TOP 8 bài văn Tả mẹ đang làm việc SIÊU HAY, giúp các em học sinh lớp 5 dễ dàng hình dung, có thêm nhiều ý tưởng mới hoàn thiện bài văn Tả một người thân đang làm việc thật sinh động.
Mẹ là người yêu thương chúng ta hết lòng, luôn tận tụy chăm sóc từng bữa ăn, giấc ngủ cho cả gia đình. Với 8 bài văn tả mẹ đang làm vườn, tả mẹ đang khâu vá, tả mẹ đang nấu cơm, tả mẹ đang cấy lúa... sẽ giúp các em rất nhiều trong quá trình hoàn thiện bài văn tả người của mình.
TOP 8 bài văn tả mẹ đang làm việc hay nhất
Dàn ý Tả mẹ đang làm việc
1. Mở bài
- Giới thiệu về người mẹ của em và việc mà mẹ em đang làm (đang nấu cơm, đang trồng rau, đang may quần áo,...)
2. Thân bài
a. Tả khái quát về mẹ
- Dáng người, dáng đi của mẹ
- Khuôn mặt, ánh mắt, nụ cười
b. Tả mẹ khi đang làm việc (mẹ đang nấu cơm)
- Mẹ đi chợ về liền thay quần áo xuống bếp đeo tạp dề vào nấu cơm
- Mẹ sắp mọi thứ ra rổ, rá gọn gàng để chuẩn bị rửa
- Mẹ rất biết sắp xếp và tiết kiệm thời gian: cắm cơm trước rồi trong lúc chờ cơm chín đi làm thức ăn
- Mẹ rất nhanh nhẹn, khéo léo, đôi bàn tay thoăn thoắt nhặt rau, thái thịt
- Vừa nấu cơm mẹ vừa tranh thủ làm những việc khác như quét nhà, giặt quần áo, lau dọn bếp
- Khi mẹ nấu cơm mọi thứ rất gọn gàng và ngăn nắp, mẹ dùng xong đến đâu liền rửa sạch cất gọn gàng
3. Kết bài
- Cảm nghĩ của em về hình ảnh mẹ khi đang làm việc
Tả mẹ đang làm việc
Chiều nay, mẹ của em được nghỉ nên đã ra vườn, trảy lá cho cây mai, để chuẩn bị cho Tết sắp đến.
Để chuẩn bị cho công việc này, mẹ đã búi tóc gọn gàng, mang theo một chiếc ghế gỗ nhỏ để có thể với lên cành cao nhất của cây. Sau đó, bảo em mang theo một chiếc túi lớn đựng lá, rồi hai mẹ con cùng ra vườn. Ở vườn, có ba cây mai tứ quý, cao chừng bằng mẹ thôi, đang ra rất nhiều chồi mới. Việc của hai mẹ con em, là tỉa hết những chiếc lá già, lá cũ đi. Mẹ ngồi xuống ở cành thấp nhất, vạch chiếc lá ra, chỉ em xem những chồi non bé tẹo ở góc mỗi cuống, cành. Rồi tỉ mẩn dạy em làm sao để có thể bẻ chiếc lá già ra mà không làm ảnh hưởng chồi. Mẹ làm nhẹ lắm, khéo léo dùng ngón tay cái, tách một chút là rơi ra cả nắm lá già, mà chồi nụ thì còn nguyên. Cứ thế, mẹ thoăn thoắt tỉa sạch lá của cây mai, còn em thì chỉ dám ngắt các lá ở dưới gốc, nơi ít chồi nhất. Và giơ túi lên, hứng lá mẹ thả xuống. Suốt cả buổi chiều, mẹ chăm chú tỉa lá, vừa tỉa, vừa kể cho em nghe chuyện ngày bé mẹ đón Tết như thế nào. Câu chuyện rôm rả cùng tiếng lá mai xào xạc, vui hết biết.
Cuối buổi, các cây mai chỉ còn lại những chồi mới mà thôi. Đó là công sức của mẹ em đấy. Tuy nhức tay và vai lắm, nhưng mẹ vẫn rất vui và nở nụ cười tươi rạng rỡ.
Tả mẹ đang nấu ăn
Buổi chiều khi sau đi làm về, mẹ em nhanh chóng thay chiếc váy màu hồng trẻ trung và mặc bộ quần áo ở nhà để thuận tiện chế biến thức ăn cho bữa tối.
Vừa xuống dưới bếp, tôi đã thấy hình bóng thấp thoáng của mẹ. Dáng mẹ thoăn thoắt, đôi bàn tay mẹ nhanh chóng chuẩn bị những nguyên liệu để nấu ăn. Em chú ý cách mẹ chế biến từng món ăn để học hỏi. Đầu tiên, mẹ vo gạo thật sạch và cho nước nấu cơm. Tiếp đó mẹ tiến hành mổ cá, những chú cá tươi rói, khỏe mạnh đã nhanh chóng được mẹ sơ chế và ướp. Em vừa hộ mẹ nhặt rau vừa quan sát mẹ bắt đầu rán cá. Mẹ khéo léo lật cá mặt này đến mặt khác để cá chín đều. Những con cá vàng ươm, thơm phức được đặt lên chiếc đĩa sứ dài xinh xắn. Tiếp đến mẹ bóc tỏi và cầm lấy rổ rau em vừa rửa sạch để xào. Từng cọng rau muống mẹ em xào vẫn giữ được màu xanh tươi và hương thơm đậm đà. Tất cả những món ăn đã được mẹ chế biến trong vòng một tiếng đồng hồ. Bố em về đến nhà, em hộ mẹ dọn đồ ăn ra mâm và cả nhà cùng thưởng thức những món ăn mẹ nấu.
Với em, những món ăn mẹ nấu là những món ăn tuyệt vời nhất, bởi trong đó còn chứa đựng cả tình thương và hạnh phúc gia đình.
Tả mẹ đang làm vườn
Mẹ của em là một người nông dân chăm chỉ. Em thích nhất là được nhìn mẹ chăm sóc vườn rau của nhà mình.
Thường trước khi làm việc, mẹ sẽ phải thay một bộ trang phục phù hợp. Đầu tiên là thay áo quần dài tay có vải cứng, rồi đeo khẩu trang, găng tay, cuối cùng là đi ủng và đội nón. Sau đó, mẹ sẽ bắt đầu kiểm tra lại các dụng cụ của mình. Một chiếc cuốc nhỏ, một cái cào con con và một chai nước mát. Tất cả sẽ được cho vào cái giỏ con con mẹ mang sau lưng. Thế là đủ.
Ra đến vườn, mẹ sẽ đi thẳng vào góc vườn và bắt đầu nhổ cỏ. Mẹ ngồi hẳn xuống để dễ thao tác hơn. Bàn tay của mẹ nhanh thoăn thoắt. Nhìn đống cỏ cạnh chỗ mẹ ngồi cứ cao dần lên mà em hoa hết cả mắt. Nếu gặp những bụi cỏ to và cứng đầu, mẹ sẽ dùng đến cây cuốc nhỏ. Còn lại, mẹ chủ yếu dùng tay thôi. Làm xong luống rau nào, mẹ sẽ gom cỏ lại một ụ bằng chiếc cào, để chờ cỏ khô sẽ đem đi đốt. Cứ như thế, mẹ lần lượt dọn cỏ của từng vạt rau xanh đến sạch hết thì mới thôi.
Sau một hồi cần mẫn làm việc, lưng áo mẹ ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt đỏ bừng vì mệt. Nhưng trông mẹ em vẫn đẹp lắm. Đó chính là nét đẹp lao động mà mọi người vẫn luôn ca ngợi. Em tự hào về mẹ lắm!
Tả mẹ đang nấu cơm
Hôm ấy là chủ nhật lại đúng ngày sinh nhật bố nên mẹ nói hôm nay hai mẹ con cùng vào bếp nấu những món mà bố thích. Em lập tức đồng ý vì thường ngày bận học em cũng không giúp gì được mẹ trong chuyện cơm nước.
Từ tờ mờ sáng mẹ đã thức dậy để đi chợ. Mẹ nói đi chợ buổi sớm mới có nhiều thực phẩm tươi ngon. Mẹ mua về nào là thịt bò, nào là mực, tôm,… Trên tay mẹ túi lớn túi nhỏ. Trán mẹ ướt đẫm mồ hôi vì phải xách nặng và đi bộ một quãng đường khá dài. Nhìn mẹ mướt mát mồ hôi, em thương mẹ nhiều.
Mẹ mang đồ ăn vào bếp, bỏ thức ăn đã mua được ra để chuẩn bị chế biến. Mẹ lấy rau ra để hai mẹ con cùng nhặt. Mẹ vừa nhặt vừa chỉ em cách nhặt rau. Em thì nhặt từng cọng rau còn đôi tay mẹ cứ nhanh thoăn thoắt. Chẳng mấy chốc mà mấy mớ rau đã được nhặt sặt. Mẹ không chỉ mua thức ăn cho bữa tiệc sinh nhật hôm nay mà còn mua thức ăn cho cả tuần tới vì vậy nên có rất nhiều thứ cần phải chuẩn bị. Trong tuần cả bố mẹ đều đi làm về muộn nên không có nhiều thời gian đi chợ. Sau khi nhặt rau, mẹ bỏ tôm, cá, mực ra sơ chế. Những thực phẩm này em chưa biết làm nên chỉ đứng nhìn mẹ. Con tôm mẹ đem bóc vỏ, bỏ chỉ rồi rửa sạch. Mực mẹ cũng nhặt bỏ túi mực và xương sống của con mực rồi rửa sạch. Cá đã được đánh vảy và cắt khúc, mẹ chỉ việc rửa lại cho sạch rồi bỏ vào các hộp nhựa đựng thực phẩm. Em giúp mẹ lấy các loại gia vị để ướp tôm vào mực. Bao nhiêu thức ăn như vậy mà loáng một cái mẹ đã sơ chế xong. Được nhìn mẹ đứng trong bếp, em càng trân trọng hơn mỗi bữa ăn mẹ làm.
Bữa tiệc sinh nhật hôm ấy thật vui vẻ và ấm cúng. Bố vừa ăn vừa tấm tắc khen ngon. Đối với em và bố, cơm mẹ nấu vẫn luôn là tuyệt vời nhất.
>> Tham khảo: Tả mẹ đang nấu cơm
Tả mẹ đang dọn dẹp nhà cửa
Trong gia đình em mẹ là người quán xuyến tất cả mọi việc. Từ nấu cơm đến dọn dẹp nhà cửa. Nhờ có mẹ mà nhà em lúc nào cũng gọn gàng sạch sẽ.
Mẹ em năm nay đã gần 40 tuổi. Mẹ không cao, dáng người hơi đậm nhưng di chuyển rất nhanh và hoạt bát. Đôi tay mẹ hơi thô ráp nó không còn mềm mại như thời còn con gái do mẹ phải chăm lo cho gia đình nhiều. Mẹ là mẫu người phụ nữ chăm chỉ. Nhà chỉ cần hơi bụi, hơi bẩn một chút thôi là mẹ sẽ lấy rẻ lau nhà ra lau chùi. Mỗi lần mẹ lau dọn nhà cửa, mẹ lại búi gọn mái tóc xoăn dài của mình ra sau gáy để lộ khuôn mặt tròn trịa. Đôi mắt mẹ đen láy và rất tinh anh.Chỉ nhìn lướt qua mẹ đã thấy chỗ nào bẩn, chỗ nào bụi để lau chùi. Khi mẹ em dọn nhà mẹ rất cẩn thận và tỉ mỉ. Mẹ dùng rẻ lau từ đầu nhà tới cuối nhà. Không bỏ sót một chỗ. Mỗi khi mẹ lau xong nhà em trông như mới hẳn lại còn ngào ngạt hương thơm của nước lau nhà. Rồi mẹ giặt rẻ đi lau bàn ghế. Mẹ lật từng miếng đệm lót ghế lên, lau cẩn thận bên dưới ghế, không để lại một hạt bụi nào.
Những công việc nhà mẹ làm đều là những công việc không tên, dù chẳng ai công nhận hay tuyên dương mẹ. Nhưng em biết đó là những công việc khiến mẹ rất tốn công tốn sức. Em lại càng thương mẹ hơn. Ngày nào mẹ cũng làm những công việc này mà chẳng bao giờ mẹ kêu than gì cả. Có những hôm, mẹ đi làm cả ngày về, sau khi vào bếp nấu bữa tối, mẹ lại đi dọn dẹp nhà cửa. Mẹ cứ luôn chân luôn tay như vậy cho tới khi tối muộn mẹ mới đi nghỉ. Khi dọn xong em còn thấy được sự mãn nguyện, vui vẻ của mẹ khi mà ngôi nhà đã trở nên sạch sẽ và gọn gàng. Mẹ em thường bảo: “Nhà sạch thì mát, bát sạch thì ngon cơm”. Nên phải thường xuyên dọn dẹp nhà cửa để cho nhà cửa luôn sạch đẹp. Người khác vào chơi cũng sẽ không cười nhà mình.
Em rất thương mẹ. Em tự hứa sẽ giúp mẹ nhiều hơn trong việc nhà. Còn nhỏ thì làm việc nhỏ, khi lớn sẽ làm việc lớn. Nhất định em sẽ giúp đỡ mẹ nhiều hơn để cho mẹ đỡ vất vả và có nhiều thời gian để nghỉ ngơi hơn.
Tả mẹ đang cấy lúa
“Hôm nay trời nắng như nung
Mẹ em đi cấy phơi lưng cả ngày
Ước gì em hóa thành mây
Em che cho mẹ suốt ngày bóng râm”
Nghe cô giáo đọc những vần thơ này, lòng em rưng rưng nhớ đến người mẹ thân yêu của em cũng có những trưa tháng sáu cấy lúa trên đồng.
Đó là một buổi trưa hè, trên cánh đồng Chùa. Mẹ em vẫn cặm cụi thoăn thoắt ra mạ để cấy hết thửa ruộng cho kịp vào vụ. Chao ôi, Cái nắng oi ả của những trưa tháng sáu thật kinh khủng. Mọi vật dường như cháy dần dưới ánh nắng mặt trời chói chang. Mặt ruộng nóng hổi như đang nằm trong một cái nồi đun khổng lồ. Thỉnh thoảng có vài con cá cờ nổi lên mặt nước như không thể chịu nổi cái nóng khủng khiếp. Những chú cua đồng tuy có bộ áo giáp bao bọc xung quanh nhưng cũng đành bó tay, phải trồi lên bờ tìm nơi mát mẻ nghỉ ngơi.
Ấy vậy mà mẹ phải vơ lấy cái nón cũ, đội lên đầu, bước ra đồng trong nắng gay gắt để cấy nốt thửa ruộng này. Bóng mẹ in tròn trên thửa ruộng. Nó có lúc vỡ vụn ra, rồi thu lại, di chuyển từ đầu bờ này đến đầu bờ kia. Mẹ một tay cầm nắm mạ, tay kia thao thóa đưa những rảnh mạ cắm xuống bùn thoăn thoắt. Dáng mẹ gầy gầy xương xương nhưng có gì đó rất rắn chắc và khắc khổ. Thương mẹ biết bao nhiêu, mẹ ơi! Em thấy, trên đồng không mông quạnh, không có một bóng cây, bóng râm nào cả. Chỉ có bùn đất bám vào đôi chân mẹ và mạ non xanh mơn mởn như đang cháy xém đi vì nắng. Mẹ vẫn cần cù , miệt mài để cấy những hàng mạ thẳng đều và trong mẹ mơ ước một mùa vàng bội thu, hạt gạo thơm ngon. Qua rặng tre dài, bóng mẹ chập chờn, mồ hôi ướt đẫm lưng áo, những giọt mồ hôi lăn xuống đôi má nóng hổi của mẹ ngày càng nhiều. Đôi mắt tinh nhanh của mẹ không hề bỏ sát bất kì một chỗ dày, chỗ mỏng nào. Tất cả những cây lúa tương lai đều thẳng tắp, trông thật đẹp. Một lát sau, như chừng đã làm xong công việc. Mẹ về nhà với một vẻ mệt mỏi nhưng tràn đầy hạnh phúc.
Em rót bát nước chè xanh cho mẹ. Em lấy khăn cho mẹ lau mồ hôi. Khuôn mặt mẹ rạng ngời có vẻ như cháy sạm vì nắng. Mẹ vẫn nở nụ cười mãn nguyện. Nụ cười của mẹ xua đi hết cái mệt mỏi của cái nắng hè.
Mẹ em là vậy. Em biết mai này có được hạt gạo trong ngần thì trong đó có vị mặn chát của mồ hôi mẹ những trưa tháng sáu trên đồng làng. Ôi! Mẹ mới vất vả làm sao! Em thương mẹ nhất trần đời.
Tả mẹ đang may áo
Mẹ em thường tự mình cắt may quần áo cho cả nhà. Đầu năm học, mẹ may cho em chiếc áo sơ mi mới. Hôm mẹ may áo cho em, em quấn quýt bên mẹ xem mẹ ráp áo.
Mẹ em còn trẻ, năm nay chỉ mới ba mươi lăm tuổi. Mẹ có làn da trắng mịn, mắt to, sống mũi thẳng. Dáng mẹ ngồi ở bàn máy may rất chuyên nghiệp vì tuy không phải là thợ may nhưng mẹ em may đồ rất đẹp. Làm việc ở nhà nên mẹ em hay mặc đồ ngắn, áo sát nách và tóc vấn cao cho mát.
Từ những hôm trước, mẹ đã cắt áo rồi đem đi vắt sổ. Những mảnh vải của thân áo được vuốt phẳng, em chờ đợi mẹ ráp thành áo. Mẹ đeo kính vào rồi mở thùng máy may, mẹ xỏ chỉ vào kim, lắp chỉ ổ thuyền xong mẹ may thử một đường trên mảnh vải vụn. Xong đâu đấy mẹ lấy thân áo ra, giữ thẳng, xem kĩ mặt trái, mặt phải của vải rồi xếp hai thân áo chồng khít lên nhau. Đưa mảnh vải vào chân vịt máy may, mẹ điều chỉnh cần lại mối rồi đạp nhè nhẹ bàn đạp, tay giữ mảnh vải, mắt mẹ theo dõi thân áo đang chạy qua chạy lại dưới chân vịt máy may. Một tay mẹ giữ mảnh vải, một tay mẹ giữ cần lại mối chỉ của máy may. Cặp kính mẹ đeo trễ xuống sống mũi. Mẹ may ba mảnh của thân áo lại ở chỗ đường ráp vai áo. Cúi nhìn đường chỉ thẳng tắp đều đều, mẹ gật gù: “Cái máy may này may đường chỉ sắc sảo, đẹp thật đó con.” Tiếp theo, mẹ ráp hai tay áo vào thân áo. Lộn chiếc áo ra mặt phải, mẹ cho máy chạy chỉ chần tay áo và sườn áo. Mẹ đo độ rộng của áo rồi cắt lá cổ. Mẹ ủi cổ áo dính vào keo lót rồi ráp cổ áo. Mẹ khéo léo nối ráp cổ áo, lộn phải một cách thành thạo rồi là phẳng cổ áo một lần nữa. Bàn tay thon dài của mẹ vuốt sát mép vải, mắt mẹ nheo nheo sau làn kính trắng. Mẹ cười thích thú, gò má mẹ hồng lên, mắt mẹ sáng long lanh: “Ngày mốt là con mặc áo mới thôi vì mẹ còn đơm khuy và giặt sạch áo.” Nói đoạn, mẹ đưa áo vào chân vịt, may túi áo, lai áo. Thế là chiếc áo đã hoàn tất.
Dù thời gian eo hẹp, mẹ vẫn thu xếp để may áo cho em. Nhìn mẹ vui sướng khi ráp xong áo, mẹ đẹp lên vì nét rạng rỡ làm sáng bừng khuôn mặt, em thấy thật vui. Em ngắm nhìn chiếc áo, lòng đầy tự hào vì mẹ em rất giỏi, làm gì cũng đẹp và gọn gàng.
Em rất thích xem mẹ làm việc. Không chỉ thích xem mẹ may áo, em còn thích giúp mẹ làm những việc vặt trong nhà. Niềm vui của mẹ khi may áo cho em lắng đọng trong tim em tình yêu dạt dào của mẹ. Đó là máu thịt nuôi em khôn lớn, là hành trang cho em bước vào đời một cách vững chắc, tự tin.
Tả mẹ trong căn bếp
Từ khi còn trong nôi, mẹ chính là hình ảnh thân thương, quen thuộc nhát của mỗi chúng ta. Mẹ dìu dắt ta đi những bước đi đầu đời, mẹ mỉm cười viên mãn khi con ngoan ngoãn, mẹ vội vàng là chiếc áo cho con mặc tới trường buổi sớm,… Hình ảnh đẹp nhất trong tôi về mẹ có lẽ phải kể tới hình ảnh mẹ trong căn bếp ấm cúng.
Năm nay, mẹ tôi cũng đã gần bốn mươi, nhưng mẹ còn trẻ trung lắm. Ở nhà, mẹ duyên dáng trong chiếc váy xòe hoa nhí màu xanh dương. Có lẽ, sợ chiếc váy của mình bị dính đồ ăn nên mẹ mặc một chiếc tạp dề bên ngoài khi làm bếp. Mẹ đong gạo vào nồi rồi vo gạo, từng vòng tay nhào đều cho hạt gạo được trắng. Sau đó, mẹ mở tủ, lấy thịt, cá, rau ra bàn. Tôi háo hức lắm, chẳng biết hôm nay sẽ được mẹ nấu món gì cho ăn đây. Mẹ rửa qua những khúc cá đã được cắt cẩn thận. Mẹ đổ dầu vào chảo, rồi thả những khúc cá vào làm chảo kêu tí tách. Mẹ nhanh tay lật qua, lật lại để miếng cá vàng giòn. Mùi cá rán thơm phức khắp nhà. Mẹ ngồi vào bàn nhặt rau. Miệng lẩm nhẩm khẽ đọc bài thơ “Em là con gái trong khung cửi/ Dệt lụa quanh năm với mẹ già…”. Mẹ tôi là giáo viên nên hình ảnh này quen thuộc lắm, mẹ có thể đọc thơ bất cứ lúc nào. Tôi vào nhặt rau với mẹ. Mẹ mỉm cười nhìn tôi âu yếm rồi lăng xăng đi ướp thịt. Mẹ đổ gia vị rồi trộn đều. Khi nồi thịt kho đã cất tiếng kêu sùng sục, mẹ mở vung, đảo đảo để xem thịt đã như chưa. Tôi chạy sang xin mẹ một miếng ăn vụng. Mẹ khẽ đánh vào mông tôi rồi căn dặn những điều liên quan đến món ăn. Lúc sau, mẹ rửa tay rồi ra góc bếp kẹp lại mái tóc dài ngang lưng của mình cho thật gọn gàng.
Bữa cơm gia đình tôi luôn ngon miệng bởi những món ăn mẹ nấu bằng cả tình yêu thương. Có lẽ, suốt cuộc đời này, sẽ chẳng có bữa cơm nào ngon và ấm cúng như bữa cơm gia đình và sẽ chẳng hình ảnh nào đẹp hơn hình ảnh người mẹ thân yêu chăm chút cho những đứa con của họ.