Câu 1 :
1. Đoạn trích rút từ văn bản'' Trong lòng mẹ'' -của tác giả :'Nguyên Hồng'
Tác phẩm'' trong lòng mẹ ''được trích ra từ trong văn bản ''Những ngày thơ ấu''
2.Văn bản trên được kể theo ngôi thứ nhất
- Vai kể là tôi-tác giả:
-việc lựa chọn ngôi kể thứ nhất cho chủ đề của tác phẩm là:
+ giúp câu chyện trở nên trân thực hơn, giàu sự tin tưởng hơn
+Giúp nhân vật bộc lô được tâm trạng,tình cảm dễ dàng hơn
+giúp người đọc, người nghe hiểu rõ về nhân vật hơn
-Câu văn có sử dụng biện pháp so sánh trong đoạn trích trên là :
+''...Chiều hôm đó .... tôi chợt thoáng thấy một bóng người ngồi trên xe giống mẹ tôi''
-Việc sử dụng biện pháp nghệ thuật so sánh có tác dụng bộc lô cảm xúc của tác giả là :+nhớ và thương mẹ của mình
-lấy ví dụ tương tự :''luôn mấy hôm tôi thấy Lão Hạc chỉ ăn khoai.Rồi thì khoai cũng hết.Bắt đâu từ đấy ,lão chế tạo được món gì , ăn món ấy, ...Chính con mình cũng đói.''
+Trích tác phẩm Lão Hạc.Tác giả Nam Cao
Phần II :
1.Em biết gì về Ông Đồ là:+ người dạy học chữ nho xưa.Nhà nho xưa nếu không đỗ đạt làm quan thì thường làm nghề dạy học, gọi là ông đồ, thầy đồ
+Mỗi dịp tết đến , ông đồ thường được nhiều người thuê viết chữ,câu đối để trang trí trong nhà
+Nhưng từ khi chế độ phong kến bị bãi bỏ ,chữ nho không còn được coi trọng hoặc là còn rất ít
+Tết không còn ai sắm câu đối hoặc chơi chữ, ông đồ trở nên thất thế và bị gạt ra lề cuộc đời,...
2.
-Bài thơ có 2 lần tác giả sử dụng câu hỏi tu từ đó là: +''Người thuê viết nay đâu?''
+''Hồn ở đâu bây giờ?''
3. Em có nhận xét là: -Tác giả dựng cảnh tương phản:
+Ban đầu cảnh cho chữ và nhận chữ đông vui tấp nập><+Về sau càng cảnh càng buồn bã và hiu quạnh
+Một bên nét chữ như rồng bay phượng múa><+Giấy đỏ không thấm, mực đọng nghiêng sầu , cảnh quạnh hiu.
-Cái kết đầu ,cuối tương ứng:
+Vẫn là cảnh ngày tết ,không gian xuân có đào nở.><+Ông đồ mờ nhạt dần và cuối cùng không thấy nữa.
+''Ông đồ xưa''không còn tồn tại nữa.
-Tác giả tái hiện lại những hoài niệm về thời'' Vàng son xưa cũ'' của một thêếhệ nhà nho đẹp nhưng đã dần phai mờ
-ngôn ngữ bình dị,đầy hàm xúc,dư vị
⇒ tác giả đã sử dụng biện pháp tương phản đoạn thơ đầu và đoạn thơ cuối.
4. Phân tích :
bài làm
'' Ông đồ vẫn ngồi đấy '' vãn ngồi chỗ mà trước đây vẫn thường ngồi vào các dịp tết để bán câu đối chữ cho mọi người, góp phần làm cái tết thêm sự vui tươi.'' Qua đường không ai hay''tuy là vẫn ngồi đúng cái chỗ vẫn hay thường ngồi nhưng từng lớp ,lớp người đi qua đều không thèm để ý đến hoặc là chỉ lướt qua và không quay lại nữa.
''Lá vàng rơi trên giấy.
Ngoài giời mưa bụi bay''
Lá vàng nằm trên tờ giấy , ngoài gời mưa bụi bay làmcho cảnh tượng quạnh hiu ,ông đồ vẫn cứ ngồi đấy trong khung cảnh quạnh hiu không ai thèm để ý đến , người ta vô tâm lướt qua và cuối cùng về ăn cái tết mùa xuân của riêng mình,có thể cái tết của người ta cảm thấy rằng như thế là đầy đủ nhưng họ không biết rằng nó đã bị thiếu đi một cái gì đó chính là chữ nho ,và chơi đối chữ...
Mình chỉ làm được như vậy thôi ,cũng không bt hay không ,mik ngồi là cả tiếng đồng hồ cũng mong là kết quả tốt đẹp
CHÚC BẠN HỌC TỐT .... VÀ LUÔN VUI VẺ
cho mik xin vote5* và câu trả lời hay nhất nha cảm ơn các bn nhìu
PHẦN 2:
1, Ông đồ là những người tri thức ở thời Nho giáo vẫn còn phát triển và hưng thịnh. Ông đồ làm những việc dạy học, viết chữ Nho phục vụ nhu cầu chơi chữ của người dân
2, Có hai lần sử dụng câu hỏi tu từ
Câu hỏi tu từ: Hồn ở đâu bây giờ?; Người thuê viết nay đâu?
3, Kết cấu của tác giả cho thấy sự tương ứng đối lập của hoàn cảnh của ông đồ hay những người đại diện cho tinh hoa dân tộc một thời. Hoa đào vẫn nở, mùa xuân vẫn đến nhưng những người như ông đồ thì hoàn toàn không còn được nhớ đến nữa rồi, ông đồ hay chính nét đẹp văn hóa một thời cũng biến mất
4,
Bài thơ Ông đồ đã thể hiện được nỗi niềm và sự thương cảm của nhà thơ đối với một thế hệ những người bị lãng quên trong sự chuyển giao của xã hội và thời thế. Ông đồ chính là đại diện của vẻ đẹp của Nho giáo, của thú vui chơi chữ một thời nay bị lãng quên trong thời kỳ chuyển giao sang xã hội nửa phong kiến, nửa thực dân. Tình cảm mà nhà thơ truyền tải đã chứ đựng và truyền tải trong từng dòng thơ của khổ thơ cuối. Khổ thơ cuối đã chính thức thể hiện việc ông đồ hoàn toàn bị quên lãng, một nét đẹp văn hóa dân tộc bị mai một và biến mất. Mùa xuân vẫn đến, người ta vẫn đi chơi hội nhưng lại chẳng thấy ông đồ ngày xưa nữa. Hình ảnh "những người muôn năm cũ" chính là hình ảnh ẩn dụ của những lớp người ngày xưa, lớp người từng một thời giữ gìn nét đẹp văn hóa dân tộc. Câu hỏi tu từ được đặt ở cuối bài thơ dường như không có câu trả lời của tác giả cho thấy sự đau đớn đến tột cùng của nhà thơ "Hồn ở đâu bây giờ?". Hồn ở đây chính là chỉ hồn cốt của dân tộc, của giá trị tinh hoa một thời đã qua.
*** câu bị động được in đậm
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK