Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai đã gửi gắm tình cảm thật chân thành, sâu sắc. Hôm nay, Download.vn muốn cung cấp bài Soạn văn 7: Mẹ, thuộc sách Cánh diều, tập 1.
Nội dung chi tiết của tài liệu dành cho các bạn học sinh lớp 7 giúp ích quá trình chuẩn bị bài trước khi đến lớp. Hãy cùng tham khảo ngay dưới đây.
Soạn văn 7: Mẹ
q49q6">Kiến thức Ngữ văn
q49q7">1.1 Thơ bốn chữ, năm chữ
q49q8">1.2 Trải nghiệm trong cuộc sống và việc đọc hiểu thơ
q49q6" style="text-align:center">Kiến thức Ngữ văn
q49q7">1.1 Thơ bốn chữ, năm chữ
- Thơ bốn chữ: Thể thơ theo đó, mỗi dòng có bốn chữ. Các dòng thơ trong bài thường ngắt nhịp 2/2 hoặc 1/3.
- Thơ năm chữ: Thể thơ theo đó, mỗi dòng có năm chữ. Các dòng thơ trong bài thường ngắt nhịp 2/3 hoặc 3/2.
- Các dòng thơ trong một khổ thơ không nhất thiết phải ngắt nhịp giống nhau.
- Bài thơ bốn chữ hoặc năm chữ có thể gieo vần chân, vần lưng, vần liền, vần cách hay vần hỗn hợp.
q49q8">1.2 Trải nghiệm trong cuộc sống và việc đọc hiểu thơ
Cùng đọc một bài thơ nhưng mỗi người có một cảm nhận và trải nghiệm khác nhau. Việc hiểu văn bản phụ thuộc vào trình độ, hoàn cảnh và đặc biệt là những gì người đọc đã chứng kiến và trải qua.
- Để thể hiện hình tượng “mẹ” và “cau”, tác giả sử dụng những biện pháp tu từ và tác dụng:
Tương phản đối lập: “Lưng mẹ còng rồi - Cau thì vẫn thẳng”, “Cau - ngọn xanh rờn, Mẹ - đầu bạc trắng”: Gợi ra sự liên tưởng về tuổi già của mẹ.
So sánh “Một miếng cau khô – Khô gầy như mẹ”: Hình ảnh mẹ già như miếng cau khô để gợi lên sự già nua héo hắt của người mẹ.
Câu hỏi tu từ “Sao mẹ ta già?”: Hỏi đấy mà như muốn bộc lộ nỗi xót xa, đau lòng trước thực tại.
Câu 4. Chỉ và phân tích các câu thơ thể hiện tình cảm của người con dành cho mẹ ở hai khổ thơ cuối bài.
“Một miếng cau khô Khô gầy như mẹ Con nâng trên tay Không cầm được lệ”
Khổ thơ thể hiện sự trân trọng, yêu mến dành cho người mẹ. Nhưng cũng là nỗi xót xa không thể kìm nén được khi mẹ ngày càng già đi.
Ngẩng đầu hỏi giời Sao mẹ già ta? Không một lời đáp Mây bay về xa.
Câu hỏi tu từ không nhận được lời đáp, để lại sự cô đơn, trống vắng. Không ai trả lời được vì sao mẹ già, cũng không ai ngăn được guồng quay của thời gian tàn nhẫn. Hình ảnh “mây bay về xa” cũng giống như mái tóc mẹ bạc hòa cùng với mây trắng trên cao thể hiện một niềm xót xa, tiếc nuối.
Nguyên nhân: Hình ảnh so sánh đã diễn tả được sự héo hắt, già nua của mẹ trước thời gian tàn nhẫn.
Câu 6. Quan sát người thân trong gia đình của mình qua năm tháng, em thấy họ có những thay đổi như thế nào? Em có cảm xúc gì khi nhận ra những thay đổi ấy?
- Quan sát người thân trong gia đình của mình qua năm tháng, em thấy họ có những thay đổi: ngày càng lớn tuổi hơn, sức khỏe không còn như trước.
- Cảm xúc: xót xa, nhưng cũng thêm yêu quý, trân trọng những người thân trong gia đình nhiều hơn.
Soạn bài Mẹ - Mẫu 2
3.1 Tác giả
Tác giả Đỗ Trung Lai sinh năm 1950, quê ở Hà Nội.
3.2 Đọc - hiểu văn bản
a. Hình ảnh người mẹ
- Hình ảnh mẹ được đối chiếu với hình ảnh cây cau - một loài cây đã quen thuộc ở làng quê Việt Nam.
- Những hình ảnh về “mẹ” và “cau”:
lưng mẹ “còng” - cau “thẳng”
cau “ngọn xanh rờn” - mẹ “đầu bạc trắng”
cau “ngày càng cao” - mẹ “ngày một thấp”
cau “gần giời” - mẹ “gần đất”
=> Người mẹ ngày một già đi theo năm tháng, thời gian.
b. Tình cảm của người con dành cho mẹ
- Hình ảnh so sánh “một miếng cau khô/khô gầy như mẹ”: Xót xa, đau đớn khi tuổi tác của mẹ ngày càng lớn, sức khỏe ngày càng yếu đi.
- “Con nâng trên tay”: Thái độ trân trọng, nâng niu của người con dành cho mẹ.
- “Không cầm được lệ”: Nỗi xót xa, cay đắng bị dồn nén.
- Câu hỏi tu từ “Sao mẹ ta già?”: Câu hỏi tu từ không nhận được lời đáp, để lại sự cô đơn, trống vắng.
- Hình ảnh “mây bay về xa” cũng giống như mái tóc mẹ bạc hòa cùng với mây trắng trên cao thể hiện một niềm xót xa, tiếc nuối.
=> Niềm thương cảm, nỗi xót xa và sự trân trọng dành cho người mẹ.
Soạn bài Mẹ - Mẫu 3
(1) Mở bài
Giới thiệu khái quát về tác giả Đỗ Trung Lai, bài thơ Mẹ.
(2) Thân bài
a. Hình ảnh người mẹ
- Hình ảnh mẹ được đối chiếu với hình ảnh cây cau - một loài cây đã quen thuộc ở làng quê Việt Nam.
- Những hình ảnh về “mẹ” và “cau”:
lưng mẹ “còng” - cau “thẳng”
cau “ngọn xanh rờn” - mẹ “đầu bạc trắng”
cau “ngày càng cao” - mẹ “ngày một thấp”
cau “gần giời” - mẹ “gần đất”
=> Người mẹ ngày một già đi theo năm tháng, thời gian.
b. Tình cảm của người con dành cho mẹ
- Hình ảnh so sánh “một miếng cau khô/khô gầy như mẹ”: xót xa, đau đớn khi tuổi tác của mẹ ngày càng lớn, sức khỏe ngày càng yếu đi.
- “Con nâng trên tay”: thái độ trân trọng, nâng niu của người con dành cho mẹ.
- “Không cầm được lệ”: nỗi xót xa, cay đắng bị dồn nén.
- Câu hỏi tu từ “Sao mẹ ta già?”: câu hỏi tu từ không nhận được lời đáp, để lại sự cô đơn, trống vắng.
- Hình ảnh “mây bay về xa” cũng giống như mái tóc mẹ bạc hòa cùng với mây trắng trên cao thể hiện một niềm xót xa, tiếc nuối.
=> Niềm thương cảm, nỗi xót xa và sự trân trọng dành cho người mẹ.
(3) Kết bài
Khẳng định giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ Mẹ.