Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 Đóng vai trương sinh kể lại câu chuyện người con...

Đóng vai trương sinh kể lại câu chuyện người con gái năm xương câu hỏi 40755 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Đóng vai trương sinh kể lại câu chuyện người con gái năm xương

Lời giải 1 :

  Tôi là Trương Sinh, quê ở Nam Xương, nhà giàu có nhưng tôi lại ham chơi hơn ham học. Khi tầm đôi mươi mẹ tôi đã kén vợ cho tôi. Vợ tôi tên Vũ Nương người con gái thùy mị nết na, lại thêm phần tư dung tốt đẹp. Rồi chiến tranh xảy ra, tôi phải đi lính làm nhiệm vụ. Ngày đưa tiễn tôi lên đường cả mẹ và nàng đều khóc hết nước mắt, mong tôi bình an trở về. Tôi đi lính vợ nhà chăm sóc mẹ tôi và con tôi. Biết tính tôi hay ghen nên vợ rất giữu gìn khuôn phép, một lòng chung thủy chờ tôi. Chiến tranh qua đi, tôi về nhà lòng đầy hứng khởi. Nhưng ngày tôi gia dình lại xảy ra biết bao nhiêu việc. Mẹ tôi sinh bệnh nên đã mất. Tôi bế đứa con nhỏ ra thăm mộ mẹ, nhưng bé Đản khóc lớn, không chịu đi cùng tôi, tôi dỗ dành thì con tôi nói: "Ông cũng là cha tôi ư? Ông lại biết nói chứ không giống như cha trước kia chỉ nín thin thít.". Tôi ngạc nhiên, sững sờhỏi thêm thì thằng bé lại đáp: " Đêm nào cũng có một người đến, mẹ ngồi người đó cũng ngồi, mẹ đi người đó cũng đi, nhưng người đó không bao giờ bế Đản cả.". Tôi nổi cơn ghen khi nghe đến đây, liền trở về trách mắng vợ, đánh vợ và đuổi nàng đi. Dù nàng có van xin hay giải thích tôi đều không nghe, nhất mực cho rằng nàng thất tiết. Uất ức vì không được giãi bày, cũng như để chứng minh trong sạch, vợ tôi đã đến bến sông Hoàng Giang để tự vẫn. Lúc ấy tôi vẫn chưa biết rõ sự tình nhưng biết vợ tự vẫn cũng hết sức đau lòng, tôi ra bến sông để vớt xác nhằm chôn cất nàng chu đáo nhưng không tài nào tìm thấy. Vợ mất, tôi phải một mình nuôi con, một hôm đang chăm con thì bé Đản lại nói:"Cha Đản lại đến kìa. Chính là người cha vẫn đến cùng mẹ đó." Bấy giờ tôi mới biết mình đã nghi oan cho vợ. Vợ tôi đã thông minh tìm cách để xoa dịu nỗi nhớ trong lòng con vậy mà tôi lại không tìm hiểu rõ nguồn cơn nên đã gây nên cái chết oan nghiệt cho nàng. Tôi ân hận lắm nhưng có lẽ đã muộn rồi. Thời gian qua đi thì một hôm Phan Lang người cùng làng tôi mang chiếc hoa mà ngày xưa vợ vẫn hay dùng đến và nói lời Vũ Nương nhắn gửi, bảo tôi lập đàn giải oan trên sông để Vũ Nương trở về. Tôi nghe xong bán tín bán nghi, nhưng nhìn chiếc hoa đúng là của vợ tôi thật. Tôi đành lập một đàn giải oan trên sông, vợ tôi trở về thật nhưng lại biến mất chẳng để tôi noi lời xin lỗi nào cả. Cả đời này tôi sẽ sống trong day dứt, đau khổ, và mãi mãi không quên nàng.

Thảo luận

Lời giải 2 :

  Đã bao năm trôi qua, nhưng tôi vẫn không thể nào quên được những việc làm mà mình gây ra khiến vợ tôi – Vũ Nương chọn con đường bức tử. Một nỗi ân hận ghê gớm vò xé nỗi lòng. Tôi sẽ kể cho các bạn cùng nghe câu chuyện ấy.

        Tôi sinh ra trong một gia đình khá giả ở Nam Xương, thuộc tỉnh Hà Nam. Lúc bấy giờ, trong cùng làng có một người con gái đẹp người đẹp nét, con nhà nghèo khó, tên là Vũ Thị Thiết, mọi người xung quanh thường gọi là Vũ Nương. Mến vì dung hạnh đoan trang, nên tôi đã xin mẹ trăm lạng vàng cưới nàng về làm vợ. Chúng tôi sống với nhau hòa thuận, hạnh phúc và cùng háo hức chờ đợi đứa con đầu lòng sắp ra đời. Bất ngờ, chiến tranh bùng nổ, loạn lạc xảy ra khắp chốn. Tuy là con nhà giàu nhưng lại kém học học hành nên tôi phải đi lính ở danh sách đầu tiên. Không còn cách nào khác, tôi đành phải chia tay mẹ già, vợ trẻ để lên đường ra trận.

Rồi nàng tắm gội sạch sẽ, ra bến Hoàng Giang than khóc, thề nguyền và gieo mình xuống sông tự vẫn.

Về phần tôi, mối nghi ngờ không chỉ làm hại Vũ Nương mà còn làm khổ tôi, dằn vặt tôi không phút nào yên. Tuy giận Vũ Nương thất tiết nhưng khi nàng tự vẫn, tôi cảm thấy lòng đau nhói. Tôi cố vớt thây nàng để chôn nhưng tìm mãi không được. Một đêm, tôi ngồi buồn bã trước ngọn đèn khuya. Chợt đứa con trại bật thốt: “Cha Đản lại đến kia kìa!”, rồi chỉ tay vào bóng tôi in trên vách: “Đây này!”. Tôi ngỡ ngàng và hiểu ra tất cả. Thì ra, ngày thường lúc tôi vắng nhà, Vũ Nương hay trỏ bóng mình trên tường đùa con và báo đó là cha Đản. Tôi thấu hiểu nỗi oan động trời của vợ và trách mình sao quá nhẫn tâm, nhưng mọi chuyện trót đã qua rồi, không làm sao thay đổi được nữa…

        Câu chuyện của tôi, những sai lầm của tôi là có thật. Tôi đã đánh mất hạnh phúc của mình. Kể ra câu chuyện đau lòng này, tôi chỉ muốn mọi người đừng xử sự nông nổi, cả giận mất khôn như tôi. Hãy tin yêu con người, thực lòng yêu thương người thân để gia đình không rơi vào những bi kịch đau đớn.

 

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK