Đóng vai người con kể lại sự tích Hoa Cúc Trắng''
Giúp tớ ạ
Ngày xửa ngày xưa, tôi sống cùng mẹ trong một ngôi nhà nhỏ bên bìa rừng. Mẹ tôi rất hiền lành và luôn yêu thương tôi vô bờ bến. Nhưng không may, mẹ tôi bị bệnh nặng và ngày càng yếu đi. Tôi rất lo lắng và không biết phải làm gì để giúp mẹ.
Một ngày nọ, tôi nghe nói về một vị tiên sống sâu trong rừng, người có thể chữa bệnh cho bất kỳ ai. Tôi quyết định đi tìm vị tiên để xin thuốc chữa bệnh cho mẹ. Trên đường đi, tôi phải vượt qua nhiều khó khăn và thử thách, nhưng tình yêu và lòng quyết tâm đã giúp tôi vượt qua tất cả.
Cuối cùng, tôi tìm thấy vị tiên. Vị tiên cảm động trước lòng hiếu thảo của tôi và đồng ý giúp đỡ. Vị tiên trao cho tôi một bông hoa cúc trắng và nói:
-"Con hãy mang bông hoa này về và đặt nó bên gối mẹ con. Mỗi cánh hoa là một ngày sống của mẹ con. Nhưng hãy nhớ rằng, con không được đếm số cánh hoa."
Tôi vội vàng mang bông hoa cúc trắng về nhà và làm theo lời vị tiên. Mỗi ngày, mẹ tôi dần khỏe lại. Tuy nhiên, sự tò mò đã làm tôi không thể ngăn được việc đếm số cánh hoa trên bông cúc.
Khi tôi đếm, bông cúc trắng chỉ còn lại rất ít cánh. Tôi hoảng sợ và lo lắng rằng mẹ mình sẽ không sống được bao lâu nữa. Tôi quyết định xé nhỏ các cánh hoa thành nhiều mảnh nhỏ hơn, hy vọng rằng số ngày sống của mẹ sẽ kéo dài hơn.
Kỳ diệu thay, từ đó, bông cúc trắng nở ra với rất nhiều cánh hoa nhỏ, và mẹ tôi sống thêm nhiều năm khỏe mạnh. Bông cúc trắng từ đó trở thành biểu tượng của lòng hiếu thảo và sự hy sinh, nhắc nhở chúng ta về tình yêu và lòng biết ơn đối với cha mẹ.
Mỗi khi nhìn thấy bông cúc trắng, tôi luôn nhớ về hành trình tìm kiếm hy vọng cho mẹ và cảm thấy tự hào về tình yêu mà tôi đã dành cho bà. Mẹ là tất cả đối với tôi, và tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì để giữ cho mẹ luôn khỏe mạnh và hạnh phúc.
Trước đây, gia đình tôi tuy nghèo, nhưng hai mẹ con tôi sống rất hạnh phúc. Nhà chỉ có 2 mẹ con tôi dựa dẫm vào nhau. Biết mẹ luôn cố gắng vì tôi nên tôi cũng luôn phụ giúp mẹ và học tập thật chăm chỉ
Đấy là khi đến 1 hôm, mẹ tôi bệnh nặng ốm liệt giường, mời thầy khắp làng cũng không giúp được cho mẹ tôi. THương mẹ, tôi quyết tâm đi tìm thứ thuốc, thầy hay về cứu mẹ. Đến một hôm, đi qua 1 ngôi chùa tôi đã xin vào cắm một nén hương cho mẹ. Lúc ấy, một nhà sư đi qua chùa và chỉ cho em một bông cúc trắng, ông ấy đã nói "Bông hoa này là biểu tượng của sự sống, là bông hoa chứa đựng niềm hi vọng, là ước mơ của loài người, là thần dược để chữa bệnh cho mẹ con, con hãy mang nó về chăm sóc. Nhưng phải nhớ rằng, cứ mỗi năm sẽ có một cánh hoa rụng đi và bông hoa có bao nhiêu cánh thì mẹ con chỉ sống được bấy nhiêu năm". Tôi vui lắm, lúc ấy tôi biết ông là Đức Phật đến giúp mẹ con tôi, tôi đã cảm ơn ông rất nhiều. Nhưng bông hoa chỉ có năm cánh, vậy là mẹ tôi chỉ sống được 5 năm thôi sao. Nghĩ vậy tôi xé nhỏ cánh hoa ra. Nhờ đó mẹ em đã khỏi được bệnh, em thật sự lúc này rất biết ơn "ông ấy"
Sau này, bông hoa trắng với vô số cánh nhỏ đó đã trở thành biểu tượng của sự sống, là ước mơ trường tồn, là sự hiếu thảo của người con đối với mẹ, là khát vọng chữa lành mọi bệnh tật cho mẹ của người con. Ngày nay, bông hoa đó được người đời gọi là hoa cúc trắng.
chúc bạn học tốt
Ngữ văn là môn khoa học nghiên cứu ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại. Đây là môn học giúp chúng ta hiểu biết sâu sắc hơn về ngôn ngữ, văn hóa và tư tưởng. Việc đọc và viết trong môn Ngữ văn không chỉ là kỹ năng, mà còn là nghệ thuật. Hãy để ngôn từ của bạn bay cao và khám phá thế giới văn chương!
Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một chuỗi quay mới lại đến và chúng ta vẫn bước tiếp trên con đường học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính, hãy luôn kiên trì và không ngừng cố gắng!
Copyright © 2021 HOCTAPSGK