Văn mẫu lớp 12: Phân tích 4 câu đầu bài Việt Bắc của Tố Hữu mang đến dàn ý và bài văn mẫu cực giúp các bạn học môn Ngữ văn dễ dàng và có sự chuẩn bị tốt hơn khi học.
Phân tích 4 câu đầu Việt Bắc chúng ta cảm nhận được rõ nét tình cảm, tấm lòng, tình yêu thương mà người Việt Bắc và người cán bộ cách mạng dành cho nhau. Để hiểu rõ hơn về 4 câu đầu Việt Bắc mời các bạn cùng theo dõi bài viết dưới đây. Ngoài ra để nâng cao kỹ năng viết văn các bạn xem thêm phân tích bức tranh tứ bình Việt Bắc, cảm nhận 8 câu thơ đầu bài Việt Bắc.
Phân tích 4 câu đầu bài Việt Bắc của Tố Hữu
Dàn ý 4 câu đầu Việt Bắc
I. Mở bài
- Đôi nét về tác giả Tố Hữu, bài thơ Việt Bắc,
- Dẫn vào vấn đề nghị luận: 4 câu thơ đầu
II. Thân bài
- Nội dung 4 câu thơ đầu: lời tâm tình của người ở lại trong giờ phút chia li đầy quyến luyến, bịn rịn.
+ “ Mười lăm năm” => Chiều dài thời gian gắn bó.
+ Hình ảnh “cây, núi, sống” => Gợi nhắc về chuyện đạo lí ân tình.
+ “Mình, ta” => Là những đại từ xưng hô mang âm điệu ngọt ngào.
+ Điệp “nhớ” => Tô đậm nỗi nhớ.
- Đánh giá nghệ thuật.
+ Thể thơ lục bát được sử dụng nhịp nhàng.
+ Hình ảnh thơ sinh động, giàu sức biểu cảm.
III. Kết bài
4 câu thơ đầu là lời tâm tình kẻ ở muốn nhắn nhủ đến người về xuôi, dù phải chia xa nhưng cũng đừng quên khoảng thời chúng ta đã cùng nhau gắn bó, nghĩa tình.
Phân tích 4 câu đầu Việt Bắc
Với tất cả niềm yêu thương và sự trân trọng, các nhà văn, nhà thơ- họ đã vẽ nên những bức tranh về cuộc đời đầy sinh động qua từng vần thơ. Là một người chiến sĩ, sớm được giác ngộ lí tưởng và hoạt động cách mạng từ khi còn trẻ. Tố Hữu với rất nhiều những sáng tác, ông đã tái hiện lại các chặng đường Cách mạng dân tộc. Tiêu biểu trong số đó phải kể đến Việt Bắc- một tác phẩm mang đậm phong cách nghệ thuật của Tố Hữu. Trong đó, chỉ với bốn câu đầu bài thơ Việt Bắc đã nói lên tình cảm gắn bó son sắt của đồng bào nhân nhân Việt Bắc dành cho những cán bộ cách mạng về xuôi.
“Mình về mình có nhớ ta
Mười năm lăm ấy thiết tha mặn nồng
Mình về mình có nhớ không
Nhìn cây nhớ núi nhìn sông nhớ nguồn"
Tố Hữu là lá cờ đầu của nền thơ ca cách mạng Việt Nam. Thơ ông tiêu biểu cho phong cách trữ tình chính trị và đậm đà bản sắc dân tộc. Các tác phẩm của ông luôn hướng tới cái ta chung, mang một tình cảm lớn, lẽ sống lớn và niềm vui lớn.
Tập thơ Việt Bắc được tác giả sáng tác viết một sự kiện lịch sử quan trọng. Vào tháng 10 năm 1954, sau khi miền Bắc đã được giải phóng, chủ tịch Hồ cùng Trung ương Đảng và chính phủ đã họp và quyết định rời chiến khu Việt Bắc trở về tiếp quản thủ đô Hà Nội. Bài thơ là tái hiện khung cảnh chia li bịn rịn, lưu luyến giữa đồng bảo Việt Bắc với những cán bộ cách mạng.
Người ở lại thường không yên lòng, họ lo lắng rằng khi nhưng cán bộ trở về xuôi sẽ không còn nhớ tới mình, sẽ quên đi bao tháng ngày chung sống đầy kỉ niệm.
“ Mình về mình có nhớ ta?”
Câu thơ đầu là một câu hỏi tu từ mà kẻ ở muốn hỏi người về xuôi. Việc sử dụng đại từ nhân xưng mình- ta đã gợi nên mối quan hệ thân mật, gần gũi, kết hợp cùng điệp khúc “mình về mình có nhớ” được lặp lại hai lần, qua đó đã bộc lộ những nỗi niềm băn khoăn, trăn trở, gợi nhắc người ra đi đừng quên những kỉ niệm nghĩa tình sâu nặng nơi núi rừng Việt Bắc.
“Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng”
“mười lăm năm” là quãng thời gian không dài cũng chẳng ngắn. Nhưng quãng thời gian ấy lại chứa đựng bao kỉ niệm khó quên từ buổi đầu thành lập chiến khu cho đến giờ phút chia tay đầy thương nhớ này. Nợi đây đã hằn sâu những dấu tích không thể nào phai của những năm tháng kháng chiến đầy đầy gian khổ mà hào hùng. Qua đó, người ở lại đã nhắc nhở người ra đi nhớ về nghĩa tình cách mạng thắm thiết, thủy chung trong suốt “mười lăm năm ấy”. Câu thơ trên nghe thì giống như ca dao, nhưng lại phảng phất âm hưởng của câu thơ Kiều:
“Mười lăm năm ấy biết bao nhiêu tình”
Không chỉ gợi nhắc nỗi nhớ về thời gian, Việt Bắc còn gợi nhắc người ra đi nhớ về thiên nhiên, cảnh vật, của núi rừng Việt Bắc:
“Nhìn cây nhớ núi nhìn sông nhớ nguồn”
Một loạt hình ảnh hiện ra như: “cây, núi, sông, nguồn” trước hết những hình ảnh này mang ý nghĩa tả thực, là hình ảnh thiên nhiên quen thuộc mà người cách mạng đã gắn bó trong những tháng ngày kháng chiến ở mảnh đất Việt Bắc, không chỉ thế, câu thơ trên gợi nhắc người chiến sĩ về một đạo lí: cây sinh sôi và lớn lên ở núi, nguồn là nơi bắt đầu của những con sông. Điệp khúc “nhìn… nhớ” được lặp lại như một lời nhắc nhở với người ra đi về chiến khu Việt Bắc- cái nôi của Cách mạng.
Bằng ngòi bút tài của của mình, Tố Hữu đã viết lên những vần thơ chứa chan cảm xúc làm cho người đọc không khỏi xúc động về tình cảm chân thành, sâu nặng, thủy chung của Việt Bắc dành cho các chiến sĩ cách mang. Vơi việc sử dung linh hoạt thể thơ lục bát kết hợp với các từ láy giàu sức biểu cảm, hình ảnh hoán dụ, sinh động. Tất cả đã góp phần vẽ nên một khung cảnh giã biệt với nguồn cảm xúc dạt dào. Đó là tình cảm giữa cán bộ và nhân dân, tình cảm giữa đồng bào và đồng chí. Họ đã cùng nhau kề vai sát cánh làm nên chiến thắng vang dội của Cách mạng.
Việt Bắc không chỉ là khúc tình ca mà còn là khúc hùng ca của cách mạng. Qua tác phẩm, nhà thơ ca ngợi những con người Việt Bắc giản dị mà hiền lành, đã cùng đồng hành với những chiến sĩ trong những tháng ngày chiến đấu anh dũng, hào hùng.