Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 HÃY KỂ 1 KỈ NIỆM ĐÁNG NHỚ KHÓ QUÊN VỀ...

HÃY KỂ 1 KỈ NIỆM ĐÁNG NHỚ KHÓ QUÊN VỀ TÌNH BẠN! NO COPY! COPY + SPAM = BÁO CÁO + NHẮN AD câu hỏi 3839508 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

HÃY KỂ 1 KỈ NIỆM ĐÁNG NHỚ KHÓ QUÊN VỀ TÌNH BẠN! NO COPY! COPY + SPAM = BÁO CÁO + NHẮN AD

Lời giải 1 :

Tham khảo nho

Trong tâm trí mỗi người đều có những kỉ niệm đẹp, em cũng vậy. Kỉ niệm khó quên của em là một lần đi biển Nha Trang cùng với My - người bạn thân của em đã lâu.
Lần đó thật vui, chúng em chất hết đồ đạc vào va li và đi máy bay đến Nha Trang. Biển thật đẹp! Những rặng dừa rì rào trong gió. Những con sóng đua nhau chạy vào bờ tung bọt trắng xóa. Biển có lúc hiền hòa, lặng sóng, nhưng có lúc lại giận dữ, ngạo mạn đánh dạt tất cả cái gì xung quanh nó ra xa. Đứng trên bờ nhìn ra biển sẽ thấy thấp thoáng những đoàn thuyền đánh cá ra khơi, mang về cho mọi người những mẻ lưới nặng trịch cá. Trên bờ, người đi tắm biển rất nhiều. Em và My cùng nhau xây lâu đài cát và " thu hoạch " được rất nhiều vỏ sò, ốc, san hô,.... Tắm biển đã thỏa thích, hai gia đình của em và My dẫn nhau ra một nhà hàng cao cấp. Ở đó, bọn em được ăn đặc sản của Nha Trang cùng rất nhiều món ngon khác. Buổi tối, cả hai đứa lại ra biển hóng mát và đi dạo. Lúc ngồi nghỉ, bọn em thi nhau tán ngẫu những câu chuyện không có thật trên đời. Tiếng cười đùa của bọn em hòa vào tiếng dế đêm nghe rất hay, buổi đêm trên biển thật yên tĩnh ......
Đến giờ đã ba năm kể từ ngày em đi chơi với My nhưng em sẽ không bao giờ quên được ngày ấy vì nó đã khắc sâu vào trong tâm trí của em. Ngày ấy, là một kỉ niệm khó quên, một kỉ niệm tình bạn đẹp.

Thảo luận

Lời giải 2 :

Chào em, em tham khảo gợi ý:

Chiều, tôi đạp xe đi trên con đường quen thuộc. Cái bóng nghiêng ngả dài liêu xiêu. Tôi đạp chầm chậm. Cái nắng yếu ớt rọi qua các kẽ lá rung rinh đùa giỡn. Tôi buồn. Hôm qua là sinh nhật tôi, bọn bạn đến rất đông. Tôi xúng xính bao nhiêu là quà nhưng trong lòng tôi có chút gì trống trải. Minh không đến sinh nhật tôi, cũng chả thèm chúc mừng một câu. Tôi cứ thấy thiêu thiếu gì đó… Đến lớp nó lại “bình chân như vại”, ôm vai thằng Hùng cười nói không ngớt. Không chỉ buồn, tôi còn giận nó.

Minh là bạn thân của tôi từ hồi mới vào học. “Hi, chào bạn. Bạn tên là gì? Chơi với tôi nhé!”. Hồi đó nó làm quen với tôi thế đấy. Tôi gật đầu cái rụp khi nhìn thấy nụ cười “nhìn cái mê liền” của nó. Tôi rụt rè đứng dựa vào tường. Nó cầm hộ tôi cái cặp, dẫn tôi vào ngồi gần bàn nó:

- Mai, ngồi đây nhé!

- Ừ.

Nó nói thêm: “Cứ tự nhiên đừng sợ, có chuyện gì bảo tớ giúp” (Cứ làm như nhà nó có bà con họ hàng với tôi. Nó cũng là học sinh mới chứ bộ). Minh tự nhiên lắm, nó bắt quen cả lớp ngay trong buổi học đầu tiên. Hằng ngày, tan học, tôi và nó lại phi “hai con ngựa sắt” về nhà. Tôi vốn nói rất nhiều thế mà nó còn ghê gớm hơn. Thế nhưng nó lại vô cùng tốt bụng và quan tâm đến bạn bè. Nó đã từng la oai oái khi sờ vào đầu tôi: “Sao đầu bạn nóng thế này, ốm hả, thế mà chả chịu nói ra!”. Thế rồi nó loăng quăng tìm mượn dầu cho tôi, rồi lên xin phép cô: “Cô ơi, bạn Mai bị mệt, em đưa bạn ấy về cô nhé!”. Nó gắng sức đạp thật nhanh đưa tôi về nhà. Nó nhoẻn cười: “Bạn cố gắng nghỉ ngơi, mai tôi sang chép bài cho, ăn khỏe ngủ khỏe để còn đi học với tôi chứ”. Có bữa trời mưa, tôi quên đem theo áo mưa, nó cũng vậy. Hai đứa đợi dưới gốc cây mà mãi mưa chẳng ngớt. Nó bảo tôi: “Bạn đứng đấy, tôi đi một tí, đừng đi đâu mưa ướt, ốm thì khổ”. Nó chạy đi, năm phút sau nó chạy về tay cầm hai cái áo mưa. Người nó ướt sũng: “Mai mặc đi rồi vào lấy xe về thôi”. Thế là nó sốt li bì mấy ngày liền. Tôi lại phải giữ trách nhiệm “dỗ dành” nó. 

Lũ bạn đã từng tròn mắt ganh tị vì hôm 8/3 nó đem đến tặng tôi con gấu bông to sụ. Thế mà giờ nó chẳng quan tâm đến sinh nhật của tôi nữa. “Hay mình làm gì khiến nó giận ư?”; “Hay nó chẳng quan tâm…?”; “Hay …”. Tôi đang vật lộn với những câu hỏi như thế trong đầu thì nghe tiếng nói gọi:

- Mai!

Nó đạp xe lại gần tôi:

- Mai giận tôi à? Sao chẳng đợi tôi về, có chuyện gì thế? - Nó ngơ ngác như thể vô tội ấy. 

- Chẳng có chuyện gì cả. - Tôi đáp.

- Thôi nào dừng lại đây tôi bảo cái này. Tôi dừng xe lại nhưng chả thèm nhìn vào mặt nó: “Chúc mừng sinh nhật!”. 

Tôi quay phắt người lại. Nó cầm trên tay một món quà hình chữ nhật, giấy bọc rất đẹp nhưng gói chẳng gọn gàng tí nào.

- Bất ngờ không, cứ tưởng tôi quên chứ gì, quên làm sao được. Tôi muốn làm điều gì đó bất ngờ cho bạn. Mà, ngồi học bạn nhìn gì khiếp thế, tôi ngồi run cả buổi cứ giả bộ bình tĩnh nói chuyện với thằng Hùng thế thôi. Chúc Mai học giỏi, xinh đẹp và khỏe mạnh, ít ốm thôi để tôi khỏi vất vả. Bữa tự tay làm quà sinh nhật cho mình. Thế là, tôi phải theo thầy học hai tháng mới làm xong bức tượng này đấy. Không được đẹp lắm Mai thông cảm nhé. Tôi cũng tự gói quà đấy, tay nghề hơi xoàng nhỉ? - Nó nói một hồi, tôi sững người cầm món quà trên tay, chực khóc. Nó vỗ vào vai tôi - Mai làm gì mà đứng yên nãy giờ thế?

- Thì Minh có cho tôi nói đâu. Mai đến đón tôi đi học được không?

- Được chứ!

Nắng dần buông xuống, lòng tôi tràn ngập niềm vui và hạnh phúc. Tôi tin rằng trong cuộc sống vẫn luôn có bao điều kì diệu…

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK