CHÚC BN HC TỐT!!!!!!!
Mãi đến hôm nay, khi ngước lên nhìn mẹ tôi mới giật mình hoang mang. mẹ của tôi đấy ư? Sao mẹ khác xưa nhiều quá! Ôi! Mới đấy thôi mà mẹ đã .... tuổi rồi, thời gian trôi nhanh thật. Thời gian trôi đi nhưng chẳng thể nào làm mờ hình ảnh của mẹ trong tâm trí tôi. Cái dáng gầy gầy, nhỏ nhắn ấy có lẽ suốt cả cuộc đời này tôi chẳng thể nào quên được. Nhưng còn đâu đôi mắt đen láy? Còn đâu mái tóc dài suôn mượt của ngày xưa nữa? Thay vào đó là khuôn mặt gầy gò, với nước gia hơi ngăm, đôi gò má cao cùng những nếp nhăn hằng rõ trên khuôn mặt........
Đôi mắt ấy cũng không còn đen láy, long lanh nữa mà nó đã mờ dần theo năm tháng. Đôi mắt đen mang mác 1 nỗi buồn, tôi cảm nhận được tận sâu trong đôi mắt ấy là sự lo toan cho cuộc sống hằng ngày....
Mái tóc dày suôn mượt ngày nào đâu rồi? Mà giờ đây chỉ còn lại mái tóc sơ rối, lốm đốm vài sợi bạc. Mẹ tôi đã già rồi, già tự lúc nào, tôi thật sự không hay....
Tôi yêu nhất là nụ cười của mẹ. Nụ cười làm tôi ấm lòng, là động lúc để tôi vươn lên trong cuộc sống. Mỗi khi tôi đjat điểm cao, mẹ mỉm cười kích lệ, khi tôi phạm lỗi, mẹ cũng chỉ mỉm cười, dịu dàng nhắc nhỏ, nhưng dường như đó là một nụ cười thật buồn....
*Dàn ý:
1. Mở bài:
+ Giới thiệu về người mẹ
+ Người mẹ đối với mình như thế nào
2. Thân bài:
+ Miêu tả bao quát:
- Hình dáng (cao/thấp, gầy/béo)
- Mặt, tóc (mặt hình trái xoan/thanh tú/khôi ngô, tóc dài và mượt/vuốt thẳng)
+ Tính cách (hiền/dịu dàng/nghiêm túc/khó tính)
+ Tình cảm của mình với người mẹ
+ Tình cảm của mẹ với mình
+ Cảm xúc, kỉ niệm của mình và mẹ
3. Kết bài:
+ Ý nghĩa quan trọng khi cần mẹ bên cạnh
+ Tình cảm của mình về mẹ của mình
**Bài văn tham khảo:
Trong vũ trụ này có rất nhiều cái đẹp, nào là ngôi sao, nào là các hành tinh lấp lánh. Nhưng vẫn soi sáng, lấp lánh nhất chính là người mẹ trên trái đất này. Mẹ là người mà tôi luôn tự hào nhất, tự hỏi mẹ làm bằng gì mà dịu dàng, hiền hậu, tốt bụng. Ngây thơ như vậy mẹ tôi không thương tôi mới lạ. Mẹ ngày nào cũng khuyên tôi học bài, làm bài, nếu có bài không hiểu thì hỏi mẹ. Mẹ giống như một cuốn sách giáo án để "chép" bài, để soạn bài vậy. Người không thể thiếu trong gia đình này, mẹ chính là người ở vị trí cao nhất trong lòng tôi.
Bàn tay dịu dàng, nhẹ nhàng đưa tôi qua những dòng thời gian ấm áp. Được che phủ bởi tình thương yêu của lòng mẹ, trái tim mẹ đã sưởi ấm tôi trong những thời gian đông lạnh. Người mẹ sẽ ra sao nếu con mình không hiểu ra rằng, người mẹ yêu nhất bây giờ chính là ta. Cuộc đời mỗi người được sống chính là nhờ chúa trời, nhờ cả mẹ mới được sống. Họ là những người thiêng liêng, cao cả nhất mà tôi từng nghĩ đến. Cuộc đời này thiếu mẹ, tôi thà rằng chết còn hơn phải sống. Sống để làm gì? Sống chỉ sống trong cô độc, hối hận về việc làm khi làm cho mẹ buồn, vậy thôi. Nói như nào thì nói, mẹ vẫn luôn mong con mình được sống bình an, trọn vẹn cõi đời của mình.
Ngày qua ngày, mỗi lúc mẹ lại già đi, cuộc sống mẹ gần như sắp kết thúc. Nhưng kỉ niệm giữa tôi và mẹ vẫn không thay đổi, vẫn nhớ ngày nào mẹ dắt tôi đi học, dắt tôi đi chơi. Giờ nhớ lại, lòng tôi xao xuyến, thấy có lỗi vì những lần làm cho mẹ buồn. Sau này, khi tôi lớn lên, tương lai tôi luôn mong đợi đó là được làm cho mẹ cười, mẹ vui. Cuộc sống tôi không bao giờ thành đạt khi không có mẹ.
Vào những lúc học bài, mẹ luôn chỉnh sửa các lỗi sai và khuyên tôi rằng: "Lúc xưa tao học giỏi môn này lắm, mà bây giờ sao mày không biết làm?", đối với mọi người thì đương nhiên là câu chê trách, chửi mắng nhưng với tôi, đó lại là lời khuyên bổ ích nhất. Tôi sẽ cố gắng làm sao để có thể học tốt hơn mẹ, vượt qua tầm kiểm soát của mẹ và mẹ sẽ tự hào về tôi. Lúc đó, khuôn mặt tươi cười, tự hào sẽ hé lộ trước mặt tôi và như muốn nói: "Tốt lắm! Cứ thế mà phát huy nhé!".
Mẹ yêu - hai tiếng con dành riêng cho mẹ, chỉ có mẹ mới được nhận dòng chữ này, và con sẽ mãi mãi nhớ mẹ cho dù mẹ sẽ đi xa con. Con không giận mẹ vì việc đó đâu, con luôn tha thứ cho mẹ như mẹ đã tha thứ cho con vậy. Mẹ cứ yên tâm đi khi không còn sức lực. Trên đời này con vẫn sống, sống cho cuộc đời con và cả mẹ. Mẹ sẽ là người mà con luôn nhớ đến, cảm ơn mẹ đã cho con được sống trên cuộc đời này.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK