Để giúp học sinh có thêm ý tưởng cho bài viết của mình, Download.vn muốn giới thiệu Bài văn mẫu lớp 6: Đoạn văn kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc.
Nội dung bao gồm 10 đoạn văn mẫu. Các bạn học sinh lớp 6 có thể tham khảo để biết cách kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc.
Đề bài: Viết đoạn văn kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc, trong đó có sử dụng một số trạng ngữ chỉ thời gian có chức năng liên kết các câu trong đoạn.
Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc sử dụng trạng ngữ chỉ thời gian
- Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 1
- Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 2
- Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 3
- Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 4
- Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 5
- Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 6
- Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 7
- Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 8
Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 1
Sau khi bố mất, mẹ phải đi làm ăn xa tận Thanh Hóa, Hồng phải sống cùng bà cô độc ác. Một hôm, bà cô gọi Hồng lại và hỏi cậu có muốn được đi thăm mẹ. Hiểu được bà cô muốn gieo rắc vào đầu mình những hoài nghi để rồi “ruồng rẫy, căm ghét mẹ”, Hồng từ chối. Mặc dù vậy, bà cô vẫn tiếp tục kể cho cậu nghe về chuyện có người nhìn thấy mẹ Hồng ở Thanh Hóa và đã có em bé. Điều đó khiến cậu cảm thấy xót xa và căm ghét những hủ tục đã khiến mẹ phải xa rời anh em mình. Đến ngày giỗ đầu của bố, mẹ Hồng trở về khiến cậu vô cùng hạnh phúc khi được ngồi trong lòng mẹ, cảm nhận hơi thở quen thuộc của mẹ.
Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 2
Nhà của tôi có một khu vườn rộng. Bố trồng rất nhiều hoa. Buổi chiều ra đồng về, hai bố con ra vườn thi nhau tưới. Bố thường bảo tôi nhắm mắt lại, sau đó dẫn tôi đi chạm từng bông hoa một rồi đoán xem đó là hoa gì. Tôi đã thuộc làu làu, chạm loài nào đều đoán tên được loài đó. Khi Tý đem tặng bố những trái ổi to mềm, bố rất trân trọng dù bố ít khi ăn ổi. Tôi nhận ra đó là vẻ đẹp của món quà mình cho đi hay mình được nhận. Tôi nhận ra khu vườn, người bố là món quà to lớn, quý giá của cuộc đời cậu. Sau đó, bố lại nghĩ ra một trò chơi khác, thay vì chạm thì bây giờ nhân vật tôi chỉ được ngửi rồi gọi tên. Khi đã thuần thục, bố khen cậu là người có chiếc mũi tuyệt nhất thế giới. Lúc đó, cậu nhận ra rằng chính những bông hoa là người đưa đường, dẫn lối cho cậu trong khu vườn.
Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 3
Đa-ni mặc chiếc áo dài bằng nhung tơ màu đen vô cùng xinh đẹp đến nghe hòa nhạc cùng với cô Mac-đa và chú Nin-xơ. Lần đầu tiên nghe nhạc giao hưởng, cô bé cảm thấy giống như một giấc mộng. Khi nghe người trên sân khấu nói đây là bản nhạc của E-đơ-va Gờ-ric viết tặng cô Đa-ni Pơ-đơ-xơn thì cô bé vô cùng xúc động và khóc. Cô bé vừa nghe, vừa nghĩ ngay đến quê hương của mình. Kết thúc buổi hòa nhạc, Đa-ni đứng dậy và chạy đến bờ biển. Bà Mac-ca đã bảo chồng kín đáo đi theo xem cháu có làm sao không. Khi nghe được tiếng cười của cháu gái, ông Nin-xơn liền trở về nhà và tin rằng cuộc đời của cháu ông sẽ không trôi qua vô nghĩa.
Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 4
Vừa đến Trái Đất, hoàng từ bé thì bắt gặp một vườn hoa hồng rực rỡ màu sắc. Cậu cảm thấy buồn bã khi nghĩ đến bông hồng duy nhất ở hành tinh của mình. So với khu vườn này, cậu chỉ có “một bông hoa tầm thường”. Khi hoàng tử bé đang nằm khóc lóc trên bãi cỏ, một con cáo bỗng xuất hiện và chào hỏi. Hoàng tử bé đã đề nghị cáo đến chơi với mình. Nhưng cáo từ chối vì nó chưa được cảm hóa. Nó muốn cậu cảm hóa mình, nhưng hoàng tử bé cần phải đi tìm bạn bè và tìm hiểu nhiều thứ. Cáo nói với cậu nếu muốn có một người bạn thì hãy cảm hóa nó. Và rồi hoàng tử bé đã cảm hóa cáo, họ đã trở thành những người bạn. Vào lúc chia tay, Cáo khuyên hoàng tử bé quay trở lại khu vườn hoa hồng để nhận ra bông hồng của cậu là khác biệt. Hoàng tử bé quay lại chào tạm biệt cáo và nhận được lời khuyên ý nghĩa của cáo về tình bạn.
Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 5
Kiều Phương là một cô bé hay nghịch ngợm nhưng lại có năng khiếu vẽ đặc biệt. Một lần tình cờ, chú Tiến Lê - người bạn thân của bố phát hiện ra tài năng của cô bé. Còn người anh thì mặc cảm khi thấy mình không có tài năng gì. Nhờ có sự giúp đỡ của chú Tiến Lê, Kiều Phương được đi dự trại thi vẽ tranh quốc tế khiến người anh vô cùng ghen tị. Nhưng thật bất ngờ, bức tranh đoạt giải của cô bé lại là bức tranh vẽ về người anh thân yêu của mình. Bức tranh vẽ về người anh trai đẹp đẽ và hoàn hảo. Khi nhìn thấy bức tranh, người anh nhận ra tấm lòng nhân hậu của em gái và hối hận vì đã có lúc mình đã đối xử không đúng với em.
Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 6
Dế Mèn là một chú dế cường tráng bởi biết ăn uống điều độ. Tuy nhiên, cậu chàng lại có tính kiêu căng, luôn nghĩ mình “có thể sắp đứng đầu thiên hạ”. Dế Mèn luôn coi thường những người xung quanh, đặc biệt là Dế Choắt - người bạn hàng xóm gầy gò và yếu ớt. Một lần, Dế Mèn bày trò trêu chị Cốc khiến cho Dế Choắt phải chịu oan. Choắt bị chị Cốc mổ đến kiệt sức. Trước khi chết, Choắt khuyên Dế Mèn bỏ thói kiêu căng của mình. Dế Mèn vô cùng ân hận và nhận ra bài học đường đời đầu tiên của mình.
Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 7
Buổi sáng hôm ấy, Sơn thức dậy và cảm nhận rõ cái rét của mùa đông đã đến. Chị và mẹ của Sơn đều đã dậy, ngồi quạt hỏa lò để pha nước chè uống. Mọi người đều đã mặc áo ấm cả. Sơn được mẹ cho mặc một cái áo vệ sinh màu nâu sẫm với một cái áo dạ khâu chỉ đỏ. Sau khi mặc áo xong, hai chị em chạy ra chợ chơi cùng với lũ trẻ con trong làng. Chúng đều là những đứa trẻ nhà nghèo không có áo ấm để mặc. Khi nhìn thấy chị em Sơn với những chiếc áo ấm thì liền đến gần xuýt xoa khen ngợi. Hiên là một cô bé nhà nghèo, không có áo ấm để mặc. Sơn nhìn thấy động lòng thường, bàn với chị về nhà lấy chiếc áo bông cũ đem cho Hiên. Về đến nhà, hai chị em lo sợ mẹ biết được, định sang nhà Hiên đòi áo nhưng không thấy đâu. Khi về nhà thì liền thấy mẹ Hiên đang ngồi nói chuyện với mẹ mình. Mẹ Sơn thấy nhà Hiên nghèo khổ bèn cho mẹ Hiên mượn năm hào may áo ấm cho con.
Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 8
Trong trận bóng giao hữu, nhân vật tôi ghi một bàn thắng tuyệt đẹp nhưng bị Nghi bắt lỗi việt vị. Sau trận bóng, tôi quyết định đi tìm vũ khí để trả thù Nghi. Tôi còn rủ thêm Phước đi cùng. Khi thấy bóng Nghi từ xa xuất hiện, tôi tưởng Nghi cũng chuẩn bị sẵn để đánh mình. Nhưng vũ khí của Nghi lại là một cuốn sách nhỏ về luật đá bóng. Nghi đến tìm tôi để cho mượn cuốn sách về luật đá bóng. Phước núp trong bụi cây không nghe được câu chuyện của tôi và Nghi mà tiếp tục thực hiện kế hoạch. Nhưng tôi đã chữa cháy bằng cách nói rằng Phước đang bắn chim. Sau đó, Nghi đã rủ tôi và Phước đi xem phim. Ba người vui vẻ đi xem phim cùng nhau dưới ánh nắng chiều.
Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 9
“Bài tập làm văn” trích trong Nhóc Ni-cô-la: những chuyện chưa kể. Ni-cô-la có một bài tập làm văn. Khi bố đi làm về, cậu đã nhờ bố giúp đỡ. Đề bài là miêu tả về người bạn thân nhất. Người bố đã hỏi xem ai là người bạn thân nhất của Ni-cô-la. Cậu đã kể ra hàng loại cái tên như An-xe-xtơ, Giơ- phroa, Ơt-đơ, Ruy-phut, Me-xăng, Gioa-chim. Điều đó khiến cho người bố cảm thấy khó xử. Lúc đó, người hàng xóm thích gây sự với bố là ông Blê-đúc sang chơi, và cũng muốn giúp Ni-cô-la làm văn. Nhưng người bố, vốn không thích tỏ ra không hài lòng. Họ bắt đầu cãi nhau và người bố vô tình vẩy mực vào ca-vát củ ông Blê-đúc. Cuối cùng, Ni-cô-la nhận ra bài tập làm văn của mình thì nên tự làm. Đến khi trả bài, cậu đã được điểm rất cao. Nhưng từ bài tập làm văn tình bạn, ông Blê-đúc và bố không nói chuyện với nhau nữa.
Kể lại một đoạn truyện đã học hoặc đã đọc - Mẫu 10
Đoạn trích “ Lắc-ki thật sự may mắn” trích trong “Chuyện con mèo dạy hải âu bay” của nhà văn Lu-i Xe-pun-ve-da. Lắc-ki lớn nhanh như thổi khi được bầy mèo bao bọc và yêu thương. Gióc-ba đã nhờ đến sự giúp đỡ của bầy mèo để dạy Lắc-ki bay. Nhưng cậu không thích bay, cũng không thích làm hải âu. Một buổi chiều, Lắc-ki đi tới của tiệm tạp hóa và đụng độ với con đười ươi Mát-thiu. Nó chê Lăc-ki bẩn thỉu, còn gieo vào đầu cậu ý nghĩ bầy mèo muốn nuôi lớn cậu để ăn thịt. Lắc-ki trở về nhà, cảm thấy buồn rầu và không thiết tha ăn uống. Cả bầy mèo lo lắng hết sức. Gióc-ba phải đến bên hỏi han Lắc-ki. Sau khi biết được lí do, Gióc-ba đã giải thích cho Lắc-ki hiểu được sự khác biệt của hải âu và mèo, cùng với tình yêu thương mà họ nhà mèo dành cho Lắc-ki.