Kể về một lần em đã giúp đỡ người khác hoặc được người khác giúp đỡ gồm 3 mẫu hay nhất, giúp các em học sinh lớp 4 có thêm nhiều ý tưởng mới, nhanh chóng kể về những việc làm tốt giúp đỡ người khác.
Những việc làm tuy nhỏ bé, nhưng chứa đựng biết bao ý nghĩa, giúp các em cảm thấy vui và tự hào khi mình đã tận tay giúp đỡ được những người gặp hoạn nạn, khó khăn. Vậy mời các em cùng tham khảo bài viết để nhanh chóng trả lời câu hỏi tiết Đọc: Một li sữa - Tiếng Việt 4 Chân trời sáng tạo tập 1 trang 58.
Kể về một lần em đã giúp đỡ người khác hoặc được người khác giúp đỡ
Kể về một lần em đã giúp đỡ người khác - Mẫu 1
Trường em năm nào cũng tổ chức phong trào tình nguyện như “Đông ấm”, “Nắng ấm vùng cao”…với mục đích là mang những món quà đến với các bạn trên vùng cao biên giới để các bạn có một cái tết ấm no. Theo sự kêu gọi của nhà trường, em tích cực tham gia vào phong trào tình nguyện để đóng góp một phần sức mình giúp đỡ cho các bạn vùng cao. Em thu thập những quần áo còn lành, sách, vở, bút… và những vật dụng cần thiết để nộp vào quỹ từ thiện của nhà trường. Tuy đây là việc làm nhỏ nhưng em thấy mình đã giúp đỡ được các bạn khó khăn hơn mình và lòng yêu thương trong em dần lớn hơn.
Kể về một lần em đã giúp đỡ người khác - Mẫu 2
Tuần vừa rồi, em đã giúp một cụ già qua đường. Giữa con đường xe cộ qua lại đông đúc, em thấy một cụ già cứ lóng ngóng không biết nên đi hay đứng chờ. Em lại gần hỏi thì biết cụ đang muốn sang đường nhưng chưa biết làm thế nào. Em nắm lấy tay cụ rồi nói: “Cụ ơi, để con giúp cụ qua đường nhé!”. Cụ già mỉm cười, nét mặt rất xúc động. Em đợi khi đèn đỏ, xe cộ dừng lại, tín hiệu đèn dành cho người đi bộ được đi thì bắt đầu dắt cụ. Em và cụ đi từ từ rồi sang đường bên kia. Cụ lại nắm tay em rồi xúc động nói: “Cảm ơn cháu nhiều nhé!”. Em mỉm cười nói với cụ: “Không có gì đâu ạ!” rồi lễ phép chào tạm biệt cụ.
Kể về một lần em đã giúp đỡ người khác - Mẫu 3
Vào một buổi trưa đi học về, trời thì rất nóng chỉ mong sao về nhà thật nhanh nhưng trên đường lại thấy có một người đàn bà đi chiếc xe đẹp cũ kĩ, phía sau chở rất nhiều đồ hỏng rách nát, có lẽ bà ấy buôn đồng nát chăng? Vừa đi qua em bất chợt nghe tiếng xào xào, quay lại thấy đồ đồng nát của bà áo xanh kia rơi ra hết, nhìn bà núm rúm xuống xe bê đồ lên, có vẻ chân bà ấy bị đau. Em vội vã dựng chiếc xe đạp vào gốc cây chạy tới, vừa nhặt đồ vừa nói để cháu giúp bà, nhặt xong ngẩng lên em nhìn thấy trước mắt mình là một bà già đã khoảng 60 tuổi người gầy gò, toát mồ hôi, hai hàng nước mắt chảy xuống nhìn khổ sở. Bà ấy nói ''cảm ơn cháu''. Em mới hỏi ''con cháu bà đâu mà sao bà phải đi làm việc thế này?'' bà ngậm ngùi trả lời ''con bà thì nghèo, bệnh tật lại còn cháu nhỏ ở nhà, chồng bà thì... nói chung là bà phải đi làm để kiếm sống thôi cháu ạ'' không hiểu sao lúc đó tôi có cảm giác rất lạ trong người. Rồi bà ấy nói tiếp ''nếu chân bà không bị đau thì bà cũng không đến nỗi này đâu, thôi dù sao cũng cảm ơn cháu'' rồi bà ấy cứ thế lặng lẽ đạp xe đi. Sau ngày hôm đó dù rất buồn cho hoàn cảnh của bà ấy nhưng lại thấy vui vì mình đã có thể giúp đỡ người khác dù là việc nhỏ nhất bởi vì khi ta làm chuyện tốt thì tâm hồn ta sẽ thoải mái, thanh thản.