Viết một đoạn văn (khoảng 150 chữ) kể về một kỉ niệm có ý nghĩa sâu sắc đối với bạn gồm 5 bài văn xuất sắc của các học sinh giỏi. Qua đoạn văn kể về một kỉ niệm có ý nghĩa sâu sắc đối với bạn các em sẽ được trang bị kiến thức, suy nghĩ sâu sắc về kỉ niệm đáng nhớ để nhanh chóng biết cách viết đoạn văn hay.
Viết đoạn văn kể về một kỉ niệm có ý nghĩa sâu sắc đối với bạn cực chất dưới đây không chỉ giúp các em học sinh rèn luyện kĩ năng viết văn mà còn giúp trau dồi kiến thức, cải thiện đạo đức biết cách chia sẻ kỉ niệm đáng nhớ. Từ đó, các em sẽ có thêm sự tự tin, chủ động trong các kì thi và cuộc sống. Bên cạnh đó các bạn xem thêm rất nhiều bài văn hay khác tại chuyên mục Văn 10 Chân trời sáng tạo.
TOP 5 Đoạn văn kể về một kỉ niệm có ý nghĩa sâu sắc hay nhất
Đề bài: Viết một đoạn văn (khoảng 150 chữ) kể về một kỉ niệm có ý nghĩa sâu sắc đối với bạ
Viết một đoạn văn khoảng 150 chữ kể về một kỉ niệm có ý nghĩa sâu sắc đối với bạn - Mẫu 1
Một mùa hè nữa lại về, kéo theo trong em những cảm xúc nghẹn ngào khó tả cùng những kỉ niệm khó quên cùng vài người bạn thân ở quê của em. Đó là một mùa hè của chín năm về trước. Lúc đó, em mới là một học sinh lớp 1 với tính tình hiếu động, nghịch ngợm. Chính vì thế mà đôi khi em có nhiều hành động gây khó chịu cho người khác. Em vẫn nhớ rất rõ ngày hôm đó, vì nắng nóng, nên em đã sang nhà rủ Nhung, Hải cùng mình đi bơi ở cái ao gần nhà. Mọi chuyện vẫn diễn ra như bình thường, khi chúng em khởi động làm nóng người rồi nhảy tùm xuống dòng nước mát. Thế nhưng lúc ấy, tính nghịch ngợm của em lại nổi lên. Em rủ Hải cùng chơi trò thi lặn lâu dưới nước. Rồi khi Hải đang cố nín thở thì em đã trèo lên lưng, nhấn cả người Hải chìm sâu xuống nước. Sau đó, em liền cười lên rất khoái chí. Nhưng ngay khi thấy Hải trồi lên với vẻ mặt tím tái, ho sặc sụa đến khó thở, thì em ngay lập tức nhận ra được sai lầm của bản thân. Khi đó, em rất sợ, tay chân luống cuống không biết làm sao. Chỉ dám vỗ vào lưng Hải và đưa cậu ấy lên bờ rồi liên tục xin lỗi. Thật may, chỉ một lát sau thì Hải cũng bình thường trở lại. Hải cũng không hề trách hay quát mắng em, mà chỉ nói nhẹ nhàng với em lần sau đừng làm thế nữa, câu nói đó của Hải khiến em vô cùng cảm động. Từ lần đó, tình bạn giữa em và Hải càng trở nên thân thiết hơn, càng về sau này em cũng dần bỏ được tính nghịch ngợm của mình. Mỗi khi nhắc đến kỉ niệm này, em đều vô cùng xấu hổ. Nhưng em cũng sẽ không bao giờ quên nó, để nhắc nhở bản thân không được phạm lại những lỗi lầm tương tự.
Viết đoạn văn kể về một kỉ niệm có ý nghĩa sâu sắc - Mẫu 2
Mỗi con người sinh ra, theo thời gian mà lớn lên, đều mang trong mình những kỉ niệm. Tôi cũng vậy. Kỉ niệm mà đến giờ tôi vẫn còn nhớ mãi đó khi mẹ tôi đưa tôi đi thi đầu vào lớp 10. Ngày thường, tôi tự mình đạp xe đi học, tự mình đi thi. Nhưng kì thi vào lớp 10 này có thể xem là một dấu mốc, hết sức quan trọng. Chính vì vậy, tôi muốn có mẹ ở bên, giúp đỡ và động viên tôi. Thế là suốt hai ngày thi, mẹ đã đưa tôi đi thi, đón tôi về nhà và nấu cho tôi những món thật ngon. Cuối cùng, tôi cũng đã vào được trường mà mình mong muốn. Sau này, mỗi khi thấy cảnh các bạn học sinh đi thi, tôi đều nhớ lại kỉ niệm năm xưa của mình.
Đoạn văn kể về một kỉ niệm có ý nghĩa sâu sắc - Mẫu 3
Kỉ niệm về một lần mẹ đưa đi thi luôn in đậm trong tâm trí, khiến tôi không bao giờ quên. Mọi ngày tôi vẫn thường tự đạp xe đi học. Tuy nhiên, vào kì thi lớp 10 năm đó, mẹ đã dành thời gian đưa tôi đến trường. Trời hè nắng nóng, mẹ luôn ân cần, quan tâm, chăm sóc cho tôi. Tình yêu thương của mẹ đã giúp tôi hoàn thành bài thi một cách tốt nhất. Cuối cùng, tôi đã đỗ được vào trường cấp ba mà mình yêu thích. Mẹ rất vui và hãnh diện. Bây giờ, mỗi khi nhìn lại hình ảnh các bạn học sinh được bố mẹ đưa đến trường đi thi, tôi lại nhớ về khoảnh khắc vô giá ấy. Chính mẹ đã tiếp thêm động lực để tôi có thể viết nên ước mơ của riêng mình.
Đoạn văn kể về một kỉ niệm có ý nghĩa sâu sắc - Mẫu 4
Ai cũng có những kỉ niệm không thể nào quên trong cuộc đời và tôi cũng vậy. Tôi nhớ có một lần, khi đang trên đường đi học về, có một bà cụ ăn xin ngồi ven đường. Nhìn cụ trông rất tội nghiệp. Trời đông rét mướt mà cụ chỉ mặc một manh áo mỏng. Thỉnh thoảng có người đi qua, cụ lại chìa chiếc nón mê đã rách tả tơi xin tiền. Đáp lại hành động ấy, người thì lắc đầu xua đi, người thì nhẹ nhàng nói "Cụ ơi, cháu không có tiền". Lúc ấy, cụ buồn rầu, thất thần đi từng bước về gần cột điện ở ngã tư. Chứng kiến mọi việc, tôi vô cùng xót xa. Tôi nhớ ra mình vẫn còn 100.000 mà mẹ đưa lúc sáng. Cầm tờ tiền trên tay, tôi chạy đến biếu cụ. Cụ ngước mắt lên nhìn rồi khoát tay nói: "Ấy, sao cháu cho bà nhiều thế? Cháu đang là học sinh, lấy tiền đâu mà cho bà.". Tôi vẫn kiên quyết đưa số tiền ấy cho cụ và trả lời rằng "Bà cứ cầm lấy mà mua đồ ăn, mẹ cháu sẽ cho cháu tiền mà". Khi nghe tôi nói vậy, cụ mới vui lòng cầm số tiền. Cụ cảm ơn tôi rối rít rồi nở nụ cười hạnh phúc trên môi. Kể từ lúc ấy, lòng tôi ngập tràn sung sướng vì đã giúp đỡ được một người có hoàn cảnh khó khăn. Đó chính là kỉ niệm có ý nghĩa sâu sắc mà tôi không thể nào quên.
Viết đoạn văn ngắn về kỉ niệm khó quên - Mẫu 5
Trong cuộc đời của mỗi người đều có những kỉ niệm đáng trân trọng. Đó là hành trang để chúng ta vững bước vào đời. Và tôi cũng có những kỉ niệm đẹp đẽ như vậy. Kỉ niệm mà tôi vẫn nhớ đó là buổi khai giảng cuối cùng của năm học cấp một. Một buổi lễ thật ý nghĩa đối với một học sinh. Tôi còn nhớ hôm đó là một ngày cuối thu. Bầu trời trong xanh, cao thẳm. Tôi thức dậy từ rất sớm để chuẩn bị mọi thứ. Bảy giờ kém mười lăm phút, mẹ đưa tôi đến trường. Buổi lễ khai giảng bắt đầu vào đúng bảy giờ ba mươi phút. Mở đầu là các tiết mục văn nghệ chào mừng lễ khai giảng. Sau đó là phần diễu hành của các em học sinh lớp một. Khi nhìn thấy khuôn mặt bỡ ngỡ của các em, tôi lại nhớ đến hình ảnh của mình khi mới bước chân vào mái trường Tiểu học thân yêu. Sau khi tiến hành lễ chào cờ, tất cả học sinh được yêu cầu ổn định trật tự để nghe lời phát biểu của cô hiệu trưởng. Giọng cô trầm ấm mà trang nghiêm, khiến cho tôi cảm thấy rất xúc động. Những lời dặn dò của cô hiệu trưởng về một năm học mới bổ ích khiến tôi có thêm động lực để cố gắng. Điều đặc biệt nhất, tôi sẽ thay mặt toàn thể học sinh khối năm bày tỏ cảm xúc, gửi lời tri ân tới các thầy cô. Đây là lần đầu tiên tôi đứng trước một đám đông để phát biểu. Cũng là lần đầu tiên tôi được giao một trọng trách lớn như vậy. Điều đó khiến tôi cảm thấy có chút hồi hộp, lo âu. Nhưng được sự động viên của cô tổng phụ trách, tôi thêm tự tin hơn. Trong bộ đồng phục mới tinh và gọn gàng, tôi đứng trên sân khấu trình bày bài phát biểu. Sau phần phát biểu của tôi, các thầy cô và học sinh toàn trường đã dành tặng cho tôi một tràng pháo tay. Khi trở vào, tôi cũng đã nhận được lời khen của cô tổng phụ trách. Lúc đó, tôi thấy thật tự hào, hạnh phúc. Buổi lễ kết thúc bằng hồi trống chào mừng năm học mới. Đó là một hồi trống trang nghiêm nhất, vang vọng nhất mà tôi từng nghe. Nó vang lên trong không khí im phăng phắc, nghiêm trang và hồi hộp. Vậy là năm học cuối cùng của tôi dưới mái trường tiểu học thân yêu đã bắt đầu. Buổi lễ khai giảng kết thúc trong niềm hân hoan của một năm học mới. Khi nhắc về những kỉ niệm ngày khai trường, trong lòng tôi lại nhớ đến những câu văn trong tác phẩm “Tôi đi học” của nhà văn Thanh Tịnh mà tôi đã từng đọc: “Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường”.