được sáng tác lúc ông mới đặt chân lại bên quê mình sau bao năm xa cách. Bài thơ cũng không ngớt lời yêu quê hương mình. Tuy rằng sức khỏe đã yếu, nhưng Hạ Tri Chương vẫn về thăm quê. Đến quê thì không ai nhận ra mình, tác giả tủi thân nhưng ông không thất vọng vì chuyện như vậy, ông luôn đối với quê hương như là thân thể mình. Tình cảm của ông được khắc sâu trong lòng quê hương.
"Thiếu tiểu li gia, lão đại hồi,
Hương âm vô cải, mấn mao tồi."
Trẻ đi, già mới trở lại nhà. 50 năm xa quê mà tình yêu của ông vẫn như ngày nào, giọng quê vẫn không đổi, chính tỏ ông là một người rất yêu quê hương của mình. Cũng giống như Lý Bạch, ngồi ngắm trăng rồi lại nhớ quê hương. Tình yêu tha thiết quê hương mình được bộc lộ rõ rệt qua hai câu thơ đầu tiên.
Khi đã đến quê, trẻ nhỏ đã dẫn dắt nhau ra đầu làng để đó ông. Ngỡ là khách đến chơi đã nói ra rằng: "Khách tòng hà xứ lai?". Lúc đó, ông cũng hơn 70 tuổi, gia đình và bạn bè chắc có lẽ đã đi. Ông còn một mình ở trên vùng đất này, vì vậy trẻ nhỏ vẫn không biết ông là người ở đây mà nghĩ là khách đến chơi. Điều đó đã làm ông tủi thân, nhưng không vì thế, tình yêu quê hương ông vẫn trao cho vùng đất nơi đây.
"Nhi đồng tương kiến, bất tương thức,
Tiếu vấn: Khách tòng hà xứ lai?"
Qua 4 câu thơ trên, Hạ Tri Chương đã bộc lộ cảm xúc thực của mình. Yêu quê hương của mình mặc dù không còn ai nhận ra ta. Nhưng may thay, ông cũng được về quê mình. Còn bạn vong niên của ông lại không được về quê, Lý Bạch đã làm thơ theo một cách khác, ông đã nhìn thấy ánh trăng sáng bên đầu giường và liên tưởng tới quê hương mình.
"Sàng tiền minh nguyệt quang,
Nghi thị địa thượng sương.
Cử đầu vọng minh nguyệt,
Đê đầu tư cố hương."
"Tĩnh dạ tứ" và "Hồi hương ngẫu thư" đã thể hiện tình yêu quê hương một cách sâu sắc và chân thành. Gửi gắm tất cả tình yêu đến với quê hương ruột thịt này. Tuy bộc lộ một cách khác nhau nhưng vấn đề vẫn giữ được tình cảm trong sáng và hồn nhiên ấy.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK