Trong cuộc đời mỗi chúng ta sẽ luôn có những người có ảnh hưởng lớn tới tính cách, cuộc đời mình. Em cũng thế. Người mà em luôn ngưỡng mộ, yêu thương và là thần tượng lớn nhất trong cuộc đời mình chính là mẹ em.
Mẹ em là một người phụ nữ tuyệt vời. Mẹ không cao lắm nhưng rất nhanh nhẹn, tháo vát. Mọi công việc trong nhà mẹ đều quán xuyến, lo liệu chu đáo. Mẹ không phải là một người phụ nữ có ngoại hình xinh xắn. Nước da của mẹ ngăm ngăm do cháy nắng và những ngày tháng vất vả ngoài đồng, dưới cái nắng gay gắt của những ngày hè. Làn da của mẹ cũng chẳng mịn màng, mềm mại mà nó thô ráp, sần sùi. Nhiều lần em cũng thắc mắc nhưng mẹ chẳng bao giờ để ý đến mấy điều ấy. Bởi với mẹ, còn nhiều thứ phải lo, nhiều thứ còn quan trọng hơn cả làn da của mình. Mẹ chỉ mới hơn 40 tuổi nhưng nhìn mẹ chẳng ai bảo mẹ mới 40, vì khuôn mặt mẹ khắc khổ và già cỗi quá. Những nếp nhăn ở trán, ở cằm, ở hai bên khóe mắt mỗi ngày lại hằn sâu hơn. Đâu phải mẹ muốn thế, cũng chỉ vì cuộc sống đùn đẩy mà thôi. Bố em mất sớm nên mọi gánh nặng trong gia đình dều đổ dồn lên đôi vai gầy của mẹ. Có ai đó đã từng viết những vần thơ về sự hi sinh của mẹ khiến em thực sự xúc động:
“Con lớn lên bên dòng nước suối mơ.
Và lớn lên trên vai đôi gầy của mẹ.”
Gần nhà em không có dòng suối mơ, nhưng lại có tình thương của mẹ như nguồn suối chẩng bao giờ cạn. Và quả thực chúng em lớn lên trên đôi vai gầy của mẹ. Em càng lớn, đôi vai của mẹ càng trĩu xuống vì những gánh nặng mới. Đôi mắt mẹ vẫn luôn dõi theo từng bước chân của chúng em. Đôi mắt đùng đục ấy vẫn sáng lên niềm vui và sự tự hào mỗi lần nhìn thấy chúng em thành công trên con đường của mình. Em sẽ nhớ mãi ánh mắt rưng rưng của mẹ khi dõi theo em lên bục nhận giải học sinh giỏi Văn của thành phố năm nay. Mẹ nói mẹ không khóc nhưng đôi mắt mẹ lại đỏ hoe. Em biết mẹ nói dối. Chắc chắn khi ấy mẹ rất vui và hạnh phúc. Vì tất cả những gì mẹ đánh đổi, cho đến giây phút này đều xứng đáng. Nhìn những đứa con của mình lớn lên, trở thành người tốt, ngoan ngoãn thì có gì mà người mẹ không đánh đổi được? Vì chúng em, có vất vả hơn nữa, mẹ cũng bằng lòng. Em yêu nhất là đôi bàn tay của mẹ. Đôi bàn tay của mẹ thô sần với những ngón tay gầy gầy, xương xương. Những cái chai ở lòng bàn tay mẹ cứ dày lên theo năm tháng. Và giờ mỗi khi nhắc tới, mẹ chỉ cười vì chai dày quá rồi, sờ cũng không còn cảm giác nữa. Da trên bàn tay mẹ nứt nẻ, khô khốc do phải ngâm nước nhiều, làm việc nặng cũng nhiều. Mỗi lần cầm đôi bàn tay mẹ áp lên má, em lại muốn khóc. Em còn nhỏ quá, chỉ có thể đỡ đần mẹ những công việc vụn vặt trong nhà chứ chẳng thể cùng mẹ lăn lộn ngoài kia. Một thân một mình mẹ vật lộn với cuộc sống. Em biết mẹ cũng chịu nhiều uất ức nhưng chưa bao giờ mẹ kể về những điều ấy cho bọn em nghe. Câu mà mẹ nói nhiều nhất với chúng em mỗi khi chúng em hỏi là: “Các con chỉ cần lo học thôi, những chuyện khác không cần các con lo. Để cho mẹ!”
Em yêu mẹ rất nhiều. Em và em gái sẽ bảo ban nhau học thật tốt để mẹ không phải lo lắng nhiều hơn nữa. Vì mẹ cũng đã mệt mỏi lắm rồi. Cố lên mẹ nhé, chúng con sẽ luôn ở bên cạnh mẹ!
Em đã luôn nghĩ rằng mình là đứa trẻ hạnh phúc nhất vì có một người mẹ yêu thương và lo lắng cho em. Bố và me đã hi sinh rất nhiều thứ để cho em có một cuộc sống vô lo vô nghĩ. Em thực sự đã khắc sâu tình cảm này mà bố mẹ dành cho em. Mẹ là người mang nặng đẻ đau ra em. Em luôn biết ơn và kính trọng mẹ rất nhiều!
Sẽ không có bất kì câu văn, câu thơ có thể nói hết ơn của mẹ. Tình cảm của mẹ dành cho em từ lúc em vẫn còn trong bụng của mẹ. Tôi thường được nghe bà ngoại kể rằng ngày bé em rất hay quấy và nghịch ngợm nên mẹ phỉ rất vất vả để trông em. Hồi ấy bố của em đi làm xa, có những đêm em gào khóc làm cho mẹ phải bế dỗ cả đêm. Bà ngoai phải nấu ít cháo cho mẹ ăn để không bị kiệt sức. Những lúc em ốm mẹ là người đầu tiên lo lắng cho em, mẹ vội vã đi mua thuốc cho em, cho dù lúc đó có mưa to cỡ nào mẹ cũng quyết định đi mua thuốc cho tôi. Từ khi có em cuộc sống của mẹ đã không còn như trước, mẹ không còn thường xuyên gặp bạn bè nữa mà chỉ ở nhà làm 1 bà nội trợ. Đi đâu mẹ cũng đưa em đi cùng, các bác hàng xóm hễ gặp tôi là lại khen tôi da dẻ hồng hào và mập mạp, khi nghe được những lời khen ấy mẹ đã rất vui. Buổi tối mẹ hay kể chuyện cổ tích cho em hoặc hát ru cho em ngủ, hình ảnh nàng bạch tuyết hay cô bé lọ lem luôn khắc ghi trong trái tim em đến bây giờ vẫn không phai. Mỗi lần như vậy mẹ sẽ kể đến khi em ngủ rồi mới thôi. Chính những lời ru đó, câu chuyện đó đã giúp em ngủ rất ngon và mơ những giấc mơ đẹp. Cho khi em học lớp 1 thì em đã trưởng thành hơn trước thì mẹ lại càng phải vất vả hơn để dạy em nhiều điều tốt đẹp hơn. Mẹ dạy em đọc rõ ràng hơn, dạy em viết chữ ssao cho thật ngay ngắn thẳng hàng và còn dạy em nói chuyện với người lớn lễ phép, gặp người lớn hơn mình thì phải chào hỏi cẩn thận. Mẹ dạy em phải giữ gìn vệ sinh sạch sẽ, cách gấp quần áo. mẹ không chỉ là một người mẹ mà mẹ còn là một người bạn thân thiết nhất trong cuộc đời em. Đối với em thì mẹ là người phụ nữa tuyệt vời nhất mà không một người phụ nữa nào sánh bằng
Những lúc em thất bại trong học tập hay tuyệt vọng về cuộc sống thì mẹ cũng là người đầu tiên nhẹ nhàng an ủi em. Khi đó mẹ đã lắng nghe những điều em nói, tâm sự và chia sẻ nỗi buồn cùng em. Mẹ của em đã tiếp thêm động lực cho em và làm cho em cảm thấy cuộc sống này vẫn tuyệt vời biết bao. Có những lúc mẹ nghiêm khắc với em, nhưng thật ra những câu mẹ mắng em đó cũng làm mẹ rất đau lòng, tuy có những lần mẹ nói đã giận em nwhng chưa bao giờ mẹ giận em lâu quá. Cuộc đời này nếu thiếu mẹ thì em sẽ khốn khổ biết bao, mẹ đã làm cuộc sống của con lúc nào cũng tràn đầy ý nghĩa
Có lẽ mẹ luôn nghĩ con đã quên những kí ức hồi bé, nhưng con chưa bao giờ quên. Mẹ đã sưởi ấm con những ngày đông lạnh giá, là cơn gió nhẹ nhàng mát mẻ làm con thấy mát những ngày hè nóng lực. Ngay cả khi con đã 13 tuổi đầu rồi mẹ vẫn che chở con như đứa trẻ. Con sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt để mẹ cảm thấ yên tâm. Và con sẽ luôn cố gắng để hoàn thiện mình để trở thành người tuyệt vời như mẹ! Con cảm ơn những điều tốt đẹp nhất mẹ đã dành cho con, trên chặng đường con đang đi con rất cần có mẹ ở bên cạnh.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK