Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 Kể lại một câu chuyện mà em vui nhất trong...

Kể lại một câu chuyện mà em vui nhất trong thời học sinh của mìn (có kết hợp yếu tố độc thoại, đọc thoại nội tâm, đối thoại) - câu hỏi 44375

Câu hỏi :

Kể lại một câu chuyện mà em vui nhất trong thời học sinh của mìn (có kết hợp yếu tố độc thoại, đọc thoại nội tâm, đối thoại)

Lời giải 1 :

Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về thầy cô giáo cũ, những người bạn thân những kĩ niệm đẹp xen lẫn nỗi buồn đều được khắc sâu trong trí nhớ của chúng ta. Riêng tôi có một kỉ niệm buồn mà tôi không bao giờ quên, kỉ niệm sâu sắc về một lần tôi lỡ đọc trộm nhật kí của một người bạn- trớ trêu thay, đó lại chính là người bạn thân nhất của tôi.

Chín năm học chung với nhau, chơi cùng nhau cũng là thời gian để tôi và Nam hiểu nhau. Tình bạn của chúng tôi rất khăng khít, gắn bó, đi đâu cũng phải có nhau. Các bạn trong lớp tôi cứ trêu, ở đâu có tối thì ở đó có Nam, chúng tôi cảm thấy đúng và vui về điều đó. Những tâm sự dù vui hay buồn thì chúng tôi đều chia sẻ cho nhau, tôi cứ nghĩ tình bạn của chúng tôi sẽ không bao giờ rạn nứt, sứt mẻ mà ngày càng bền chặt. Thế nhưng chuyện buồn cũng xảy ra và người làm lỗi là do tôi, chính ôi đã gây ra chuyện đó. Đó là quãng thời gian tồi tệ nhất trong cuộc đời tôi từ trước đến nay. Chuyện là như thế này:

Hôm đó, bố mẹ Nam đi công tác, đến khuya muộn mới về. Vì sợ ở nhà lạnh lẽ, cô đơn nên Nam đã rủ tôi sang nhà cậu ấy chơi cho đỡ buồn. Sau khi tan học về, được sự đồng ý cả mẹ, tôi một mạch chạy sang nhà Nam. Đến cổng tôi nhanh nhẹn gọi to:

-Ai thế này.Ai gọi tôi ngoài cổng đấy- Tiếng của Nam trong nhà vọng ra

-Còn ai nữa. Tớ Đức Anh đây chứ ai vào đây

Nghe thấy tôi nói Nam chạy thẳng từ nhà thật nhanh ra mở cổng cho tôi,khi bước vào đến nhà tôi nói:

-Này nhà cậu có gì ăn không mang ra đây, nghe cậu bảo mình sang đây luôn đã kịp ăn xuống gì đâu. Đói quá!

-Biết rồi. Tớ chuẩn bị hết cả rồi, khách đến nhà mà chủ không có gì tiếp đãi thì thật là thất lễ quá. Thôi cậu cứ lên phòng tớ trước đi rồi tí mình đem lên.

-Ừ, đi lấy nhanh nhé, mình đợi cậu đấy- Tôi vừa gật đầu vừa nói.

Nói xong, tôi chạy tót lên phòng của Nam. Vừa mở cửa ra, tôi lăn xuống giường nằm xuống. Tự nhiên tay tôi sờ được cái gì dưới gối. Tôi nhấc lên, thì ra là một cuốn sổ màu xanh dương có in hình một chú cá heo rất dễ thương, chẳng kiên dè gì cả, tôi mở ra đọc luôn. Đập vào mắt tôi là dòng chữ: “Ngày 28 tháng 3 năm 2016, hôm nay mình không đồng tình với Tâm, cậu ấy đối xử với bạn bè như vậy là không được. Mình phải nói điều đó để tâm sửa đổi thôi”. Ôi trời ơi! Thế mà tôi cứ tưởng làm như thế thì Nam sẽ vui lên chứ, nhưng tôi không giám đọc tiếp vì nhận ra rằng đây là cuốn nhật kí của Nam. Dù là bạn thân đến mấy cũng không thể nào mà đọc trộm nhật kí của bạn mình được.Nhưng vì tính tò mò của tôi nổi lên, không thể ngăn được. Tôi lật sang trang tiếp theo và rấ bàng hoàng: “ Ngày 12 tháng 5 năm 2017, hôm nay mình nhớ Hiền quá, không biết Hiền có nhớ mình không nữa”. “Ngày 6 tháng 6 năm 2017, sắp tới sinh nhật của Hiền rồi, mình cũng đã chuẩn bị quà cho bạn ấy từ trước, mình nhớ Hiền quá”…. Tôi vừa đọc vừa cười thầm trong bụng: “Không ngờ cái thằng này lại có người yêu, thế mà nó lại giấu không cho mình biết”.

-Cậu thật quá đáng- Tôi trợt giật mình vì nhận ra đó là tiếng của Nam.

Tôi không biết là Nam đã đứng sau tôi từ lúc nào. Tôi vô cùng sợ hãi, hai tay của tôi run lên, quyển nhật kí của Nam trên tay tôi rơi cái “bịch” nhưng tiếng “choảng” của đĩa bánh kẹo trên tay Nam rơi xuống nghe còn đáng sợ hơn. Mọi thứ diễn ra thật nhanh chóng mà tôi không thể tượng tượng nổi. Đôi mắt của Nam nhìn tôi vẻ vẻ lạnh lùng, đầy thù hận. Tôi lắp bắp không nói được gì:

-Nam cho mình…mình…mình….

-Thôi đi cậu không cần nói nữa, tôi biết hết rồi- vừa nói, Nam vừa nhặt cuốn nhật kí. Cậu dám đọc nhật kí của tôi hả ? Sao cậu ác thế !

Không hiểu sao lúc đó người tôi tê cứng lại, không giải thích được gì với Nam, tôi thẳng về nhà. Về tới nhà tôi khóc, khóc rất to, ầm cả lên. Trái tim tối như đang vỡ nát ra vì đau khổ, tôi tự hỏi mình “Đức Anh ơi đấy là bạn thân nhất của mày đấy. Sao mày có thể làm chuyện ấy với bạn. Nếu không đọc trộm nhật kí, không vì cái tính tò mò xấu xa đấy thì cơ sự có như thế này không”. Tôi dằn vặt mình trong cơn đau khổ, ngày hôm ấy tôi học bài mà không thể nào vào được, cứ viết lại gạch, viết lại gạch. Cứ nghĩ đến việc hồi sang mà nước mắt cứ ứa ra. Rồi tối hôm ấy cũng đã qua và tôi sẽ phải đối mặt với cậu ấy ở lớp. Đến lớp nhìn thấy tôi Nam cứ lảng chánh, cả ngày không nói chuyện với nhau. Bạn bè tôi lấy làm lạ “hôm nay hai cậu ấy làm sao không biết, ngày thường thì đi đâu chẳng có nhau cơ mà”. Một ngày, hai ngày, ba ngày rồi một tuần cũng đã trôi qua. Tôi cảm thấy thật buồn tẻ, cứ mỗi lần định ra xin lỗi Nam mà đến nửa đường chân tôi lại chùn lại, không thể ra được. Sáng sớm hôm sau, tôi nghĩ chắc trong lòng hôm nay mình nhất định phải xin lỗi với cậu ấy, tôi đứng trờ Nam ở cổng trường từ rất sớm, thấy cậu ấy đến tôi lững thững ra:

-Mình xin lỗi, mình không cố ý, mình không cố ý…

-Cậu không cần phải nói nữa. Mình cũng rất đau lòng. Từ lâu, mình cũng không dám dận cậu rồi, nhưng mình không giám nói ra.

Lúc đó, tự nhiên hai chúng tôi ôm nhau bật khóc. Tình bạn của chúng tôi lại trở về. Sau chuyện này, chúng tôi tôi chắc chắn sẽ là người bạn tốt của nhau.

Ôi !Kể đến đây lòng tôi như nhẹ bẫng đi. Một kỉ niệm của tôi đã giữ kín từ tlaau lắm rồi bây giờ được kể ra. Qua làn đó tôi cũng nhận ra rằng là: “Nếu muốn giữ được ngọn lửa tình bạn được khăng khít bền chặt thì đừng chớ nên làm gì để người đấy phải buồn cả”.

Thảo luận

Lời giải 2 :

chúc bn hóc tốt

Trong mấy năm đi học, em đã có rất nhiều kỉ niệm buồn vui dưới mái trường thân yêu. Nhưng kỉ niệm mà em sẽ chẳng bao giờ quên đó là kỉ niệm hồi lớp 1, khi em tập viết và cô giáo đã tận tình cầm tay em viết từng nét.

Tròn 6 tuổi, em bước vào lớp một với tất cả sự háo hức. Em học đọc rất nhanh, chỉ nghe cô giáo đọc một lần, em có thể đọc theo vanh vách. Nhưng viết với em quả là một hành trình gian nan. Em thuận tay trái, từ nhỏ mẹ đã rèn cho em cầm bút tay phải. Nhưng cứ khi nào không có ai nhìn là em lại đổi tay. Cô giáo đầu tiên của em tên là Ngọc. Đúng như cái tên, cô xinh xắn và rạng rỡ, lại trìu mến, hiền dịu. Cô biết em thuận tay trái nên thường xuống bàn quan sát tôi viết. Bước vào học kì hai, chúng em tập viết chữ nhỏ, lại viết những bài chính tả dài hơn. Chữ em dần nguệch ngoạc. Trong giờ chính tả hôm đó, cô chép những dòng chữ tròn trịa lên bảng, chúng em chép vào vở của mình. Vì thấy cô không để ý, em lại đổi tay để viết.

Đến cuối buổi học, cô Ngọc trả vở chính tả cho chúng em. Cô bắt đầu nhận xét. Bỗng, cô nhắc tới em: "Bạn Gia Bảo hôm nay viết có tiến bộ. Tuy nhiên, cô nghĩ là con đang quên một điều." Em hoảng hốt cúi mặt xuống. Trong tà áo dài thướt tha, cô bước xuống bàn em và tiếp lời: "Cả lớp nhớ cô dặn khi viết, tay chúng ta cầm bút thế nào không?" Lớp em đồng thanh nhắc lại lời cô dặn. Cô lại nói: "Tuy vậy, bạn Gia Bảo vẫn quên. Cô phê bình Gia Bảo trong buổi học ngày hôm nay." Rồi cô nhìn thẳng em và nói: "Cô hi vọng Gia Bảo sẽ nhớ lời cô dặn." Một vài bạn cất tiếng cười chê bai. Nghe thấy vậy, khuôn mặt em nóng bừng, nước mắt ứa ra và bàn tay vò trang vở vừa viết. "Cô thấy hôm nay chữ con viết tròn, đều đúng khoảng cách. Con viết đẹp hơn rất nhiều bạn." - Cô lại nhẹ nhàng nói. Cả lớp im phăng phắc. Em được cô khen lại thấy êm lòng nên trút bỏ được cơn tức giận của một cậu con trai hiếu thắng.

Từ đó, em kiên trì rèn viết bằng tay phải. Lên lớp 2, em đã viết được những dòng chữ vô cùng sạch đẹp. Dù bây giờ, em không còn được học cô nữa, nhưng những bài học lí thú hay lời dạy ân cần của cô vẫn còn in đậm trong tâm trí em.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK