Tuổi thơ những đứa trẻ như chúng ta đều được nuôi dưỡng tâm hồn bởi những cuốn sách. Sách là thứ rất lạ kì, khi tôi gọi tên là thấy thiêng liêng lắm. Vì đôi khi trong những cuốn sách như gói gọn cả gia đình tôi, quê hương tôi - Hà Nội, chốn thân thương tôi gửi trọn một thanh xuân thuở còn thơ bé. Và nhà văn Băng Sơn cũng như vậy: “Hà Nội như máu thịt tôi, không thể tách rời ra được nữa..… Hà Nội có cái gì là tôi có cái đấy..…” (trích từ tác phẩm “Hà Nội rong ruối quẩn quanh”).
Chính vì tôi yêu Hà Nội đến như thế nên bất kì thứ gì thuộc về Hà Nội, đối với tôi, chúng đều đáng để tự hào. Từ cách cầm đũa, cầm thìa, đến cách thưởng thức một món ăn, thưởng thức cái đẹp ẩm thực, đều vang lên một nét văn hóa độc đáo của người Hà Thành. Khi nhắc đến những cuốn sách với ý nghĩa tương tự như thế, nào đâu tôi có thể quên được những lời văn nhẹ nhàng, tinh tế bởi một óc quan sát tài tình như Thạch Lam với “Hà Nội băm sáu phố phường”.
Thạch Lam có viết: “Hà Nội có một sức quyến rũ đối với những người ở nơi khác… ở những hang cùng ngõ hẻm của làng xa, hay ở những nương mật thẳm trong rừng núi, ban chiều vẫn có nhiều người ngóng về một phương trời để cố trông thấy cái ánh sáng mờ của Hà Nội chiếu lên nền mây”.
Tôi cũng như nhà văn Thạch Lam, sống trong lòng thủ đô Hà Nội, có một sự lưu luyến gì đặc biệt lắm, không kể được bằng lời, sức hút ấy còn thể hiện rõ nét hơn ở những người rời xa Hà Nội. Hà Nội có cái thú vị rất riêng, chẳng thể lẫn vào đâu được, cái thú riêng ấy là gì thì tự những người tới Hà Nội phải tìm thấy nó, mà dấu ấn sâu sắc nhất là khi được nếm thử hương vị của Hà Nội.
Lời văn của Thạch Lam đưa tôi đi tựa như một nhà bộ hành tùy hứng, tản mạn qua những con phố cổ kính rêu phong, đậm chất Hà Nội, đậm chất phương Đông. Nhẹ nhàng xuất hiện trước mắt tôi là vô vàn biển hàng mời gọi. Những chiếc biển hàng xưa chẳng có cầu kì như bây giờ, chỉ đơn giản là tên cửa hàng viết tay điểm thêm vài chữ tiếng Pháp hay tiếng Tàu, vừa để thể hiện rõ sự du nhập mãnh liệt của văn hóa phương Tây vào đất thủ đô, cũng vừa để làm nổi bật lên cái phong phú, đa dạng của vùng đất tụ hội bốn phương này. Nhưng những chiếc biển hàng ấy cũng đâu thể nói lên được sự ngon dở trên từng món ăn.
Thưởng thức món ăn của Hà Nội xưa cũ, không phải là chỉ rẽ qua những nhà hàng sang trọng rồi về, mà còn là sự rong ruổi trên từng con phố. Vì chiếc đĩa sứ sang trọng quý phái đâu thể nâng niu, gìn giữ hết những món quà dân dã của Hà Nội. Muốn ăn ngon ở Hà Nội, phải theo bước chân của Thạch Lam đi lê la ngoài phố phường, đâu chỉ vài chục phút, mà phải là hàng giờ, thậm chí thâu đêm suốt sáng. Vì những thứ tinh túy nhất đâu phải dễ dàng tìm ra…
Thạch Lam đưa ta rẽ qua những hàng, mà cũng chưa chắc được gọi là hàng, vì đơn giản những của ngon vật lạ ở Hà Nội là ở dưới vai, trên chiếc đòn gánh của mấy anh chị bán hàng rong hết. Thạch Lam kể: “Mỗi giờ là một thứ quà rong khác nhau, ăn quà cũng là một nghệ thuật, ăn đúng cái giờ ấy và chọn đúng người bán hàng ấy, mới là người sành ăn”. Nhà văn còn chỉ ta cách thưởng thức món ăn, cách nâng niu tận hưởng hương vị của món ăn để có thể cảm nhận được hết cái “Hà Nội” trong đó.
Những tiếng rêu rao lẳng lặng vọng vào trong đêm, những tiếng bước chân lê thê đượm sự mỏi mệt, nhưng chính những tiếng rao ấy, phải chăng là những lời ru của ẩm thực mỗi đêm khuya?
Quà Hà Nội, một món quà thần kì mà chỉ cần gọi tên thôi cũng khiến người phương khác thèm muốn. Hà Nội chỉ gói gọn trong đêm, chén trà đặc nóng hôi hổi thổi bừng lên mặt ăn kèm với miếng bánh khảo bột đầy môi. Hay Hà Nội cũng chỉ là bát bún chả, bát phở đậm đà điểm vài cọng rau thơm buổi sớm. Hoặc Hà Nội cũng “thôn quê” lắm, cái ngon của món xôi nếp với hương thơm nồng nàn bởi mỡ hành khiến người ăn phải xuýt xoa nhớ mãi.
Hà Nội đơn giản là một thức quà đầy thanh tao của lúa non (hay còn gọi là cốm). Hà Nội chẳng qua cũng chỉ là một thành phố lũ lượt hàng mạc như bao thành phố khác... Hà Nội chỉ vậy thôi mà sao khi nhắc đến, người ta lại dường như cảm nhận được cái sức hút mê hồn của món ăn trên đầu lưỡi? Vì món ăn Hà Nội riêng biệt lắm, hòa trộn giữa cái hương cổ xưa và nét đẹp của thời đại, để sáng tạo ra những món ăn mang mùi vị chẳng đâu có được.
Tác giả là một nhà văn mà tại sao có thể biết rõ ngọn ngành về cách làm món ăn, biết được cách tận hưởng chúng? Phải chăng Thạch Lam còn có một tài năng khác? Đầu bếp chăng? Nhưng tất cả là nhờ một tình yêu Hà Nội, khiến nhà văn có một sự rung động mãnh liệt về vị giác, để một khi thưởng thức món ăn thì chẳng tài nào quên được, mà cũng chẳng muốn quên.
“Hà Nội băm sáu phố phường” chứa đựng cái hơi thở cổ kính rêu phong của một Hà Nội đã xa giờ chỉ còn lại là những kỉ niệm trong tâm tưởng mỗi người. Cuốn sách tựa như một chuyến đi mà bất kì ai cũng hằng mong ước để thỏa mãn cái vị giác khi đến đất Kinh Kì. Thạch Lam là một đứa con của thủ đô, có đôi chút tự phụ và khó tính, với những lời nhận xét đầy ngẫu hứng bằng lời văn chưa bao giờ xưa cũ.
Nhà văn tôn vinh việc thưởng thức món ăn tựa như đóng vai một người nghệ sĩ, tạo ra một nét đẹp mãi vẹn nguyên trong văn hóa người Hà Thành. Bằng thể văn tùy bút đầy tinh tế, cuốn sách cũng gợi nhắc cho chúng ta rằng trong văn chương từng có một Hà Nội xinh đẹp, hiền hòa và đậm đà hương vị như thế!
THAM KHẢO : Sách là vật chiếm ít người mua nhất . Công nghệ dần phát triển . Mọi người cứ chú ý đến điện tử, game ,... Mà sách lại rất nhẹ nhàn . Dễ mua dễ đọc và giá thành cũng rất hợp lí nhưng lại rất bổ ích.
Chúng như đưa tâm hồn ta vào những bài học đáng quý . Thế tại sao mọi người cứ chú tâm vào những thứ ấy làm chúng ta hai mắt . Không có lợi cho sức khỏe .Theo tôi, nến như tôi là đại sứ văn hóa đọc . Tôi sẽ khuyên nhủ mọi người .Tôi sẽ kể câu chuyện thật về tôi . Tôi mong khi mình viết đoạn văn này các bạn sẽ hiểu ra được trân lí của sách .Sau đây tôi sẽ kể một câu chuyện có thật về tôi. Và yêu sách nhiều hơn. Tôi cũng từng là một người một người ỉ về sức khỏe của mình . Từng là người người không chú trọng về sức khỏe . Không biết tiết kiệm sức lực của mình . Nếu như các bạn giống như tôi thì đây là một quyển sách rất hợp với bạn . Đó chính là quyển sách " Một lít nước mặt " của một tác giả có tên là Kito Aya . Đó chính là quyển nhật kí của cô vào năm 1986. Quyển sách đã được bán ra với hơn 1.1 triệu bản. Quyển sách đó kể về một cô bé đáng thương tôi nghiệp . Trước đó aya là một cô bé rất năng động . Chơi giỏi các môn thể thao . Nhưng không may trong lúc cô đi học về . Cô đã bị té va đổ bệnh . Bác sĩ bảo cô là bệnh này không thể chửa được . Lúc đó gia đình cô rất sốc . Cô đã bị mật chính đôi chân của mình . Cô phải đi bằng xe lăng để đến trường . Từ đó cô không được vui chơi giống như bạn bè . Chỉ được nhìn từ xa mà thôi . Nhưng không vì thế mà cô nhục chí . Cô vẫn luôn nghĩ về gia đình . Người mẹ luôn có ước muốn trở thành giáo viên . Cô vẫn dần tự làm quen với chính cơ thể không sự dụng chân . Cô không cần sự giúp đỡ của ai cả . Đó chính ý chí mà tôi và các bạn cần học hỏi ! Và giờ đây . Quyển sách đã trở thành phim . Và được nhiều người đón xem . Tôi mong các bạn nên mua một cuốn sách để tận hưởng bài học quý từ sách mang lại . Vì sách như là nguồn tri thức của chúng ta .Nếu chúng ta vẫn còn chưa tốt về những thứ gì . Ta nên mua sách .Sách chính là bạn thân của tôi . Chúng giúp tôi thêm kiến thức trong cuộc sống . Chúng cũng giúp chúng ta thoát khỏi cám giỗ ở ngoài đời sống . Sách như là những hạt giống tâm hồn, tri thức đang gieo khắp nơi . Vươn ra nhiều trang mới . giúp ta thay đổi nhưng thứ chưa tốt đẹp sẽ trở thành những thứ hoàn thiện nhưng thứ trở nên tốt hơn bạn nghĩ . Vì thế nên chúng ta hãy đọc sách . Những câu truyện của tôi đã trả qua bây giờ đã thành quá khứ . Tôi đã trở thành một con người tốt hơn . Bạn hãy đọc sách chứ ?
Chúng sẽ hộ trợ bạn mà không cần giọng nói .Những dòng chữ như cảm hóa được tâm hồn bạn . giúp bạn trở nên tốt hơn . những bài học quý giá của sách . Dần như đang ăn mòn theo thời gian. Sách sẽ là người đem lại được bài học đó . Tôi rất yêu quý sách .
Chúc bạn học tốt !!! Mình đã làm bài này rồi nhé !!! Nên bạn yên tâm tham khảo nha !!!잘 공부하세요 !!!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK