Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 Tưởng tượng sau 20 năm nữa em có dịp về...

Tưởng tượng sau 20 năm nữa em có dịp về thăm trường cũ.Hãy kể lại buổi thăm trường xúc động đó Giúp tui với LƯU Ý : KHÔNG LẤY TRÊN GOOGLE

Câu hỏi :

Tưởng tượng sau 20 năm nữa em có dịp về thăm trường cũ.Hãy kể lại buổi thăm trường xúc động đó Giúp tui với LƯU Ý : KHÔNG LẤY TRÊN GOOGLE

Lời giải 1 :

Huế, ngày 20 tháng 7 năm 2032

Ngân thân mến!

Cũng đã gần một năm nay tụi mình không liên lạc gì với nhau nhỉ! Kể từ cái ngày mình vào Hà Nội thăm Ngân năm ngoái. Ngân và bé Thủy vẫn khỏe chứ? Dạo này công việc có thuận lợi không? Thủy học vẫn giỏi như dạo trước ha! Còn mình thì vẫn khỏe thường.

Chắc Ngân đang thắc mắc là tại sao mình lại ở Huế để viết bức thư này đúng không? Thật trùng hợp và bất ngờ Ngân ạ! Sau mấy năm học Đại học và làm việc ở nơi đất khách quê người, mình trở lại làm việc tại Bệnh viện Trung ương Huế - tại quê hương thân yêu.

Quê mình nay đẹp lắm Ngân à! Mình ngồi trên xe buýt về thăm lại ngôi trường cấp II xưa kia chúng ta đã từng học. Những chuyến xe buýt chạy thường xuyên hơn, con đường nhựa trải rộng lắm! Trường hiện ra lấp ló dưới những bóng cây um tùm. Dòng chữ " Trường Trung học cơ sở Đặng Tất" được in đậm hiện ra trước mắt mình làm mình thật bất ngờ.

Bước xuống xe, mình có cảm giác vừa lạ lẫm, vừa thân quen. Trường không chỉ được đổi tên mà cơ sở vật chất cũng đã được cải thiện rõ rệt, duy chỉ có những bóng bàng, bóng phượng xum xuê râm mát là vẫn như ngày nào...

Ngân còn nhớ không? Dãy phòng học dành cho khối 8-9 ngày xưa vào mùa mưa bao giờ phòng cũng bị "giột", nước mưa chảy xuống ướt đẫm cả bàn ghế, thế nhưng cô thầy giảng bài thì vẫn hăng say còn bọn nhóc chúng mình thì chổng tai nghe chăm chú lắm! Thế mà giờ đây, dãy phòng đã được thay đổi. Từ những phòng học "liêu xiêu lụp xụp đó" đã biến thành dãy lầu 3 tầng với trang thiết bị hiện đại: nào là đèn điện chiếu sáng đến từng góc phòng, điều hòa, rồi thì máy chiếu, bảng tính thông minh,... Mà ngày xưa, tụi mình chả thích học máy chiếu quá còn gì!


 
Dãy lầu 2 tầng ODA dành cho giáo viên nay đã thành 5 tầng. Thư viện cũng được mở rộng gấp mấy lần lúc trước với đủ các đầu sách, lại còn mở cửa 24/24 nữa cơ!

Men theo sân trường im ắng rợp bóng cây xanh, vì đang mùa nghỉ hè nên chẳng có tiếng tụi trẻ con nô đùa, thỉnh thoảng chỉ vâng lên tiếng chim hát ca và tiếng ve rì rào trong vòm lá, mình vào phòng của thầy cô, căn phòng mới đẹp đẽ làm sao! Mình nhìn thấy các thầy cô cũ, tóc thầy cô đã bạc màu, giọng nói vẫn ấm áp như xưa nhưng chậm hơn.

- Ly Na đó hả em? Em có nhận ra cô không?

Tới lúc đó, mắt của mình đã cay cay, có cái gì đó chắn họng lại làm mình không trả lời được câu hỏi của cô. Vẻ đẹp trẻ trung, năng động của cô Thư ngày xưa được thay thế bằng vẻ đẹp dịu dàng, đằm thắm hơn. Cũng đã 20 năm trôi qua rồi mình mới lại được gặp cô, được nghe cô gọi " em" như thế. Đã ở tuổi 35 nhưng đứng trước dáng hình gầy gò của cô, mình như quay trở lại làm cô nhóc 15 tuổi. Qua lời kể của cô, mình biết một vài thầy cô dạy mình trước kia đã nghỉ hưu và một vài người thì không còn nữa...

Có lẽ là vì về thăm trường vào những ngày hè nắng oi ả, ánh nắng chói chang len lỏi qua từng vòm lá, luồn qua các khe cửa làm mình nhớ lại những kỉ niệm năm cuối cấp, mùa hè chia tay... Ôi! Cái tuổi thơ tươi đẹp lại ùa về trong tâm trí mình. Mình nhớ cái ngày cả lớp không kể nam nữ, chạy ra giữa sân trường nắng gắt để đá bóng bị thầy hiệu trưởng mắng cho một trận, thế mà đứa nào đứa nấy vẫn tươi cười khi vào lớp; mình nhớ cái buổi liên hoan chia tay, con gái tất bật nấu nướng, con trai thì bận rộn với bàn ghế, chén bát, lúc đó vui vẻ cười nói mà sao lúc sau đứa con gái nào cũng ôm nhau mà nức nở, còn mấy chàng trai lớp mình mắt cũng rơm rớm...

Viết đến đây mà sao mình thấy nhớ mấy "tiểu thư" và " siêu quậy lớp 9/1 ngày xưa quá Ngân à! Giờ thì mỗi đứa một ngã rồi còn gì! Đấy! Nước mắt mình lại chảy này, đúng là mình vẫn " mít ướt" như ngày xưa thôi!

Trong thư mình có gửi kèm ảnh mình chụp ở trường với thầy cô cũ và những dòng nhắn nhủ của cô thầy tới Ngân đó! Thư chưa dài nhưng có lẽ mình xin dừng bút tại đây. À ! Ngân khi nào có dịp về thăm trường cũ nhé! Đưa theo cả bé Thủy nữa nha! Mình là mình nhớ con bé lắm đó! Lúc đó, nếu bé Thủy nhà Ngân có hỏi " đây là đâu hả mẹ?" thì hãy trả lời rằng " Đây là nơi đã chắp cánh ước mơ, hoài bão của mẹ, là nơi đã khiến mẹ theo sự nghiệp " gõ đầu trẻ" - một nghề nghiệp đáng quý" ...

Thảo luận

Lời giải 2 :

Dàn ý:

  1. Mở bài:

Giới thiệu về hoàn cảnh em về thăm trường cũ: 20/11.

  1. Thân bài:

_Hoàn cảnh: sau buổi mít tinh ngày nhà giáo Việt Nam.

_Không gian trường 

_Trò chuyện cùng thầy cô: thầy cô nào? kỉ niệm với thầy cô ấy ra sao?nội dung cuộc trò chuyện?

  1. Kết bài:

Suy nghĩ của em về ngày 20/11 và kỷ niệm xưa cũ.

Bài làm

Dòng thời gian cứ thế trôi. Thấm thoắt đã hai mươi năm tôi tốt nghiệp cấp 3. Hôm nay, nhân dịp kỉ niệm 20 năm ngày ra trường, tôi có dịp về thăm ngôi trường cấp 2 xưa. Và đặc biệt vô cùng bởi nó diễn ra sau lễ tổ chức ngày nhà giáo Việt Nam 20/11. Tôi cũng có dịp chứng kiến những đổi thay của ngôi trường và đặc biệt được gặp gỡ thầy cô từng dìu dắt tôi khi xưa.

Ngôi trường ngày 20 tháng 11 thật náo nức và rộn rã với những tiếng nói tiếng cười. Tôi bước vào cổng trường mà cứ ngỡ mình đến một nơi nào xa lạ. Hai mươi năm rồi tôi chưa có dịp về thăm ngôi trường xưa. Ngôi trường đã thay đổi rất nhiều. Những căn nhà cũ nay được sơn lại khang trang rộng rãi. Bên cạnh đó, còn thêm nhiều tòa nhà được xây dựng phục vụ nhu cầu học tập của các bạn học sinh. Nhưng có một thứ vẫn còn mãi, đó là cái hồ nhỏ trước tòa hiệu bộ. Hồ nước trong veo với những hoa sen, hoa súng vô cùng đẹp mắt. Chúng làm tôi nhớ về những ngày tháng bạn bè nô đùa và không ít người chơi dại đẩy nhau xuống hồ  vì hồ khá nông. Không biết có cô cậu học trò nào nghịch ngợm như thế hệ chúng tôi.

Mải chìm trong dòng suy nghĩ, tôi thấy bóng một ai đó quen thật quen. Tôi bước nhanh xuống gọi cô cô ơi. Mái tóc bạc hay những nếp nhăn không khiến tôi quên cô. Cô là cô Dung dạy Sinh, người đã dìu dắt tôi ôn đội tuyển trong những năm cuối cấp và ít nhất cô đã giúp một đứa mờ nhạt như tôi có được chút thành tựu dưới mái trường. Ngỡ ngàng trong cảm xúc nên tôi chỉ mải nhìn cô. Dường như cô cũng đang đắm chìm trong suy nghĩ để xem đây là học trò nào của mình. Thầy cô của chúng ta đã dìu dắt bao thế hệ học trò và đôi khi thật khó để thầy cô phải ôm trọn vẹn kí ức. Còn với tôi, cô của tuổi U50 vẫn mãi trẻ trung như ngày nào. Háo hức vô cùng tôi nói: Em- Hoa đây cô, em khóa 2006 được cô ôn thi rồi bám rễ ở nhà cô suýt thì chuyển tới nhà cô ở đó! Dường như nhắc về điều đó, là nhắc đến kỉ niệm và gương mặt cô nở một nụ cười thật tươi.

Hai cô trò dẫn nhau về ghế đá ngồi. Thật tình cờ là đây cũng là vị trí mà xưa kia cô hay giảng bài cho tôi do sự đột xuất, bất thình lình khi câu hỏi của học sinh ùa đến. Hai mươi năm rồi chẳng còn bài vở gì cả, chỉ có những câu chuyện về thời gian, về công việc là không bao giờ chấm dứt. Cô hỏi tôi về công việc, cuộc sống, nhưng  cũng không thể ngăn được khả năng tán dóc quá độ của tôi dù bao nhiêu năm qua đi. Còn tôi thì được cô tỉ tê kể cho nghe đủ thứ chuyện về gia đình, về trường học, về những thầy cô năm xưa. Tôi làm cô chưa thể trở về nhà nghỉ ngơi mà chỉ bận mở trang kí ức. Hai mươi năm rồi vẫn là cô và tôi ngồi đây, nhưng bài học của bây giờ là bài học của tình cảm mà cô gửi đến tôi.

Tôi chưa bao giờ thấy mình đã vô tâm như vậy, vô tâm vì trong những năm trước đó đã chỉ mải mê với cuộc sống bề bộn ngoài kia mà quên đi những yêu thương được trao bởi thầy cô. Giọng nói, ánh nhìn và cả những câu chuyện của cô, tất cả đều khiến tôi chìm mình trong cảm xúc.

Đến lúc phải chia tay cô, tôi đã ôm cô thật  chặt. Xưa là cô ôm tôi để động viên, còn tôi ôm cô để tạm biệt, để cảm ơn và gửi gắm yêu thương. Cũng thật đáng trách vì tôi đã quên một bó hoa đẹp để dành cho người thầy xinh đẹp của mình trong một ngày đặc biệt. Nhưng tôi hiểu, với thầy cô, bó hoa, món quà đẹp nhất là những thành tựu của học trò.

Ngày nhà giáo có lẽ không chỉ là ngày của riêng giáo viên. Khi tờ lịch chuyển đến 20/11, lòng tôi lại hiểu đây là ngày của yêu thương và của kí ức. Sẽ có bao dịp 20/11 rồi hai mươi năm như vậy để tôi thăm lại trường xưa? Để tôi được tiếp tục làm đứa trẻ bên thầy cô yêu thương?

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK