Trang chủ Tiếng Việt Lớp 5 Viết bài văn tả mẹ của em câu hỏi 6544866

Viết bài văn tả mẹ của em câu hỏi 6544866

Câu hỏi :

Viết bài văn tả mẹ của em

Lời giải 1 :

Đáp án:

 

Trong lòng mỗi người đều sẽ luôn có một hình dáng lý tưởng và đẹp đẽ nhất. Với em, người phụ nữ xinh đẹp, tài giỏi và tuyệt vời nhất, chính là mẹ của em.

Mẹ của em là một người nông dân làm vườn bình thường ở một vùng quê nhỏ. Năm nay mẹ bốn mươi tuổi. Tuy vậy, do dầm mưa dĩa nắng, làm việc nặng nhọc nên trông có phần già hơn tuổi. Nhưng điều đó chẳng chút gì ảnh hưởng đến vẻ đẹp của mẹ trong mắt em. Mẹ cao khoảng một mét sáu, hơi gầy với làn da ngăm khỏe mạnh. Khắp bàn chân, bàn tay mẹ là những đường gân nổi lên và vết rạn, do làm vườn vất vả. Móng tay của mẹ luôn phải cắt ngắn để thuận tiện cho công việc. Mẹ em có khuôn mặt bầu hơi dài, nổi bật nhất là đôi mắt đen láy như nhìn thấu lòng người. Mỗi khi mẹ nhìn chăm chú vào em thì em luôn cảm giác mình là trung tâm của thế giới này vậy.

Trang phục thường ngày của mẹ lúc ở nhà chính là những bộ đồ bộ may bằng loại vải có họa tiết sặc sỡ - một kiểu trang phục quen thuộc của những người phụ nữ ở nông thôn. Lúc làm vườn, mẹ sẽ mặc đồ bảo hộ màu xanh, đi ủng, đeo găng và đội nón. Mẹ em chưa từng đi làm tóc, nhưng mái tóc của mẹ vẫn đen bóng, suôn mượt khiến bao người ao ước.

Làng trên xóm dưới, ai cũng yêu quý và khen ngợi mẹ em hết lời. Bởi sự chăm chỉ và dịu hiền của mẹ. Quanh năm suốt tháng, chẳng lúc nào mẹ ngơi tay. Ngoài chăm sóc cả một vườn cam rộng, mẹ còn nuôi thêm gà, vịt, cá và trồng một vườn rau nhỏ. Nhờ vậy, nhà em chẳng mấy khi phải ra chợ. Rồi lúc nào nhà cửa em cũng được dọn dẹp sạch sẽ, gọn gàng tinh tươm. Em cũng dành thời gian phụ giúp mẹ, như làm những công việc nhỏ: giặt áo quần, quét nhà, lau nhà, rửa bát… Những lúc đó, em cảm thấy rất vui vì đỡ đần được cho mẹ.

Mỗi ngày, em luôn mong mình lớn lên thật nhanh, để giúp mẹ được nhiều hơn nữa. Để mẹ luôn mạnh khỏe và hạnh phúc. Và sẽ luôn học giỏi và hứa không bao giờ làm mẹ buồn 

Lời giải 2 :

 Mẹ chắc chắn sẽ luôn là người mà em nhắc đến bằng một cách tự hào, kính trọng và yêu quý nhất. Mẹ là người mà có công sinh thành, dưỡng dục cũng là một chỗ dựa tinh thần lớn nhất của mỗi người

 

 Mẹ em năm nay cũng đã bốn chục nhưng ai cũng khen mẹ trẻ như ngoài hai mươi. Dáng người mẹ thon, làn da trắng. Mẹ có khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn, đôi mắt mẹ tinh anh, đôi môi luôn nở nụ cười tươi. Mẹ em có cách dạy dỗ con cái khác với những người mẹ khác. Khi học hành thì khuôn mặt mẹ luôn tỏ ra vẻ nghiêm túc nhưng khi cùng vui vẻ mẹ rất hiền hậu. Ai ai cũng nghĩ mẹ em rất giận dữ nhưng hẳn mọi người trong nhà đều biết rằng vì các con nên mẹ mới phải như vậy. Chắc rằng các bạn cũng chưa bao giờ đặt câu hỏi rằng: " Vì sao mẹ lại chấp nhận hi sinh vô điều kiện vì con? Cho dù con có nhiều khuyết điểm hay mang các bệnh hiểm nghèo từ khi đã còn trong bụng mẹ? " Mẹ thật tốt, nhưng đôi khi làm trái điều mong muốn của mẹ thì sẽ bị mắng. Bao nhiêu lần em khóc trong bực tức và cũng từng có suy nghĩ :" Mẹ...là người thật ác độc".

 Khi mắng các con chắc chắc mẹ cũng đã rất dày vò bản thân và cảm thấy thật có lỗi, sau khi định thần lại mẹ thường đi đến và xin lỗi nhưng trong nhiều trường hợp em đã dận dữ và từ chối những lời xin lỗi của mẹ. Em đã thường an ủi rằng mình là người không có mẹ, không phải học hành. Nhưng trong đầu em luôn hiện ra những khoảnh khắc vui vẻ cùng mẹ, bao nhiêu là kỷ niệm ùa về trong tâm trí em. Phải chăng em lại muốn được cảm giác yêu thương từ mẹ?

  Những nghi vấn bắt đầu được hiện ra trong tưởng tượng của em : " Nếu không có mẹ, ai sẽ giặt giũ, nấu ăn cho gia đình? " , " Nếu không có mẹ, ai sẽ chăm sóc các em? " ,... Hàng nghìn câu hỏi được đặt ra nhưng không hề biết câu trả lời. Nhưng sẽ luôn là một giọng nói đầy yêu thương và trìu mến vang lên : "Con cho mẹ xin lỗi về những việc mẹ đã là với con trước đây nhé? " Cảm giác ấy như muốn vỡ tung, cảm xúc muốn vỡ òa. Em khóc và tha thứ cho mẹ.

 Sau này khi đã lớn em mới thấy mẹ quan trọng đến nhường nào, mẹ đã hi sinh tất cả chỉ để dưỡng dục em thành một công dân có ích cho xã hội. Mẹ đã nuôi em lớn đến nhường này nhưng em vẫn chưa báo đáp được bất cứ thứ gì cho mẹ. Bây giờ, khi đã trưởng thành hơn, em đã biết yêu thương. Khi mắc lỗi mẹ nghiêm khắc chỉ dạy, em cúi đầu tiếp thu. Em cảm thấy thật may mắn khi có mẹ từ nhỏ để uốn nắn, giúp em trở thành một người khôn ngoan. Em càng ngày càng hiểu hơn về những câu tục ngữ như:

                           " Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ

                              Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha"

                            " Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ

                               Gian khổ cuộc đời không ai khổ bằng cha"

 

 Mẹ đã trao cho em tình yêu thường dạt dào và vô bờ bến, dạy cho em bao điều tốt. Những vất vả, nhọc nhằn mà mẹ đã hi sinh không thể sánh, công ơn sinh thành và dưỡng dục của mẹ cả đời này cũng không thể trả, thật tuyệt biết bao khi em là con của mẹ. Mẹ luôn luôn là nguồn động lực mạnh mẽ và thúc đẩy em tích cực tiến bộ hơn trong cuộc sống.  

 

 

 

Bạn có biết?

Tiếng Việt là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc. Hãy yêu quý và bảo vệ ngôn ngữ của chúng ta, đồng thời học hỏi và sử dụng nó một cách hiệu quả!

Nguồn :

Wikipedia - Bách khoa toàn thư

Tâm sự lớp 5

Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều và chúng ta sắp phải xa trường lớp, thầy cô, bạn bè thân quen. Đây là năm mà chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng hãy tin rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Hãy tự tin và luôn cố gắng hết mình!

Nguồn :

sưu tập

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK