Download.vn sẽ giới thiệu bài Tập làm văn lớp 3: Kể lại từng đoạn câu chuyện Chiếc áo len, giúp học sinh chuẩn bị thật tốt cho tiết kể chuyện.
Tài liệu bao gồm 2 bài văn mẫu còn giúp học sinh củng cố kỹ năng kể chuyện, cũng như tích lũy vốn từ để viết văn ngày càng hay hơn. Vậy mời các em học sinh lớp 3 cùng theo dõi bài viết sau đây.
Kể lại từng đoạn câu chuyện Chiếc áo len
Kể lại từng đoạn câu chuyện Chiếc áo len - Mẫu 1
Gió bấc thổi báo hiệu mùa đông đã về. Hơn một tuần nay, tôi thấy Hòa mặc một chiếc áo len thật đẹp. Chiếc áo có màu vàng, dây kéo ở giữa và một chiếc mũ ở phía sau. Tôi đã mượn Hòa mặc thử, rất ấm áp. Tôi ước mình có một chiếc áo len giống Hòa. Tối hôm đó, tôi xin mẹ mua cho một chiếc áo len giống Hòa.
Mẹ liền nói với tôi: “Mẹ định mua áo ấm cho con và anh Tuấn. Cái áo len của Hòa đắt bằng tiền mua cả hai chiếc áo. Nếu mua áo cho con thì anh Tuấn sẽ không có áo ấm để mặc”.
Tôi liền phụng phịu với mẹ: “Nhưng con chỉ thích chiếc áo len giống của Hòa thôi”. Tôi liền đi nằm, trùm chăn giả vờ ngủ.
Một lúc lâu sau, tôi nghe tiếng anh Tuấn đang thì thào với mẹ: “Mẹ ơi, mẹ cứ mua cái áo len cho em Lan đi. Con không cần áo mới đâu”. Mẹ tôi liền nói: “Năm nay dự báo trời sẽ rất lạnh. Con không có áo ấm mặc sẽ ốm mất!”. Anh Tuấn lại nói: “Không sao đâu, con khỏe lắm! Con sẽ mặc thêm nhiều áo cũ ở bên trong cho ấm ạ”. Mẹ im lặng một lúc rồi nói: “Để mẹ nghĩ đã, con ngủ đi”.
Lúc này, tôi cảm thấy hối hận vô cùng. Nằm cuộn tròn trong chăn bông, tôi mong trời mau sáng. Khi đó, tôi sẽ nói với mẹ: “Mẹ ơi! Con không cần mua áo len vàng nữa đâu. Mẹ để dành tiền mua áo cho cả hai anh em nhé!”.
Kể lại từng đoạn câu chuyện Chiếc áo len - Mẫu 2
Mùa đông năm nay đến sớm. Những cơn gió mùa đông bắc thổi lạnh buốt. Hơn một tuần nay, khi đến lớp, tôi thấy Hòa mặc một chiếc áo len thật đẹp. Chiếc áo có màu vàng. Ở giữa áo có dây kéo và một chiếc mũ để đội. Tôi đã mặc thử chiếc áo, rất ấm. Tối hôm ấy, tôi nói với mẹ rằng muốn có một chiếc áo giống của Hòa.
Khi thấy tôi xin vậy, mẹ đã bảo rằng chiếc áo của Hòa đắt bằng tiền mua áo của cả hai anh em tôi. Tôi liền giận dỗi nói rằng mình chỉ thích chiếc áo đó thôi. Sau đó, tôi giả vờ đi ngủ.
Một lúc sau, tôi nghe thấy tiếng của anh Tuấn nói với mẹ:
- Mẹ ơi, hay mẹ dành hết tiền mua áo cho em Lan đi. Con không cần thêm áo đâu ạ!
Giọng của mẹ trầm xuống:
- Năm nay, trời sẽ lạnh lắm. Nếu không có áo ấm, con sẽ bị ốm mất.
Anh Tuấn liền nói:
- Con khỏe lắm mẹ ạ! Con sẽ mặc thêm thật nhiều áo cũ ở bên trong”.
Tôi thấy giọng của mẹ dịu dàng:
- Để mẹ nghĩa đã, con cứ đi ngủ đi!
Tôi nằm trong chăn nghe cuộc trò chuyện vừa rồi mà lòng đầy hối hận. Tôi mong trời mau sáng để nói với mẹ rằng: “Con không thích chiếc áo ấy nữa. Mẹ hãy để dành tiền mua áo ấm cho cả hai anh em”.