Trang chủ Ngữ văn Lớp 8 Hiện nay dịch bệnh viêm đường hô hấp cấp do...

Hiện nay dịch bệnh viêm đường hô hấp cấp do Covid 19 còn diễn biến phức tạp. Vì vậy Thủ tướng chính phủ đã ra Chỉ thị 16 về cách li xã hội. Là học sinh em đã l

Câu hỏi :

Hiện nay dịch bệnh viêm đường hô hấp cấp do Covid 19 còn diễn biến phức tạp. Vì vậy Thủ tướng chính phủ đã ra Chỉ thị 16 về cách li xã hội. Là học sinh em đã làm gì để thực hiện Chỉ thị đó. Hãy viết một bài văn nghị luận trình bày suy nghĩ của em về vấn đề trên. Giúp mk với cần gấp mk cảm ơn

image

Lời giải 1 :

Bát cơm sẻ nửa, quả trứng bẻ đôi       Từ ngày gia đình tôi biết tin sắp có đợt cách li toàn xã hội, mẹ tôi lo lắng lắm. Hôm trước, mẹ vào siêu thị, mua một đống đồ ăn về : nào là bánh mì, đồ ăn hộp, mì tôm, trứng, xúc xích,... chất đầy trong hai ngăn tủ lạnh. Tôi nhỏ nhẹ bảo mẹ : "Mẹ ơi, thế này thì ăn sao hết hả mẹ ?". Mẹ tôi trả lời " Con gái, mùa dịch chúng ta phải ăn nhiều để có ngăn ngừa dịch bệnh chứ. Đổi đồ ăn lấy sức khỏe, có đáng không nhỉ ?". Mẹ bảo thì tôi cũng không dám nói lại nửa lời, nhưng nghĩ bụng " Sau kì nghỉ dịch chắc mình béo không khác gì heoo ! "        Ấy thế mà chỉ có trong 8 hôm thôi nhé, tất cả các đồ ăn trong tủ đã không còn là bao. Tôi lần mò đưa tay lên phía ngăn đá của tủ để lấy thịt viên chiên thì thấy chẳng còn viên nào. Rồi lại mở ngăn dưới tìm nước ngọt, cũng sạch sành sanh. Tiện tay tôi tìm thử ở ngăn dưới cùng, thì bất chợt, xen lẫn ngạc nhiên và xúc động, ôi ! Một cái ... túi bóng. Rốt cục, trong tủ lạnh chẳng còn thứ gì, đến rau cũng hết cả. Chẳng hiểu sao đồ ăn cứ như bị chuột cặp mất ấy, mới có 8 ngày mà đã hết rồi là sao ?        Tôi hoang mang không biết phải sống tiếp những ngày sau đó như thế nào ( Tôi có lo hơi quá không nhỉ ) thì mẹ bảo tôi đi nấu cơm. Thì thế mới biết, lúc nào cuộc sống cũng thích trọc nghẹo tôi, chứ bây giờ tôi biết nấu cái gì nhỉ ? Nhưng tôi vẫn phải nghe lời mẹ, và đi căm nồi cơm. Nhưng cái số tôi gặp số con rận, khi tới thùng gạp thì chỉ còn vỏn vẹn hơn một bát gạo. Sao cái số cách li nó khổ thế này ? Đến cơm cũng không đủ mà ăn là sao ? Thế thì sống sao được nhỉ. Thắc mắc thì vẫn thắc mắc, nhưng tôi nấu thì vẫn nấu thôi, chẳng qua cơm quá ít không đủ cho mọi người ăn.       Bữa cơm trưa ấy sơ sài quá, đơn giản và đạm bạc. Chỉ có 2 quả trứng gián và mỗi người được lưng bát cơm. Bữa cơm trưa này làm tôi nhớ đến bữa cơm giản dị của bác Hồ, cũng chỉ có 1 quả trứng nhỏ, chứ Bác không bao giờ ăn hơn. Bưng cơm lên, tôi ái ngại nhìn mẹ, nhưng mẹ tôi khướt từ ánh mắt của tôi. Tôi tưởng, sẽ khó nuốt trôi cơm lắm, nhưng thực sự không phải như thế. Cả buổi cơm trưa ấy, gia đình tôi trò chuyện vui lắm. Mẹ tôi kể về những tháng ngày âu sầu và khổ sở trong thời kì kháng chiên chống Mĩ, mỗi lần kể mẹ lại gặp cho tôi và em một miếng trứng và nói " Mẹ chịu khổ quen rồi, điều quan trọng là mẹ không muốn các con phải khổ như mẹ". Đứa em tôi còn nhỏ, nhận được cái trứng, nó ăn ngay, và tôi không trách nó, chỉ lườm một chút thôi. Còn tôi đã lớn, mẹ gắp cho tôi, tôi liền đưa lại cho mẹ và nói " Mẹ chịu khổ mãi rồi, con không muốn để mẹ phải khổ thêm một lần nào nữa"       Các bạn ơi, các bạn có biết rằng sự nghèo đói không cướp đi sự trong sạch bên trong lương tâm con người mà giúp con người biết cách sẻ chia. Nếu thức ăn có thừa mứa, liệu tôi có gắp cho mẹ những cái trứng kia không ? Liệu tôi có dám nói những lời nói đầy cảm tình như vậy không ? Chắc là không, và niềm hạnh phúc luôn bắt nguồn từ những điều nhỏ nhặt nhất. Đôi khi trong cái giản dị và mộc mạc của những con người thôn quê, ẩn chứa cả tình thương da diết chỉ trực trào bộc lộ.     Bạn đã thấy rồi đó, cuộc sống cách li cực nhọc và còn nhiều bất tiện lắm. Nhưng xin nhớ rằng, chúng ta được cách li để được về bên gia đình, bên người thân, bên tình yêu của những người thân thiết nhất. Nếu cứ tiến tới nhịp sống nhanh của xã hội, ba mẹ đi kiếm những đồng tiền, con cái đi học, chẳng còn giờ giấc bên cạnh mẹ cha. Dịp cách li chỉ kéo dài 2 tuần, một thời gian không ngắn cũng chẳng dài, nhưng hãy trân trọng những giây phút bên ngư?

Thảo luận

Lời giải 2 :

Bây giờ, chúng ta đang phải đối đầu với một kẻ thù vô hình. Kẻ thù của chúng ta mang tên Covid-19. bùng phát đầu tiên tại Trung Quốc, tâm dịch là Vũ Hán (Wu Han), do diễn biến phức tạp nên ngay cả Việt Nam của chúng ta đang cần cố gắng kiểm soát dịch thật chắc chắn.

Việt Nam của chúng ta đang ở thời kì kiểm soát dịch tốt nhất trên thế giới, có nhiều ca nhiễm nhưng số người được chữa khỏi đã được tăng lên nhanh chóng, và hiện tại chúng ta chưa hề ghi nhận một ca nhiễm nào đã tử vong. Đều là nhờ chính phủ, các cấp các ngành cùng sự giúp đỡ của các bác sĩ luôn luôn tận tụy và cộng thêm với sự chung tay của cộng đồng nhân dân chúng ta, lệnh cách 14 ngày của chính phủ ban hành đã được người dân cùng nhiều người nổi tiếng hưởng ứng, việc này giúp cho chúng ta có thể phòng cho con số nhiễm bệnh giảm đi và có thời gian chữa khỏi bệnh cho các bệnh nhân. Là một học sinh chúng ta cũng phải có trách nhiệm với việc mà tổ quốc thân yêu của chúng ta đang gặp khó khăn, bằng cách ở nhà, giữ gìn cơ thể ăn đủ chất để tăng sức đề kháng cho cơ thể có khả năng phòng dịch, vệ sinh nhà cửa để có khả năng phòng dịch tôt nhất.

Chúng ta hãy ở nhà để có thể phòng chống dịch.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 8

Lớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK