Do hoàn cảnh gia đình nên tham gia tham quan đối với tôi chỉ là một ước vọng xa xôi. Thế mà cuối năm ngoái, ước vọng xa xôi của tôi đã trở thành hiện thực. Lớp tôi có thành tích học tập cao nhất khóa nên đã được nhà trường quyết định chọn đi thăm nhà tưởng niệm Nguyễn Trãi và danh thắng Côn Sơn.
Sáng hôm đó, bố mẹ vui mừng đưa tôi ra xe rất sớm. Đi được vài cây số, chẳng ai bảo ai mà cả xe Công ty Đà Nẵng Discovery hát vang những bài ca của Đội làm choĐoàn tham quan có một không khí vô cùng hứng khởi. Ai ai cũng háo hức đón chờ chuyến tham quan thú vị và bổ ích. Hơn bảy giờ, Công ty Đà Nẵng Discovery đã đến Côn Sơn.
Nhìn từ xa, Côn Sơn là một vùng đồi núi bạt ngàn thông xanh. Tiếng lá thông đang ngân vang trong gió tạo nên những bản nhạc du dương đầy lôi cuốn. Vừa tới cổng khu vực tham quan, tôi đã thấy một tấm bảng lớn có đề dòng chữ “Lấy chí nhân để thay cường bạo”. Thấy Công ty Đà Nẵng Discovery có vẻ băn khoăn, thầy giáo dạy văn giảng giải. Đó là một câu trong tác phẩm “Bình Ngô đại cáo” của Nguyễn Trãi. Câu văn thể hiện chính nghĩa cũng như lòng nhân ái của nhân dân ta. Xuống xe, Công ty Đà Nẵng Discovery có 30 phút để nghỉ ngơi và ăn sáng. Nơi Công ty Đà Nẵng Discovery được đến đầu tiên là đền thờ Nguyễn Trãi. Chị hướng dẫn viên tham quan với chất giọng nhẹ nhàng đầm ấm đã đưa Công ty Đà Nẵng Discovery tìm hiểucả cuộc Nguyễn Trãi để rồi đứa nào đứa nấy trong Công ty Đà Nẵng Discovery thầm cảm phục. Không ngờ một danh nhân như Nguyễn Trãi lại có cuộc đời gian truân đến vậy. Có điều dù gian nan nhưng lúc nào Nguyễn Trãi cũng vươn lên để trung quân ái quốc. Ra khỏi khu tưởng niệm, Công ty Đà Nẵng Discovery hào hứng đua nhau leo lên Đỉnh bàn cờ. Đường đi rất dài được xây dựng bằng đá, hai bên là những hàng thông xanh mát, đang dạo những khúc nhạc vi vu. Tôi đi chậm lại để được ngân nga cái cảm giác “dưới màu xanh mát ta ngâm thơ nhàn” của Nguyễn Trãi. Chúng tôi nghỉ trưa trên đỉnh núi, lần đầu tiên tôi được ăn một bữa cơm trên đỉnh mộ ngọn núi cao và mát rượi. Ở đó, tôi còn nhìn được về Bắc Giang quê tôi, nhìn thấy dòng Lục đầu với bao chiến công hiển hách vẫn ngày đêm đang cuộn chảy. Khoảng hai giờ chiều, Công ty Đà Nẵng Discovery xuống núi, tưởng cuộc chơi đã hết, thật không ngờ, bây giờ mới là lúc thú vị nhất của buổi tham quan. Chúng tôi được thầy cho xuống bằng đường tắt. Đó là đường của những con suối cạn chảy giữa những vòm cây mát rượi bên trên. Chúng tôi được thử tất cả cảm giác của người thi sĩ ngày xưa, được ngồi, được nằm trên đá, trên những mảng rêu khô, được nghe tiếng nước chảy như tiếng đàn cầm, được áp mặt trên dòng nước suối mát lạnh đến rùng mình…Thật là một cảm giác tuyệt diệu. Hôm ấy, chiều muộn Công ty Đà Nẵng Discovery mới về đến nhà, tất cả đều rất mệt nhưng vô cùng vui vẻ. Hôm sau đến lớp, Công ty Đà Nẵng Discovery tha hồ nhắc lại cho nhau nghe những niềm vui ngày hôm trước. Các bạn còn tặng lại những quả thông khô giống như những tháp Phật hình tròn màu nâu sậm mà ai đó có cơ may nhặt được trên đường xuống suối.
Với riêng tôi, chuyến đi ấy thật nhiều ý nghĩa. Nó không chỉ là một ngày giúp tôi hiểu thêm về một danh nhân đất nước, cũng không chỉ làbuổi tham quan vui vẻ cùng thầy cô và tất cả bạn bè. Nó còn vì một điều khác nữa, chuyến đi giúp tôi tin những ước mơ chân thành của tuổi thơ sẽ thành hiện thực.
do nhà của tui ko có đi leo núi nên đi côn sơn thui nên tui tả côn sơn nha
cho mk xin hay nhất
#alonelylife
Cả lớp đang nhốn nháo vì bạn lớp trưởng bước vào lớp, trên tay cầm một tờ thông báo mà cả lớp tôi đã chờ đợi từ lâu. Lớp trưởng đứng ở giữa lớp và đọc to Quyết định của Ban Giám hiệu nhà trường và cô chủ nhiệm lớp rằng đồng ý với đề xuất tổ chức đi dã ngoại của lớp chúng tôi. Nhớ lại giây phút ấy tôi vẫn thấy thật tuyệt vời. Tôi và các bạn đã có một chuyến dã ngoại ấn tượng nhất từ trước tới nay.
Buổi dã ngoại được ấn định vào ngày thứ bảy. Lớp chúng tôi quyết định sẽ lên núi cắm trại và ở trên đó một đêm. Chuyến đi có cô chủ nhiệm và Ban phụ huynh của lớp. Cô chủ nhiệm và các bác có nhiệm vụ bảo vệ chúng tôi trước những tình huống xấu. Mặc dù ngọn núi này khá an toàn và thường xuyên có các nhóm cắm trại lên đó thám hiểm nhưng biết đâu được, những bất ngờ luôn rình rập xung quanh chúng ta. Vả lại, đó cũng là yêu cầu của nhà trường để đảm bảo rằng chúng tôi luôn được an toàn.
Trước ngày diễn ra buổi cắm trai, chúng tôi chuẩn bị tất cả các đồ dùng cần thiết cho buổi leo núi. Nào là giày leo núi, la bàn, đèn pin, dây thừng. Một số bạn còn đem theo cả túi ngủ nữa.
Chặng đường từ dưới chân núi lên tới đỉnh núi mất tới hơn nửa ngày. Chúng tôi vừa đi, vừa nghỉ. Vì không quen với việc vận động nên nhiều bạn đã bị đuối sức vì mỏi, nhất là các bạn nữ. Có bạn còn bị trượt chân làm xước một ít ở đầu gối. Rất may, chúng tôi đã chuẩn bị bông băng y tế đủ cả. Vết trầy xước nhỏ được băng lại, chúng tôi ngồi nghỉ một lúc lại tiếp tục lên đường. Quả thực, ý chí và tinh thần đã giúp chúng tôi vượt qua tất cả mọi khó khăn trên đường đi.
Phần lớn trong chúng tôi đây đều là lần đầu tiên leo lên ngọn núi này. Vừa đi, chúng tôi vừa chống gậy như những ông cụ, bà cụ. Đi được đến lưng chừng núi thì chúng tôi dừng lại nghỉ ngơi và ăn uống khoảng 30 phút. Thức ăn chúng tôi mang đi là bánh mì và lương khô. Đây đều là những thực phẩm không cần phải nấu nướng gì nên rất phù hợp với những chuyến đi như thế này. Được nghỉ ngơi dài, ai cũng cảm thấy khỏe hơn và cuộc hành trình lại tiếp tục.
Tới khoảng hơn 2 giờ chiều thì chúng tôi lên tới đỉnh núi. Ở trên này, người ta có sẵn các đồ dùng cần thiết để chúng tôi
Đêm xuống, chúng tôi chia nhau ra ở trong những chiếc lều của mình. Lều của chúng tôi có 8 người. Mặc dù đã mệt nhưng chúng tôi thức khá khuya vì thi nhau kể chuyện ma cho nhau nghe. Ai cũng sợ nhưng lại cứ muốn nghe mãi. Vậy là chúng tôi nằm nép vào nhau rồi ngủ quên lúc nào cũng chẳng biết nữa.
Sáng sớm tinh mơ hôm sau, cô chủ nhiệm gọi cả lớp dậy để ngắm bình minh. Chao ôi.
Đêm xuống, chúng tôi chia nhau ra ở trong những chiếc lều của mình. Lều của chúng tôi có 8 người. Mặc dù đã mệt nhưng chúng tôi thức khá khuya vì thi nhau kể chuyện ma cho nhau nghe. Ai cũng sợ nhưng lại cứ muốn nghe mãi. Vậy là chúng tôi nằm nép vào nhau rồi ngủ quên lúc nào cũng chẳng biết nữa.
Sáng sớm tinh mơ hôm sau, cô chủ nhiệm gọi cả lớp dậy để ngắm bình minh. Chao ôi. Bình minh trên đỉnh núi mới rực rỡ làm sao. Ông mặt trời to như một quả cầu lửa khổng lồ.
Chúng tôi thu dọn hành lý của mình rồi lên đường trở về nhà. Chuyến dã ngoại ấn tượng đã để lại trong lòng tôi không chỉ kỉ niệm mà còn nhiều bài học sâu sắc. Đó là bài học về tình yêu thương, sự đoàn kết. Bài học mà tôi sẽ mãi khắc sâu trong cuộc đời của mình.
mới rực rỡ làm sao. Ông mặt trời to như một quả cầu lửa khổng lồ.
Chúng tôi thu dọn hành lý của mình rồi lên đường trở về nhà. Chuyến dã ngoại ấn tượng đã để lại trong lòng tôi không chỉ kỉ niệm mà còn nhiều bài học sâu sắc. Đó là bài học về tình yêu thương, sự đoàn kết. Bài học mà tôi sẽ mãi khắc sâu trong cuộc đời của mình.
~Chúc bn học tốt, xin hay nhất ạ^^~
#anhzwon
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK