Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 cảm nhận của em về khung cảnh làng quê trong...

cảm nhận của em về khung cảnh làng quê trong bài làng tre của nguyễn đình minh câu hỏi 436619 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

cảm nhận của em về khung cảnh làng quê trong bài làng tre của nguyễn đình minh

Lời giải 1 :

Đáp án:

Giải thích các bước 👍

     Bài làm :

Hình ảnh nổi bật trong bài thơ của Tế Hanh là hình ảnh làng chài với những sinh hoạt vô cùng thân thuộc, những người dân chài mạnh khoẻ, cường tráng và đương nhiên không thể thiếu hình ảnh những người dân chài bơi thuyền ra khơi và cảnh đón thuyền cá về bến - những hoạt động vốn được coi là biểu tượng của làng chài.

Đoàn thuyền ra khơi trong một ngày thật đẹp:

Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng.

Thời tiết đẹp không chỉ thiết thực với người dân chài (thời tiết có đẹp thì mới ra khơi được) mà còn làm nổi bật vẻ đẹp của làng chài trong tình yêu và nỗi nhớ của nhà thơ. Sức lực tràn trề của những người trai làng như truyền vào con thuyền, tạo nên khung cảnh ấn tượng, rất mạnh mẽ và hoành tráng:

Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã

Phăng mái chèo, mạnh mẽ vượt trường giang.

Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng

Rướn thân trắng bao la thâu góp gió...

Những con thuyền rẽ sóng băng băng và lời thơ cũng theo đó mà bay bổng trong không gian vô cùng rộng rãi, khoáng đạt. Mọi hình ảnh đều được nâng lên đến mức biểu tượng. Chiếc thuyền thì "hăng như con tấu mã", một từ "phăng" thật mạnh mẽ, dứt khoát đã đưa con thuyền "mạnh mẽ vượt trường giang”.

Sau cảnh "khắp dân làng tấp nập đón ghe về" (gợi tả không khí sinh hoạt vô cùng thân thuộc của làng chài), những câu thơ đột ngột chùng xuống:

Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng,

Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;

Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm

Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.

Từ tả thực, những câu thơ lại dần nghiêng về sắc thái biểu tượng lắng sâu. Điều đó góp phần tạo cho bài thơ một cấu trúc hài hoà, cân đối. Bên trên là cảnh rẽ sóng vượt trùng dương thì đến đây là cảnh nghỉ ngơi. Cái tĩnh đi liền ngay sau cái động nhưng không tách biệt hoàn toàn. Có một sợi dây liên kết, một sự gắn bó rất mật thiết phía sau hình ành "làn da ngăm rám nắng" và "thân hình nồng thở vị xa xăm" của những người trai làng chài, bên cạnh đó còn phải kể đến chi tiết rất gợi cảm: chiếc thuyền đã trở về nghỉ ngơi trên bến nhưng vẫn "nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ . Từ "chất muối" cho đến hơi thở "vị xa xăm" đều gợi đến biển cả, đến những chuyển động vượt qua muôn ngàn sóng gió. Đó chính là khát vọng chinh phục đại dương rất mãnh liệt, đã ngấm sâu trong huyết quản của những người dân làng chài, được lưu truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Ai sinh ra ở vùng duyên hải hẳn chẳng lạ gì những cánh buồm. Thế nhưng những câu thơ của Tế Hanh vẫn có một cái gì đó là lạ và cuốn hút:

Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng

Rướn thân trắng bao la thâu góp gió...

Cánh buồm vô tri đã được người thi sĩ thổi vào một tâm hồn. Đó chính là cái hồn thiêng liêng (trong tâm khảm nhà thơ) của ngôi làng ấy. Nhà thơ đã lấy cái đặc trưng nhất (những cánh buồm) để mà gợi ra bao ước mơ khao khát về một cuốc sống no ấm, đủ đầy. Câu thơ sau thậm chí còn “có hồn” hơn. Thuyền không phải tự ra khơi mà đang “rướn” mình ra biển cả. Hình ảnh thơ đẹp và thi vị biết bao.

Hai câu thơ dưới đây lại mang một hương vị khác - hương vị nồng mặn của biển khơi:

Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng,

Cả thân hình nồng thở vị xa xăm.

Hai câu thơ là một bức tranh vẽ phác về hình ảnh dân chài. Đó là những con người dường như được sinh ra từ biển. Cuộc sống biển khơi dãi dầu mưa nắng làm cho làn da “ngăm rám” lại, trong cả “hơi thở” của thân hình cũng là hương vị xa xăm của biển. Hai câu thơ không phải chỉ là sự miêu tả đơn thuần mà nó là sự cảm nhận bằng cả một tâm hồn sâu sắc với quê hương.

Trên đây là những hình ảnh sâu đậm, rõ nét nhất được tái hiện từ kí ức. Đến bốn câu thơ cuối, nhà thơ đã giãi bày trực tiếp tình cảm của mình với quê hương:

Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ.

Trong nỗi nhớ lại thấp thoáng màu nước xanh, cát bạc, cánh buồm .. và hẳn không thể thiếu con thuyền "rẽ sóng chạy ra khơi". Có thể thấy những hình ảnh ấy cứ trở đi trở lại, day dứt mãi trong tầm trí nhà thơ để rồi cuối cùng lại làm bật lên cảm xúc:

Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!

Câu thơ được viết thật giản dị nhưng cũng thật gợi cảm, đủ nôn nao lòng người. Bởi nó có sức nặng ngay từ nỗi nhớ da diết và chân thành của tác giả đối với quê hương.

Nét đặc sắc nghệ thuật nổi bật nhất của bài thơ này là sự sáng tạo các hình ảnh thơ. Bài thơ cho thấy một sự quan sát tinh tế, một sự cảm nhận và miêu tả sắc sảo. Hình ảnh thơ phong phú, vừa chân thực lại vừa bay bổng và lãng mạn khiến cho cả bài thơ rất có hồn và tràn đầy thi vị.

Bài thơ sử dụng kết hợp phương thức miêu tả và biểu cảm. Nhưng yếu tố miêu tả chủ yếu nhằm phục vụ cho biểu cảm, trữ tình. Nhờ sự kết hợp này mà hình ảnh thơ vừa lột tả được chân thực, tinh tế cảnh vật và con người của cuộc sống miền biển vừa thể hiện sâu sắc những rung động của tâm hồn nhà thơ.

                      HỌC TỐT!!!

Thảo luận

Lời giải 2 :

Đã từng có rất nhiều bài thơ viết về làng quê Việt Nam. Lại cũng không ít sáng tác thơ, văn nói về cây tre mà có lẽ nổi tiếng nhất là tác phẩm của nhà báo Thép Mới ra đời cách đây đã rất lâu. Vậy mà đọc bài thơ trên của Nguyễn Đình Minh, tôi vẫn bị ám ảnh và cảm thấy rất mới mẻ, cứ như lần đầu tiên được tiếp cận một bài thơ viết về nông thôn, về làng quê. Nông thôn Việt Nam bây giờ đã khác xưa nhiều lắm. Tất cả hầu như đã được bê tông hóa đến 90%. Có lẽ chỉ còn chút ít vùng miền nơi miền núi heo hút là còn nhà mái tranh, mái lá, tường bằng tre, nứa hoặc đất. Còn thì hầu hết đã được xây bằng gạch, mái bằng hoặc lợp ngói, tôn.

Nhưng quê ở trong tôi mãi mãi vẫn là những ấn tượng đậm đà, không bao giờ có thể quên về một nơi thơ mộng, lãng mạn, gợi nên những gì êm đềm, sâu lắng và thanh bình nhất. Vậy nên bắt gặp ngay khổ thơ đầu tiên của Nguyễn Đình Minh, tôi đã vô cùng thú vị, thấy như nhà thơ nói hộ cảm xúc của mình. Cái từ “thoát” quả thật là đắt với ai ở thành phố mà được về quê, nhất là bây giờ chốn “ồn ã phố phường” đã ở vào tình trạng “Nhà vây oi ngạt bụi đường kẹt xe”. Lại về với chốn đối ngược hẳn khi có “Cánh cò chớp thả bùa mê thảm vàng”. Chính vì vậy mà hai chữ “vỡ òa” mới đắc địa khi gắn liền với câu “Vỡ òa bát ngát trời quê”. Người ta vẫn hay nói “vỡ òa niềm vui” hoặc “cảm xúc vỡ òa”. Còn nhà thơ ở đây lại nói như ta đã thấy. Hóa ra cái cuộc sống “oi ngạt” chốn thị thành kia đã trở nên quá bức xúc nên khi về với “bát ngát trời quê” mới như vậy. Đây là cách diễn tả đã đi được tới tận cùng cảm xúc.Toàn bộ bài thơ là hàng loạt những chi tiết, hình ảnh gợi nên một miền quê không cụ thể nhưng lại hiển hiện rất sinh động những gì quê kiểng, truyền thống nhất. Nhưng lại rất hiện đại. Vừa quê với ý nghĩa xa xưa, lại vừa hiện đại như là có luồng gió mới của thời buổi hiện tại thổi về. Những con thuyền, vó bè, cánh sen, những chú dế, ao làng…là những cảnh vật muôn thuở của mọi làng quê Việt Nam, không có gì mới. Nhưng lại được tác giả viết :“Thuyền mơ sương khói”, “Vó bè cất áng mây sa”, “Cánh sen lần giở tuổi thơ” và “Mặt ao đựng bóng cả bờ tre xanh” thì quả là những quan sát xuất thần.

Đó là tác giả tả cảnh quê. Đến khi tả tình ở đoạn cuối cùng, nhà thơ cũng vẫn duy trì lối tìm hình ảnh thật “độc” để gây ấn tượng lạ lẫm cho người đọc mà “miếng trầu têm đỏ nắng trưa” của “ngoại” là một quan sát, liên tưởng thật thú vị. Tôi cứ bị ám ảnh mãi hai câu thơ cuối cùng khi đọc hết bài thơ : “Bao phen bão táp vần xoay/Làng tre vẫn ở chân mây cuối trời”. Một cách nói vừa lấp lửng lại vừa gợi mở. Đúng là thời gian trôi, thế gian biến đổi “vũng nên đồi”. Nhất là thời buổi kinh tế thị trường hiện nay thì những “cơn bão” thời cuộc sẽ không thể không tác động mạnh đến thôn quê.

Thơ Nguyễn Đình Minh thuộc loại thơ có cảm xúc nhưng giàu trí tuệ, thể hiện rõ tác giả có tri thức chứ không dễ dãi, làm thơ như một thói quen như nhiều người sẵn sàng mỗi ngày có thể làm được vài bài. Có cảm giác tác giả “Làng tre” rất khó tính với từng câu, chữ, hình ảnh, không dễ vừa ý với những gì bằng phẳng, đơn giản, đơn điệu. Vậy nên phải đọc đi đọc lại nhiều lần mới có thể thẩm thấu hết mọi ý tình anh gửi gắm trong mỗi câu, mỗi chữ.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK