SOS mình cần gấp lắm á 8 giờ phải nộp rùi á
Câu 1.1
Mỗi tác phẩm hay sẽ đem đến cho bạn đọc nhiều cảm xúc. Để tạo nên một tác phẩm các yếu tố tạo nên cũng vô cùng quan trọng như: cốt truyện, bối cảnh, nghệ thuật, nội dung, nhân vật,... Trong đó một nhân vật truyền cảm hứng sẽ giúp cho chúng ta thêm yêu và ghi dấu sâu đậm trong lòng chúng ta.
Một nhân vật để lại cho em ấn tượng sâu sắc đó là cụ Bơ- men trong tác phẩm “ chiếc lá cuối cùng” của nhà văn Mỹ O Hen-ri. Những tác phẩm của ông thường nhẹ nhàng nhưng toát lên tinh thần nhân đạo cao cả, tình yêu thương người nghèo khổ, rất cảm động. “Chiếc lá cuối cùng” là truyện ngắn góp phần làm cho tên tuổi của O Hen- ri trở nên bấ
t hủ.
Cụ Bơ- men là một người họa sĩ nghèo, ông thường phải làm mẫu vẽ cho những họa sĩ khác để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống. Suốt bao nhiêu năm cuộc đời ông cũng chỉ luôn ao ước để làm có sao có thể tạo nên một kiệt tác cho đời. Cụ sống là muốn cống hiến cho nghệ thuật, có thể thấy cụ chính là một nghệ sĩ thực thụ, nghệ thuật hướng đến con người
Để tạo nên một nhân vật truyền cảm hứng, hướng tới lối sống tích cực nhà văn O Hen- ri đã đặt cụ Bơ- men bên cạnh những nhân vật khác trong đó có Giôn-xi. Mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị bệnh sưng phổi, cô tuyệt vọng, đếm từng chiếc lá còn lại trên cây thường xuân bám vào bức tường gạch đối diện cửa sổ, chờ khi nào chiếc lá cuối cùng rụng thì cô cũng lìa đời. Biết được ý nghĩ kì quặc ấy, mắt cụ Bơ- men đỏ ngầu, “nước mắt chảy ròng ròng”. Đó là những giọt nước mắt xót xa, đầy thương cảm. Cụ “hét lên”, “quát to” rồi sau đó là lời dịu dàng, xót xa: “Chà tội nghiệp cô bé Giôn-xi”. Khi Giôn-xi đang mất niềm tin vào cuộc đời, và sự sống, cụ đã vẽ chiếc lá cuối cùng trong một đêm gió bão bập bùng với hy vọng nó có thể níu kéo lại niềm hi vọng muốn sống của cô bé. Lòng vị tha, sống vì người khác ở cụ thật đáng trân trọng. Cụ đã dùng cả tính mạng của mình để đổi lấy sự sống cho một cô gái trẻ, kiệt tác “Chiếc lá cuối cùng” đã cứu sống được Giôn-xi nhưng cũng đã cướp đi sinh mạng của cụ. Một mạng đổi một mạng, nhưng với cụ, Giôn-xi còn trẻ và cô còn tương lai, cô đáng được sống hơn một người già đã “gần đất xa trời” như cụ. Sự hy sinh cao cả ấy xuất phát từ tấm lòng của một nghệ sĩ chân chính, của một con người vị tha, nhân hậu.
Chiếc lá mà cụ Bơ- men vẽ là dành cả tấm lòng, sự hy sinh quên mình cho sự sống và chính nhờ chiếc lá đó đã giúp cho Giôn- xi một cô gái mà cụ không hề quen biết nhiều đã được sống, đã có niềm tin hơn vào cuộc sống này.
Câu chuyện và nhân vật cụ Bơ - men đã nhắc nhở chúng ta đến một cuộc sống tốt đẹp hơn, dù gặp phải hoàn cảnh khó khăn nhất cũng đừng bao giờ bi quan, tuyệt vọng, hãy mạnh mẽ tin tưởng vào ngày mai tươi sáng, ta sẽ vượt qua tất cả.
Đề 2.
Câu 1.1
Vậy là đã hơn nửa năm sau lần gặp gỡ đầu tiên với anh thanh niên làm khí tượng trên đỉnh Yên Sơn, hôm nay, lại một chuyến xe từ Hà Nội lên Lào Cai. Chuyến xe của lời thực hiện lời hứa của người họa sĩ già ngày ấy. Vẫn quang cảnh ấy, trong những tia nắng nhàn nhạt, vẫn người lái xe đó nhưng lần gặp lại này thiếu đi cô kĩ sư trẻ ấy và có thêm một sự mới lại- sự mong chờ háo hức trong của người họa sĩ.
Cảnh vật vẫn thật tươi trẻ quá! Làm người họa sĩ già nhớ tới anh thanh niên như nỗi nhớ của đôi bạn tri kỉ lâu ngày chưa được gặp. Để giết thời gian, cũng là do trái tim chẳng thể vững vàng trước cái khung cảnh ngọt ngào, trìu mến của thiên nhiên SaPa này mà người họa sĩ ấy đã lấy giấy ra mà tạo ra một đứa con nghệ thuật từ trái tim.
- Đợt này bác lên đây chắc không phải chỉ để vẽ tranh đấy chứ?- Người lái xe bỗng cất tiếng hỏi cắt ngang dòng nghệ thuật của người họa sĩ
- Vâng. Lần này tôi lên là để gặp lại người thanh niên anh giới thiệu lần trước đấy.
- Chà! Lần này chắc cậu ta vui lắm. Bác mang cả sách đến cơ mà- Người lái xe vửa nói vửa nhỉnh cái nét mặt cười thoải mái.
Đúng vậy. Anh thanh niên ấy thích sách lắm. Nên lần lên thăm này ông họa sĩ đã mang những cuốn sách mà ông cho là hay nhất để làm quà cho người bạn trẻ.
Chiếc xe lại dừng lại. Đến lúc rồi. Nhưng chỉ khác là lần này sẽ không chỉ còn là 30 phút nữa. Sẽ thật thoải mái mà nói chuyện. Bởi người họa sĩ, một tháng trước đã gửi lá thư ngỏ lời sẽ đến thăm anh thanh niên cô độc vào hôm nay. Kìa, anh thanh niên đấy đây rồi. Trông anh vẫn vậy, vẫn cái tầm vóc nhỏ bé và gương mặt rạng rỡ.
- Cháu chào bác ạ – người thanh nhiên cúi chào người lái xe và bác họa sĩ
- Đây rồi. Anh bạn của bác đến đây rồi- người lái xe cất tiếng
- Lần này, tôi muốn lên thăm thú công việc của anh, thời gian của tôi cũng thoải mái. Chúng ta đi thôi chứ.- Người họa sĩ nói
Chào tạm biệt người lái xe, anh thanh niên và người họa sĩ cùng thắm thú cái vẻ đẹp thầm lặng của Sa Pa. Anh thanh niên bỗng lên tiếng:
- Bác cháu mình cứ lên nhà uống nước, nghỉ ngơi đã rồi đi cũng chẳng muộn.
Hai bác cháu trở lại ngôi nhà nhỏ với đầy những hoa, vẫn là hoa dơn, hoa thược dược, vàng, tím, đỏ, hồng phấn, tổ ong… Trà đã ngấm, hương thơm nhẹ mà đậm đà như một thứ trà hảo hạng.
- Đây, tôi cũng có món quà dành cho cậu- vừa nói người họa sĩ vừa lấy ra từ trong túi mấy cuốn sách được gói cẩn thận
Vẫn phản ứng đó. Người con trai mừng quýnh lên, cảm ơn.
Hai người ngồi trò chuyện. Người thanh niên vẫn nói còn người họa sĩ già thì nghe, vừa nghe vừa thưởng thức thứ trà tuyệt vời. Đối với người họa sĩ thì đây quả là tuyệt vời.
Công việc của người thanh niên ấy vẫn vậy.Vẫn là đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất, dự vào việc báo trước thời tiết hằng ngày, phục vụ sản xuất, phục vụ chiến đấu. Cái sự vất vả thì vẫn vậy, thậm chí còn tăng lên nhiều. Đang kể đôi mắt người thanh niên sáng lên, thì ra anh đã dự báo đúng được thời gian xuất hiện và độ nguy hiểm của một cơn bão, điều này đã giúp bà con dưới xuôi phòng tránh và giảm thiểu thiệt hại nhiều lắm. Như tiếp đà, anh thanh niên háo hức khoe về những giống su hào mới mà người kĩ sư nông nghiệp dưới bản mới tìm ra. Anh thanh niên nói với đầy sự ngưỡng mộ và trân trọng. Người kĩ sư ấy đã tạo ra thứ giống củ giúp cho dân ta được ăn những củ su hào to hơn, ngọt hơn và cũng chịu được lạnh tốt hơn.
- Cái lạnh trên đây ác lắm bác ạ. Dân ta trồng được thứ gì tốt mà gặp một trận băng giá thì bỏ hẳn. Thế mà ông kĩ sư ấy tìm ra được giống rồi, chịu được cả cái giá trên này bác ạ. Thế là dân ta lại được mùa không lo thời tiết nữa mà người mình dưới xuôi cùng thoải mái mà thưởng thức. Còn cả người ồng chí nghiên cứu khoa học ở cơ quan nữa, cuối cùng thì đồng chí ấy cũng đã hoàn thành xong bản đồ sét rồi bác ạ. Hàng vài năm trởi vất vả. Giờ thì rừng vàng biển bạc trong tay dân ta rồi. Chẳng mấy chốc mà dân ta lại no đủ, có của ăn của để.
Anh thanh niên kể rất hăng say mà khoe về những chiến tích của các đồng chí của mình.
Anh thanh niên, người kĩ sư, người đồng chí là bản đồ sét… Tất cả đều vô danh, đều thầm lặng.Họ đều cho rằng bản thân mình chỉ là cống hiến một phần nhỏ thôi, còn rất nhiều người còn cống hiến nhiều hơn họ. Họ cống hiến tuổi trẻ, công sức, làm việc hết tinh thần, trách nhiệm và nghiêm túc. Học chẳng mong lợi ích gì cho mình, chỉ mong góp phần nhỏ sức mình cho đất nước, cho công cuộc bảo vệ và xây dựng Tổ quốc. Từ những tấm gương sáng này, chúng ta-những thế hệ được thừa hưởng thành quả của họ cần phải biết ơn, trân trọng và biết tiếp nối thành quả, tiếp tục phát triển, lí tưởng của anh cha, yêu Tổ quốc, bảo vệ và cống hiến cho Tổ quốc.
Cũng từ phần tiếp lời cho câu chuyện “Lặng lẽ Sa Pa” khiến cho các đọc giả trẻ hiện đại chắc hẳn có những cảm xúc, suy nghĩ và những ý tưởng khác đúng không? Đó là cảm xúc văn chương. Loại cảm xúc, tình cảm mà chỉ có sách đem lại. Hãy thử nghĩ xem, tại sao chúng ta lại ngồi hàng giờ xem những video với nội dung vô bổ? Nghe những bài hát chẳng hiểu lời cũng như nội dung? Thay vào đó hãy đọc sách. Đọc để học, để cảm nhận; để thấy được mình đang sung sướng ,hạnh phúc ra sao; để đồng cảm với những số phận khốn khó ngoài kia và để ta thêm yêu thương, trân trọng, biết hơn gia đình, đất nước.
Mong rằng qua đây, chúng ta sẽ hiểu hơn, thay đổi lối sống tinh thần để có một đời sống tinh thần phong phú, lành mạnh. Trái tim sẽ ngày càng ấm nóng, cảm xúc và dù là bất kì khi nào thì trong trái tim ấy vẫn luôn có Tổ quốc, tình yêu bất diện và mãnh liệt.
Hãy học thuộc bài trước khi ngủ. Các nhà khoa học đã chứng minh đây là phương pháp học rất hiệu quả. Mỗi ngày trước khi ngủ, bạn hãy ôn lại bài đã học một lần sau đó, nhắm mắt lại và đọc nhẩm lại một lần. Điều này sẽ giúp bạn tiếp thu và ghi nhớ tất cả những thông tin một cách lâu nhất. Chúc bạn học tốt!
Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều và chúng ta sắp phải xa trường lớp, thầy cô, bạn bè thân quen. Đây là năm mà chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng hãy tin rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Hãy tự tin và luôn cố gắng hết mình!
Copyright © 2021 HOCTAPSGK