“Mang mang thiên cổ sầu” là cảm hứng xuyên suốt trong tập thơ “Lửa thiêng” của Huy Cận. Không dục tính, không điên rồ đập phá, chỉ một cảm giác mênh mang không thể diễn tả. Một nỗi buồn phảng phất từ ngàn xưa trong tiền kiếp xa xôi. Mặc dù Đinh Hùng nhắc đến tiền kiếp rất nhiều, nhưng Huy Cận mới là người mô tả nỗi tiếc nhớ ngàn xưa một cách đẹp đẽ, mơ hồ như sương khói và phảng phất nỗi buồn vô định.
“Lửa thiêng”! Lửa! Huyền bí của vũ trụ! Người Thiên Chúa giáo tin rằng lửa là nguyên tố đại diện cho tinh thần Thượng Đế. Bái Hỏa giáo của Zarathustra tôn thờ Lửa và thông qua lửa để mở con đường tới Thượng Đế. Lửa là ánh sáng, linh hồn cũng là ánh sáng. Dường như có một sợi dây liên hệ nào đó giữa Lửa và linh hồn. Bởi thế, “Lửa thiêng” chính là linh hồn… Tập thơ này không được viết nên bằng cảm xúc, tư duy, những cơn điên, hay các cách tân nghệ thuật, tập thơ này là tiếng nói của một “linh hồn nhỏ”.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 11 - Năm thứ hai ở cấp trung học phổ thông, gần đến năm cuối cấp nên học tập là nhiệm vụ quan trọng nhất. Nghe nhiều đến định hướng sau này rồi học đại học. Ôi nhiều lúc thật là sợ, hoang mang nhưng các em hãy tự tin và tìm dần điều mà mình muốn là trong tương lai nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK