Cuộc thi viết "Đi cùng ánh sáng" hướng tới kỷ niệm 45 năm Ngày thành lập Tổng công ty Điện lực miền Trung (07/10/1975 – 07/10/2020). Nhằm ôn lại những truyền thống, hồi ức, kỷ niệm về chặng đường phát triển.
Thời gian diễn ra cuộc thi viết "Đi cùng ánh sáng" từ tháng 4/2020 – 10/8/2020. Vậy mời các bạn cùng tham khảo 3 mẫu bài viết dự thi "Đi cùng ánh sáng" trong bài viết dưới đây để có thêm kinh nghiệm viết bài cho mình. Bên cạnh cuộc thi này, các bạn có thể tham gia thêm cuộc thi 90 năm truyền thống ngành Tuyên giáo 2020.
Bài viết dự thi “Đi cùng ánh sáng” năm 2020
Hơn cả một công trình
Sáng rồi! Sáng rồi!
Những nụ cười ngập tràn hạnh phúc của thầy trò chúng tôi hòa trong những tiếng vỗ tay giòn giã và tiếng trầm trồ vui sướng của đồng bào địa phương. Vậy là công trình đã được hoàn thành, thắp lên niềm mơ ước bấy lâu của dân làng về một khu hành chính xã trang hoàng, sáng rực hàng đêm. Vậy là ánh điện đã được thắp sáng, như chính ngọn lửa của tình yêu nghề và lòng nhiệt huyết tuổi trẻ đang rực sáng trong trái tim những “chiến sỹ tình nguyện” trường Cao đẳng Điện lực..............
Thấm thoát đã bốn tháng trôi qua kể từ ngày chiếc xe chở đoàn tình nguyện của thầy trò chúng tôi lăn bánh chia tay núi rừng ............, huyện .............. Vậy mà mỗi lần nhớ lại cái khoảnh khắc hôm ấy, lúc đồng chí chủ tịch xã ............ và đồng chí Bí thư Đoàn trường chung tay đóng chiếc áp- tô-mát của 500 mét đường dây điện chiếu sáng tuyến đường dẫn lên khu hành chính xã, cảm giác hạnh phúc vẫn còn nguyên vẹn trong tôi như mới đâu đây. Có lẽ, đối với những ai đã trải qua nhiều công trình thực tế, thì 500 mét đường dây mà chúng tôi đã lắp đặt và thắp sáng hôm đó chẳng có gì là to lớn. Nhưng đối với thầy trò chúng tôi thì ý nghĩa của nó lớn lao hơn cả một công trình. Không một đồng tiền công, không một khoản bồi dưỡng, nhưng sáng lên trong ánh mắt mỗi học sinh sinh viên tình nguyện là cả một niềm tự hào – tự hào về cái nghề mà các em đã chọn, tự hào vì sản phẩm thực tế đầu tiên của các em mang những ý nghĩa lớn lao mà giá trị của nó không thể nào đong đếm được, tự hào là một học sinh, sinh viên được đào tạo từ mái trường Cao đẳng Điện lực miền Trung thân yêu.
Là người trực tiếp phụ trách chiến dịch hè tình nguyện “Chung sức cộng đồng” của Đoàn trường, nhớ cái ngày đầu tiên liên hệ với địa phương để xây dựng kế hoạch, bản thân tôi không khỏi lo lắng khi lãnh đạo xã mong muốn đoàn trường thi công một tuyến điện chiếu sáng. Bởi lẽ mặc dù được phân công giảng dạy môn thực tập lưới từ ngày đầu mới về trường, nhưng bản thân vẫn chưa thực hiện một công trình thực tế nào. Rồi những yếu tố khách quan không cho phép Đoàn trường có một chuyến khảo sát thực tế như mọi năm, thời gian chuẩn bị cho chiến dịch tình nguyện cũng khá gấp rút. Lo lắng là thế, nhưng tôi chợt nghĩ phải chăng đây cũng là một cơ hội. Trước tiên là cơ hội cho bản thân, được thực nghiệm ở một công trình thực tế để tích lũy thêm kinh nghiệm áp dụng cho việc giảng dạy. Đây cũng là cơ hội không thể tốt hơn để các em học sinh, sinh viên tình nguyện tự tay thực hiện một công trình, để các em thêm tự tin, thêm yêu ngành nghề mình đã chọn. Và trên hết, đây có lẽ là một công trình tình nguyện phù hợp nhất, mang ý nghĩa thiết thực nhất đối với chuyên môn đào tạo của nhà trường. Vậy là tôi quyết định báo cáo đồng chí bí thư quyết tâm thực hiện công trình này.
Những đêm sau đó là những đêm không ngủ được. Một chút lo lắng, một chút hồi hộp, cả niềm háo hức và sự quyết tâm. Được sự trợ giúp của các thầy có kinh nghiệm, rồi bản thân tôi trực tiếp đến các cửa hàng ở....... để tham khảo và lập một bản dự trù vật tư và kinh phí. Lại thêm một sự lo lắng, bởi có lẽ chưa bao giờ số tiền vật tư cho một công trình tình nguyện của nhà trường lại lớn đến như vậy. Thế nhưng lãnh đạo nhà trường đã vui vẻ đồng ý, kèm theo những lời động viên chúng tôi cố gắng hoàn thành nhiệm vụ. Và với sự phối hợp, hỗ trợ nhiệt tình của phòng tổng hợp, chỉ trong vài ngày, mọi vật tư, thiết bị cho công trình đã được chuyển về.
Ngày xuất quân, trong màu áo xanh thanh niên đầy sức sống, với chiếc mũ tai bèo và chiếc ba lô trĩu nặng trên vai là những gương mặt rạng ngời khí thế. Đó là hình ảnh thân quen không khó để tìm thấy trong những đoàn thanh niên tình nguyện hằng năm của nhà trường. Nhưng năm nay, dường như tôi cảm nhận được ở các em một sự háo hức hơn hẳn, vì có thêm nguồn động lực để các em được thể hiện khả năng của mình với một công việc thực tế đúng với chuyên ngành mà phần lớn các em đang học.
Rồi chuyến xe đã đưa đoàn chúng tôi đến với núi rừng ............. xinh đẹp, lúc này trời cũng đã về trưa. Không kịp nghỉ ngơi, người thì lo dọn dẹp, đội hậu cần thì hối hả cho một bữa trưa gọn nhẹ. Tôi, đồng chí Thùy và đồng chí Hường tranh thủ làm việc với lãnh đạo xã, cũng là lần đầu tiên khảo sát thực tế hiện trường vì trước đây tất cả các thông tin đều liên lạc qua điện thoại. Một bữa trưa đầy ắp tiếng cười xua tan đi bao mệt mỏi, rồi chẳng ai bảo ai, tất cả tất bật chuẩn bị cho công việc buổi chiều.
Tôi và đồng chí ...........phụ trách phân chia nhiệm vụ cho các thành viên và chỉ huy thi công. Một điều thuận lợi cho đoàn tình nguyện là thầy Hường đã từng có kinh nghiệm thi công những công trình thực tế. Công việc bắt đầu. Trong màu áo xanh thực tập quen thuộc hằng ngày, nhưng hôm nay là những gương mặt rạng ngời hơn hẳn. Vẫn những cây trụ như thế, nhưng hôm nay ai cũng leo nhanh hơn mọi ngày. Bởi vậy mới thấy, hai chữ “thực tế” có giá trị như thế nào. Khi thực tập lưới tại trường vào năm đầu tiên, lúc đó các em khá uể oải, có lẽ vì bản thân chưa nhận ra và thấu hiểu được công việc sau này. Còn bây giờ, “công trình” đầu tay đang được thực hiện, tình yêu nghề nghiệp đang được thắp lên, phía dưới là hàng trăm ánh mắt chờ đợi của bà con dân làng. Tất cả làm nên động lực vô hình mạnh mẽ để các em nhanh hơn, khỏe hơn, hiệu quả hơn rất nhiều. Những nải chuối, cây mía của đồng bào mang đến càng tiếp thêm niềm hăng say cho thầy trò chúng tôi trong công việc.
Rồi cơn mưa chiều quen thuộc của vùng cao mà chúng tôi lo lắng đã đổ xuống. Nhớ ngày đi học, em nào cũng mong trời mưa để được “xuống lưới”. Vậy mà hôm nay, tôi động viên các em tạm nghỉ vì trời mưa thì các em ai cũng xin được tiếp tục cho kịp tiến độ. Thế mới thấy nếu không có những chuyến đi như thế thì tôi vẫn mãi nghĩ các em vẫn là những bạn trẻ ham chơi hơn ham học, ham làm. Với tinh thần đó, chỉ hai ngày làm việc, công trình đã hoàn thành. Đêm giao lưu chia tay và cũng là để bàn giao công trình, trước sân trung tâm hành chính xã, đồng chí chủ tịch xã phát biểu: “Những năm qua, địa phương đã đón nhiều đoàn tình nguyện với nhiều công trình ý nghĩa, nhưng đối với chúng tôi, đây có lẽ là công trình ý nghĩa nhất. Dù thời gian có trôi đi, tuyến đường dây chiếu sáng vẫn còn đó, như chính tấm lòng của thầy trò trường Cao đẳng Điện lực miền Trung mãi đọng lại với núi rừng và đồng bào .............” Những tiếng vỗ tay lại vang lên càng giòn giã, rồi đoàn tình nguyện cùng đồng bào địa phương nắm tay nhau nhảy múa trong tiếng nhạc xập xình, dưới ánh điện lung linh. Tôi đứng lặng một chút để cảm nhận một chút hạnh phúc rất riêng, rồi cùng hòa vào vòng tròn nhộn nhịp…
Ngày chia tay cũng đến. Lãnh đạo, bà con nhân dân ra tiễn đoàn tình nguyện chúng tôi. Những nụ cười, cái bắt tay thắm thiết, những lời tâm sự hẹn hò và cả những giọt nước mắt xúc động. Chiếc xe nhẹ nhàng lăn bánh, kết thúc một chuyến đi ngắn ngủi nhưng quá nhiều cảm xúc, với những kỷ niệm không thể nào quên trong cuộc đời mỗi chiến sỹ tình nguyện chúng tôi. Ngày mai, trên bản báo cáo kết quả thực hiện của Đoàn trường là một công trình trị giá 38 triệu đồng. Nhưng đối với thầy trò chúng tôi và với bà con nơi đây, thì giá trị của nó có lẽ không thể nào tính được bằng tiền.
Ngày mai đây, các em sẽ trưởng thành để bước vào cuộc sống với những công việc, vị trí khác nhau. Nhưng tôi tin chắc rằng chuyến tình nguyện hôm nay sẽ mãi đọng lại trong các em như một động lực để vượt lên những khó khăn trong việc, chiến thắng chính mình với ý chí, sự nhiệt huyết, với lòng yêu nghề, yêu lao động chân chính. Và tôi tin rằng các em sẽ thành công trong cuộc sống.
Đối với bản thân tôi, dù đã nhiều năm tham gia hè tình nguyện kể từ thời sinh viên, nhưng có lẽ đây là chuyến đi mà tôi tâm đắc nhất. Khi trở về với công việc giảng dạy, bản thân tôi đã có thêm những kinh nghiệm thực tế quý giá, cũng có thêm một câu chuyện để giáo dục các em lòng đam mê ngành nghề mà các em đã chọn. Với Đoàn trường, sẽ có thêm những kinh nghiệm và ý tưởng để tổ chức các chương trình tình nguyện trong những năm đến với nhiều công trình mang ý nghĩa thiết thực hơn nữa, đáp ứng sự kỳ vọng của lãnh đạo cũng như sự mong mỏi của đông đảo học sinh sinh viên nhà trường, đúng với tiêu chí mà nhà trường đặt ra: “Gắn kết giữa đào tạo và thực tiễn”.
Tình yêu ngành Điện
Ba tôi từng công tác tại Đội quản lý đường dây và trạm biến áp Điện lực.........., mẹ tôi là nhân viên tạp vụ thuộc Văn phòng Công ty Điện lực...... Tôi may mắn được sinh ra và lớn lên trong một gia đình giàu truyền thống ngành Điện. Tuổi thơ của tôi lớn lên cùng những câu chuyện kể về những tháng ngày ba tôi vất vả đạp xe hàng chục km đi thi công công trình đường dây 500kV, hay là hành trình cùng các đồng nghiệp miệt mài đưa dòng điện về miền cát trắng ven biển................cũng như lên miền ngược..............ở huyện miền núi...........đang cần đưa điện đến các bản làng xa xôi.
Chẳng biết từ bao giờ chị em chúng tôi dần quen với sự vắng bóng của ba trong căn nhà nhỏ cho những chuyến công tác xa nhà hay những ngày lễ, tết. Khi mọi gia đình quây quần sum họp, là lúc ba tôi phải lên đường cho những ca trực đảm bảo cung cấp điện an toàn, ổn định, cho nhà nhà yên vui. Hình ảnh thật thân thương khi ba tôi khoác trên mình chiếc áo màu cam bạc sờn vì nắng gió, làn da nâu rám nắng, bàn tay chai sần theo những công trình đưa dòng điện đi muôn nơi.
Tôi thấu hiểu được rằng, nhiệm vụ cung cấp điện liên tục, ổn định khiến cho việc thực hiện công việc trên lưới điện của anh em điện lực là phải túc trực thường xuyên, mọi người phải đi làm hiện trường từ sáng sớm, có hôm phải làm cả đêm khuya vì không được phép cắt điện ban ngày. Có những đêm mưa giông sét, lưới điện sự cố, anh em trong đội quản lý đường dây và trạm biến áp lại khoác áo mưa, tay cầm đèn pin chia nhau đi kiểm tra sự cố, thấy sự cố lại phải nhanh chóng chuẩn bị vật tư, biện pháp an toàn xử lý ngay để sớm có thể cấp điện trở lại, bởi họ biết rằng phía sau mình còn rất nhiều người đang mong chờ điện sáng. Anh em công nhân điện lực cứ thế động viên nhau làm, dù ngày hè nắng cháy hay những ngày đông giá rét, chẳng quản ngày nắng hay ngày mưa, khi có việc vẫn đu mình trên cột, hô hào nhau kéo từng mét dây... và đến bữa, anh em mua cơm về ngồi ăn ở chân cột điện, gốc cây... quần áo lấm lem, ướt sũng, mệt nhoài nhưng vẫn rộn vang tiếng cười. Vất vả là thế nhưng chẳng bao giờ thấy họ nản lòng.
Tôi biết ba tôi yêu cái nghề này lắm, cái nghề mà ba mẹ tôi đã gắn bó hơn nửa cuộc đời ở đó. Ba tôi vẫn dạy chúng tôi phải biết tự hào về ngành Điện, được đem đến ánh điện cho bao nhà là niềm vui được nhân thêm bội lần. Ba tôi cũng thường luôn nhắc các con, nghề nào cũng đẹp, nghề nào cũng cao quý khi ta hăng say phấn đấu và tìm được niềm vui trong công việc.
Những câu chuyện về đường dây, sứ trắng, nào cột, nào xà khô khan là thế nhưng cũng đủ nhen nhóm trong tôi một tình yêu ngành Điện. Năm........., tôi may mắn được tuyển dụng vào làm việc ở Điện lực.................. Được công tác trong ngành Điện, được trở thành đồng nghiệp của ba mẹ, ngày ngày chứng kiến những công việc của các anh em trong đơn vị, tôi lại càng thấy tự hào và trân quý cái nghề này hơn bao giờ hết. Ý thức trách nhiệm cao với công việc càng làm cho những người công nhân ngành Điện thêm vững tin, hăng say. Tinh thần làm việc nghiêm túc, khẩn trương, tập trung, sáng tạo luôn đồng hành trong tư tưởng của mỗi người.
Ba tôi và những người đồng nghiệp của tôi công tác trong ngành Điện, họ đều là những người chiến binh thầm lặng! Với trách nhiệm đặt nặng trên đôi vai, những người công nhân ngành Điện phải đổ mồ hôi công sức, có khi cả máu và tính mạng, họ thầm lặng cống hiến, đóng góp một phần công sức nhỏ bé vào sự thành công của ngành Điện lực Việt Nam vững mạnh và phát triển bền vững.
Tình yêu ngành điện của một nữ cán bộ kỹ thuật
“Từ thời học phổ thông cơ sở, tôi đã rất thích Thủ đô Paris - nơi được thế giới biết đến với tên gọi “kinh đô ánh sáng” - cái nôi của văn hóa, nghệ thuật và kiến trúc. Chính vì vậy, năm học lớp 9, giữa hai sự lựa chọn học nghề cuối cấp: đan hay điện thì tôi đã chọn nghề điện.Vốn không đủ kiên nhẫn để ngồi móc từng mũi đan nhưng tôi lại thích thú khi lắp bảng điện, tập nối những mối nối dây điện và reo mừng sau khi bật công tắc thấy đèn sáng. Sau khi trở thành kỹ sư điện, quay lại trường, thầy bảo: Nhỏ này, vẫn cứ theo điện thiệt hả?”, chị ...........mở đầu câu chuyện.
Năm........, tốt nghiệp loại khá của trường Đại học............ chuyên ngành Kỹ thuật điện, chị tham gia thi tuyển chức danh cán bộ kỹ thuật tại........... Với kết quả khá cao, chị được tuyển thẳng vào làm việc tại Điện lực.......... Đặc thù công việc mang tính kỹ thuật vốn khô khan, đòi hỏi sự quyết đoán và tính kỷ luật cao, đối với nam giới đã vất vả thì với nữ giới lại càng khó khăn và vất vả hơn. Nhưng với niềm đam mê học hỏi, tự rèn luyện hoàn thiện bản thân và sức trẻ của tuổi đôi mươi, chị.........đã vượt qua mọi khó khăn để hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình. Nhằm trang bị thêm kiến thức để nâng cao chất lượng công tác, chị.......đã cùng 24 anh em khác trong Công ty theo học khóa cao học chuyên ngành kỹ thuật điện do Đại học ...............tổ chức và tốt nghiệp vào tháng...
Nhà ........cách nơi làm việc đến hơn........, do đó để tiện cho công tác, chị đã sắp xếp nơi ở tại ....... Vào dịp cuối tuần, chị thường về thăm bố mẹ nhưng nếu có lịch cắt điện thi công các công trình lớn hoặc vào thời điểm nước rút cần hoàn thành công việc đúng tiến độ thì chị cũng không về nhà mà ở lại tập trung cho công việc. Khi được hỏi về chuyện gia đình, ........cười hiền: “Vẫn chưa! Nghề điện là cơ duyên, vậy nên, gắn bó và dồn hết tâm huyết để làm tốt nhất sự lựa chọn của mình trước đã, còn mọi chuyện tính sau”.
"Bông hồng" kỹ thuật duy nhất của Công ty
Năm......., bằng nỗ lực không ngừng, .........thi đạt chức danh Trưởng phòng Kế hoạch – Kỹ thuật Điện lực .........., trở thành nữ cán bộ quản lý về kỹ thuật duy nhất tại Công ty. Trên cương vị mới, chị chịu trách nhiệm trực tiếp về quản lý kỹ thuật, vận hành lưới điện trung hạ áp tại Điện lực .......... (gồm 13 xã, thị trấn) – một địa bàn rộng với nhiều địa hình phức tạp (đồng bằng, đồi cát, hải đảo) gây không ít khó khăn cho công tác quản lý, vận hành.
Ngoài việc tham mưu cho lãnh đạo đơn vị trong lĩnh vực quản lý kỹ thuật, quản lý vận hành nhằm giảm tổn thất điện năng, nâng cao độ tin cậy cung cấp điện; chị ............ còn trực tiếp điều hành công tác cập nhật hồ sơ quản lý kỹ thuật, theo dõi công tác quản lý vận hành lưới điện đảm bảo đúng tần suất, đủ chất lượng; theo dõi công tác quản lý, cung ứng vật tư; lập kế hoạch đầu tư cải tạo và sửa chữa lớn lưới điện; triển khai công tác an toàn bảo hộ lao động, phòng chống cháy nổ, bảo vệ môi trường…
“Tuổi tác và giới tính ảnh hưởng khá nhiều đến công việc. Nếu cán bộ quản lý lớn tuổi thì sẽ được mọi người tôn trọng về tuổi đời, do đó việc phê bình và chấn chỉnh sai phạm trong công việc ít nhiều cũng dễ dàng hơn.Với tuổi đời còn trẻ nên đôi khi trong công tác quản lý tôi cần phải cân nhắc nhiều hơn, cẩn trọng trong từng lời nói, trong từng mệnh lệnh nhằm đảm bảo hài hòa giữa hiệu quả điều hành và quan hệ công tác với anh em công nhân”, ............ chia sẻ về khó khăn trong quá trình công tác của mình. “Tuy vậy, được sự quan tâm, hỗ trợ từ lãnh đạo đơn vị cho đến anh em công nhân nên việc điều hành công tác của cá nhân luôn được suôn sẻ, thuận lợi”, chị ............ cho biết thêm.
Anh em đồng nghiệp tại đơn vị không chỉ yêu mến sự giản dị mà còn quý trọng nữ trưởng phòng bởi tính cách hòa đồng, chia sẻ. Để theo kịp sự phát triển của công nghệ hiện đại, chị đã không ngừng cập nhật kiến thức mới để hoàn thiện bản thân và hướng dẫn anh em công nhân áp dụng vào quản lý kỹ thuật, quản lý vận hành lưới…với mục đích duy nhất là hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao. Ngoài ra, với vai trò là Bí thư đoàn thanh niên của đơn vị, chị ............ còn tích cực tham gia các phong trào, các hoạt động của tuổi trẻ trong xây dựng đơn vị và phát triển cộng đồng, tham gia đầy đủ các hoạt động của nữ công và công tác công đoàn.
Không riêng anh em công nhân, lãnh đạo đơn vị, Công ty luôn đánh giá tốt về nữ trưởng phòng ............. Trả lời câu hỏi: Nhận định về nữ giới nói chung và về chị ............ nói riêng trong vai trò người quản lý điều hành công tác kỹ thuật, ông .......... – Phó Tổng giám đốc ..........đánh giá: “Do sức khỏe và thiên chức nên phụ nữ làm kỹ thuật có một số hạn chế nhất định so với nam giới trong công tác đi hiện trường, kiểm tra ban đêm… Tuy nhiên phụ nữ cũng có nhiều ưu điểm hơn nam giới ở tính tỉ mỉ, kiên nhẫn, chịu khó và cẩn thận. Em ............ có nhiệt huyết trong công việc, tuy làm việc ở cơ sở có nhiều khó khăn nhưng nhìn chung đã hoàn thành tốt công việc, năng lực cá nhân tốt, không thua kém thậm chí còn vượt trội hơn ở 1 số khía cạnh so với các đồng nghiệp nam có cùng vị trí công tác, khá hoà đồng với mọi người, tự tin khi phát biểu trong các cuộc họp, có kiến thức và hiểu biết chuyên môn khá tốt”.
Không phụ sự tin tưởng của các cấp lãnh đạo, cùng với sự phấn đấu bền bỉ trong nhiều năm qua, chị .......... vinh dự được........................ghi nhận, biểu dương những kết quả đạt được trong công tác chuyên môn và hoạt động phong trào. Nhiều năm liền, chị được nhận Giấy khen cấp Tổng công ty, Công đoàn Tổng công ty, Bằng khen Công đoàn EVN năm.......và Bằng khen EVN năm ........