Mỗi người đều có những bí mật riêng mà không ai được xâm phạm, đó là câu nói mà tôi luôn tự nhắc nhở bản thân mỗi khi sự tò mò của tôi nổi lên, đó cũng là một bài học vì tính tò mò mà đã phá vỡ đi một tình bạn đẹp. Tôi có thể quên nhiều thứ, nhưng tôi sẽ không bao giờ quên được một lần tôi trót xem nhật ký của bạn tôi.
Dũng là một người bạn rất thân thiết của tôi. Chúng tôi quen nhau từ hồi lớp 6, ban đầu chúng tôi không thân nhau nhưng sau một thời gian chúng tôi bắt đầu hiểu biết nhau hơn và đã trở thành bạn. Dũng là một người hài hước, học rất giỏi, bạn ấy luôn năng nổ giơ tay phát biểu và luôn làm không khí của buổi học trở nên thú vị. Có những lúc tôi bị điểm kém hay có một chuyện gì buồn thì Dũng luôn ở bên cạnh, động viên tôi và thỉnh thoảng còn làm vài trò để tôi vui lên. Trong ánh mắt của tôi thấy Dũng là một người vui vẻ cho đến một lần tôi trót đọc nhật ký của bạn.
Đó là năm lớp 8, vào buổi chiều hôm đó là một mùa xuân lạnh lẽo chỉ còn vài ngày nữa là chúng tôi sẽ thi học kỳ hai. Khi tiết ba vừa kết thúc, tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên, Dũng và mấy cậu bạn đã chạy như bay đến căn tin và sân bóng. Riêng tôi và một vài bạn vẫn ở trong lớp vì trời bên ngoài đang rất lạnh. Tôi đang suy nghĩ chưa biết nên làm gì thì bỗng thấy một quyển sổ rất lạ bên trong hộc bàn của Dũng, tôi đinh ninh rằng đây không phải sách giáo khoa cũng không phải vở ghi bài, vì tính tò mò mà tôi đã chạy ngay tới bàn của Dũng và lấy ra, một quyển nhật ký. Chưa kịp suy nghĩ tôi mở ra ngay. Tôi ban đầu nghĩ bên trong sẽ là những suy nghĩ vui vẻ mà Dũng hay nói hằng ngày nhưng không hề, giọng nói của Dũng trong nhật ký bỗng rất buồn rầu, có những bạn hay bắt nạt Dũng nhưng bạn ấy chỉ đành cắn rang bỏ qua, hay việc bạn ấy bị điểm kém môn Anh Văn nhưng không hề muốn tỏa ra nỗi thất vọng ra bên ngoài, thậm chí còn có lần Dũng nói dối ba mẹ mình mà long vô cùng day rứt,...Vậy là rõ rồi, đang định đọc tiếp thì Dũng chạy vào lớp, tôi vội cất quyển sổ vào, chạy về bàn của mình và vờ như không có chuyện gì xảy ra. Dũng đến bàn của tôi và nói:”Sau hồi nãy cậu không ra ngoài chơi đá banh với tụi tớ”, tôi giật mình, suy nghĩ một hồi lâu và đáp:”À…tớ phải …”. Chưa kịp nói hết câu thì tiếng trống vang lên, giờ ra chơi kết thúc, chúng tôi tiếp tục học. Trong hai tiết cuối cùng, tôi không thể tập trung vì phải suy nghĩ về cuốn nhật ký đó, “Liệu biết được hay không biết được tốt hơn?”, tôi tự hỏi. Suốt quãng đường đi về và ở nhà, tôi cứ suy nghĩ mãi về việc vì sao tính tò mò của tôi lại thắng tôi, mọi buổi chiều mỗi khi đi học về tôi đều ra ngoài chơi, nhưng hôm nay lại không. Đến bữa cơm tối tôi ăn cũng không ngon miệng, khi ôn bài tôi cũng không thể tập trung vì cứ mãi suy nghĩ. Buổi tối hôm đó tôi gần như thức trắng đêm vì không tài nào ngủ được, tôi tự hứa ngày mai sẽ nói với Dũng. Chiều ngày mai tôi đến sớm hơn mọi ngày để chờ Dũng, Dũng cũng đến khá sớm và khi thấy tôi, bạn ấy chạy đến ngay và nói tại sao hôm nay tôi đến sớm, tôi nói chúng tôi nên ngồi vào góc ghế đá và nói chuyện. Chúng tôi đến đó thì Dũng ngạc nhiên hỏi:”chúng mình ra đây ra để làm gì vậy?”. Tôi đáp lại Dũng:”Mình có chuyện muốn nói với cậu”. Dũng cười và nói:”Có chuyện gì cậu cứ nói thẳng”. Tôi chậm rãi nói ra sự thật:”Mình đã đọc nhật ký của bạn”. Dũng tưởng tôi đang đùa bỗng cười, tôi vì muốn chứng minh là mình không đùa nên đã nói ra nội dung bên trong cuốn nhật ký, nụ cười của Dũng bỗng mờ dần và có vẻ như Dũng đang rất giận và tôi sẵn sàng để nhận cơn thịnh nộ, nhưng thay vào đó Dũng im lặng và lặng lẽ đi vào lớp. Suốt buổi chiều Dũng và tôi không nói gì, ra chơi chúng tôi đều ở trong lớp còn tôi thì muốn nói lời xin lỗi nhưng lưỡi của tôi thì không thể nhúc nhích. Cả buổi tối ở nhà tôi đã tự nhắc nhở mình “Ngày mai mình sẽ xin lỗi Dũng”. Nhưng đến ngày mai thì bỗng có thông báo cho học sinh nghĩ học vì tình hình dịch bệnh trở nên phức tạp. Chúng tôi bắt buộc phải ở nhà nên cơ hội nói một lời xin lỗi với Dũng trở nên tan biến. Tôi đã cố gắng nhắn tin Dũng nhưng Dũng không hề hồi âm. Tôi biết Dũng vẫn đang rất giận còn tôi chỉ mong được mau chóng được đi học trở lại để có thể nói được lời xin lỗi thật lòng.
Nếu tôi có cơ hội đọc một quyển nhật ký của bất kỳ ai, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận việc đọc nó. Lần trót xem nhật kí ấy đã để lại cho tôi một bài học quý giá về sự tôn trọng quyền riêng tư của người khác. Những vấp ngã mà bạn gặp phải bây giờ hóa ra lại trở thành những kinh nghiệm quý báu giúp bạn ngày một trưởng thành hơn trên mỗi con đường bạn đi.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK