Dế Mèn phiêu lưu kí được in lần đầu năm 1941, là tác phẩm đặc sắc nhất và nổi tiếng nhất của nhà văn Tô Hoài dành cho lứa tuổi thiếu nhi. Truyện gồm mười chương, kể về cuộc phiêu lưu của nhân vật chính là chú Dế Mèn. Đoạn trích Bài học đường đời đầu tiên sẽ được tìm hiểu trong chương trình học môn Ngữ văn. Hôm nay, Download.vn sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 6: Đoạn văn kể lại một sự việc trong đoạn trích Bài học đường đời đầu tiên.
Tài liệu bao gồm 5 đoạn văn mẫu, sẽ giúp ích cho các em học sinh lớp 6. Mời các bạn học sinh cùng tham khảo ngay sau đây.
Đề bài: Viết đoạn văn (khoảng 5 - 7 câu) kể lại một sự việc trong đoạn trích Bài học đường đời đầu tiên bằng lời của một nhân vật do em tự chọn.
Kể lại một sự việc trong đoạn trích Bài học đường đời đầu tiên
Kể lại 1 sự việc trong Bài học đường đời đầu tiên - Dế Mèn
Đoạn văn mẫu số 1
Dế Choắt đã mất, tôi đem xác cậu chôn ở một vùng cỏ bùm tum. Tôi lặng lẽ đứng trước ngôi mộ lúc lâu. Dế Choắt đáng thương ấy đã chịu tội thay tôi. Lúc này, tôi cảm thấy việc làm của mình thật ngu ngốc. Tôi nhớ về lời dặn của Choắt trước lúc mất: “ Ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy”. Có lẽ, tôi đã nhận được bài học đường đời đầu tiên.
Đoạn văn mẫu số 2
Một hôm nọ, tôi thấy chị Cốc từ dưới mặt nước bay lên, đến đậu gần hang. Vốn tính nghịch ngợm, tôi bèn nghĩ mưu trêu chị Cốc. Tôi rủ Dế Choắt nhưng vốn tính nhút nhát nên nó xin thôi. Tôi liền mắng Dế Choắt một trận ra trò, rồi bảo với nó hãy xem mình trêu chị Cốc ra sao. Tôi rình đến lúc chị Cốc rỉa cánh quay đầu lại phía cửa tổ, liền cất giọng trêu. Chị ra thoạt nghe tiếng hát từ trong đất vang lên, giật nảy hai đầu cánh định bay đi. Nhưng rồi định thần lại, chị Cốc liền lò do về phía cửa hang của tôi, hỏi dò. Tôi nhanh trí chui tọt vào hang, lên giường nằm khểnh bắt chân chữ ngũ. Tôi thầm nghĩ: “Mày tức thì cứ tức, mày ghè vỡ đầu mày ra cho nhỏ đi, nhỏ đến đâu thì mày cũng không chui nổi vào tổ tao đâu”. Tôi khoan khoái sung sướng mà không nghĩ rằng tai họa sắp ập đến.
Đoạn văn mẫu số 3
Khi nhìn thấy chị Cốc, tôi nghĩ ra trò hay liền sang rủ Dế Choắt chơi cùng. Nhưng Dế Choắt là một tên nhát gan nên liền van xin tôi đừng dại dột mà trêu vào chị ta. Tôi nghe vậy mà trong lòng cảm thấy bực tức. Bỏ ngoài tai lời nói của Dế Choắt, tôi cứ trêu chị Cốc. Nghe tiếng trêu, chị ta trợn tròn mắt, giương cánh lên, như sắp đánh nhau. Lúc đó tôi cảm thấy sợ hãi nên vội chui tọt vào hang, lên giường nằm khểnh. Tôi chẳng mảy may nghĩ rằng Dế Choắt tội nghiệp sẽ phải chịu tội thay mình.
Đoạn văn mẫu số 4
Sau khi chị Cốc bay đi, tôi mới mon men bò lên. Khi nhìn thấy tôi, Dế Choắt khóc lóc thảm thiết lắm. Rồi một lúc sau, cậu ta không dậy được nữa, nằm thoi thóp. Thấy vậy, tôi quỳ xuống hoảng hốt, nâng đầu choắt lên. Tôi hối hận lắm, chính tôi đã gây ra nông nỗi này. Choắt đã khuyên tôi nên bỏ tính hung hăng, kiêu ngạo không sẽ sớm ngày gặp họa. Thế rồi Dế Choắt tắt thở, tôi thương lắm. Tôi đem xác Choắt chôn ở một vùng cỏ bùm tum. Tôi đắp thành nấm mộ to. Tôi đứng lặng giờ lâu, nghĩ về bài học đường đời đầu tiên của mình.
Kể lại 1 sự việc trong Bài học đường đời đầu tiên - Dế Choắt
Đoạn văn mẫu số 1
Một hôm, anh Dế Mèn sang nhà tôi chơi. Vừa nhìn xung quanh, anh đã chê bai căn nhà của tôi là luộm thuộm, tuềnh toàng. Anh còn dọa nếu như có kẻ xấu nào chui vào tôi thì tôi sẽ đi đời. Tôi lấy làm sợ hãi lắm, buồn rầu giải thích rằng mình vốn yếu ớt, không có sức lực để đào tổ nữa. Tôi xin anh Dế Mèn đào giúp mình một cái ngách sang bên nhà anh để phòng khi tối lửa tắt đèn có nhau. Nhưng tôi chưa nói hết câu, anh đã hếch răng lên, xì một hơi rõ ràng rồi nói với tôi bằng một giọng khinh khỉnh. Anh chê tôi hôi như cú mèo, khiến anh không chịu được. Sau đó, anh ra về không chút bận tâm. Tôi cảm thấy buồn bã và khổ tâm hết sức nhưng cũng không dám nói gì thêm.
Đoạn văn mẫu số 2
Tôi đang loay hoay đứng ở cửa hang thì bị chị Cốc trông thấy. Chị ta giận dữ hỏi tôi đã nói gì. Tôi biết anh Dế Mèn là người đã trêu chị, nhưng không dám nói nhiều, chỉ nói với chị Cốc rằng mình không nói gì cả. Tôi lủi thủi định đi vào nhà, nhưng chị Cốc đã lao về phía tôi. Cái mỏ của chị như cái dùi sắt, chọc thuyên thủng cả đất. Tôi chậm chạp nên bị trúng liền hai mỏ vào người, cảm thấy đau điếng. Một lúc sau, chị Cốc dường như đã hả cơn tức liền vỗ cánh bay đi. Khi đó, tôi mới thấy anh Dế Mèn bò từ hang lên. Thấy anh, tôi liền khóc lóc thảm thiết. Anh hỏi tôi nhưng tôi không còn sức lực trả lời nữa. Nghe thấy lời ăn năn của Dế Mèn, tôi dùng chút sức lực cuối cùng khuyên nhủ anh không nên giữ thói hung hăng, bậy bạ nữa.
Đoạn văn mẫu số 3
Hàng xóm của tôi là anh Dế Mèn rất khỏe mạnh và cường tráng. Trái ngược với anh, tôi vừa gầy gò lại ốm yếu. Một hôm nọ, anh Dế Mèn sang nhà tôi chơi. Anh nhìn xung quanh rồi chê nhà của tôi tuềnh toàng, bừa bộn. Anh còn dọa nhỡ có kẻ nào chui vào phá thì tôi sẽ đi đời. Tôi lấy làm sợ hãi, liền ngập ngừng nhờ cậy anh đào giúp mình một cái ngách sang bên nhà anh để phòng khi tối lửa tắt đèn, có đứa nào bắt nạt còn chạy sang. Nhưng vừa nghe xong, anh Dế Mèn đã cười nhạo, rồi từ chối tôi. Nói xong, anh Dế Mèn trở về nhà. Tôi cảm thấy vô cùng khổ tâm nhưng cũng không dám nói gì nữa.
Kể lại 1 sự việc trong Bài học đường đời đầu tiên - Chị Cốc
Đoạn văn mẫu số 1
Tôi đang uống nước thì bỗng nghe có tiếng hát: “ Cái Cò, cái Vạc, cái Nông/Ba cái cùng béo, vặt lông cái nào?/Vặt lông cái Cốc cho tao/Tao nấu, tao nướng, tao xào, tao ăn”. Thoạt đầu, tôi có chút hoảng sợ, nhưng đến khi định thần lại, tôi mới trợn tròn mắt, giương cánh lên, vừa đi vừa hỏi xem đứa nào vừa cạnh khóe mình. Bỗng nhiên, tôi nhìn thấy một cậu dế đang loay hoay ở cửa hang. Tôi tiến lại gần hỏi, thì nó chối bay. Tức giận, tôi giáng xuống cho dế mấy nhát. Tôi lấy làm hả giận, rỉa lông cánh một lát nữa rồi lại bay là xuống đầm nước.
Đoạn văn mẫu số 2
Mấy hôm nọ, trời mưa lớn, trên những hồ ao quanh bãi trước mặt, nước dâng trắng mênh mông. Tôi liền đến đó để kiếm thức ăn. B ỗng tôi nghe có tiếng hát: “ Cái Cò, cái Vạc, cái Nông/Ba cái cùng béo, vặt lông cái nào?/Vặt lông cái Cốc cho tao/Tao nấu, tao nướng, tao xào, tao ăn”. Lúc đầu, tôi thấy lo sợ, định bay đi. Nhưng rồi biết chắc có kẻ muốn trêu ghẹo. Tôi tức giận lắm, vừa đi vừa hỏi cất tiếng hỏi lớn. Thế rồi, tôi đã nhìn thấy một cậu dế đang loay hoay ở cửa hang. Thì ra là kẻ này. Tôi tiến lại gần hỏi, thì nó chối bay. Tức giận, tôi giáng xuống cho dế mấy nhát. Tôi lấy làm hả giận, rỉa lông cánh một lát nữa rồi lại bay là xuống đầm nước.
Đoạn văn mẫu số 3
Trời mưa lớn, những hồ ao quanh bãi trước mặt, nước dâng trắng mênh mông. Các loài tụ họp về đây để uống nước. Tôi cũng tranh thủ kiếm thức ăn. Bỗng nhiên, tôi nghe có tiếng hát: “ Cái Cò, cái Vạc, cái Nông/Ba cái cùng béo, vặt lông cái nào?/Vặt lông cái Cốc cho tao/Tao nấu, tao nướng, tao xào, tao ăn”. Ban đầu, tôi cảm thấy sợ hãi, định bay đi. Nhưng bình tĩnh lại, tôi biết có kẻ muốn trêu ghẹo. Tôi thấy tức giận lắm, vừa đi vừa hỏi cất tiếng hỏi lớn. Tôi thấy một cậu dế đang loay hoay ở cửa hang. Tôi tiến lại gần hỏi, thì cậu ta chối bay. Tức giận, tôi giáng xuống cho dế ta mấy nhát. Hả giận, tôi rỉa lông một lát rồi bay đi.