Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 3. Hãy viết bài văn kể lại một kỉ niệm...

3. Hãy viết bài văn kể lại một kỉ niệm của em với thầy cô giáo mà em yêu quý. -ko chép mag -viết ko quá ngắn quá dài -ko cợt nhả xin cảm ơn

Câu hỏi :

3. Hãy viết bài văn kể lại một kỉ niệm của em với thầy cô giáo mà em yêu quý. -ko chép mag -viết ko quá ngắn quá dài -ko cợt nhả xin cảm ơn

Lời giải 1 :

Tham khảo nhé bn!!!

Trong cuộc đời, ai cũng có những hồi ức đáng kinh ngạc. Tương tự, sau gần bốn năm học, tôi có vô vàn kỷ niệm vui buồn. Và hồi ức sống động nhất mà tôi có được là từ năm lớp ba, khi tôi được giao nhiệm vụ cho giáo viên chủ nhiệm của mình.

Gia đình tôi không giàu có, và tôi có một số đông anh chị em. Bố mẹ tôi không phải là công chức; Thay vào đó, họ quanh năm làm thuê, làm mướn nên cuộc sống vất vả, dư dả. Sau ba người em, tôi là anh cả trong gia đình. Bố tôi mắc bệnh nan y khi tôi học lớp 3, gia đình đã bán tài sản và vay mượn khắp nơi để chạy chữa. Tôi quyết định bỏ học vì đã đến lúc phải trả tiền. Tiền học mà gia đình không có. Lúc đó ,an là giáo viên chủ nhiệm của tôi. Cô Lan là một giáo viên dễ mến, yêu nghề và thực sự quan tâm đến cuộc sống và học tập của học sinh chúng tôi. Cô ấy đã không gặp tôi trong lớp hai ngày, vì vậy cô ấy đã tranh thủ sự giúp đỡ của bạn bè và đến thăm tôi. Cô ấy rất ủng hộ gia đình và thúc giục tôi tiếp tục đến lớp. Cô ấy nói rằng sẽ rất tiếc nếu tôi nghỉ học vì tôi là một học sinh xuất sắc trong lớp. Cô cũng bày tỏ mong muốn con học hành có tương lai tươi sáng và có thể phụ giúp gia đình. Lúc đó tôi chỉ nghĩ đơn giản nên quyết định bỏ học, một tuần sau cô ấy quay lại nhà động viên. Cô nói rằng cô đã thông báo cho nhà trường và cộng đồng về tình hình của mình và họ đang xem xét cho phép cô đi học mà không phải trả học phí. Tôi vui mừng khôn xiết vì tôi luôn muốn đến trường trong số các bạn cùng trang lứa. Sau đó, tôi đã có thể trở lại trường học sau hơn một tuần. Con đường đến trường mỗi ngày một đẹp hơn. Tôi nhảy về phía trước với niềm vui sướng. Cô Lan dành thời gian ngoài giờ lên lớp hàng ngày để dạy em những bài cũ mà tuần trước em đã bỏ qua. Cô giáo dục tôi một cách ân cần và nhiệt tình để tôi không quên những gì tôi đã học. Em nhận danh hiệu học sinh giỏi toàn diện và học sinh có hoàn cảnh khó khăn vượt khó vào cuối năm đó. Tôi vô cùng cảm động và biết ơn những gì cô Lan đã dành cho tôi.

Đó là hồi ức sống động nhất của tôi về cô của mình, và chắc chắn nó sẽ còn khắc sâu trong trái tim tôi với sự trân trọng trong suốt quãng đời còn lại. Tôi sẽ không bao giờ quên cô ấy, và tôi sẽ thầm nguyện sẽ học tập chăm chỉ để trở thành một giáo viên giỏi và tận tâm như cô ấy.

#tanthinh298

Do bài này mik lm r nên ms nhanhh á nhe

Thảo luận

-- Xin câu trlhn vs ạ

Lời giải 2 :

tham khảo :

Trong mấy năm đi học, em đã có rất nhiều kỉ niệm buồn vui dưới mái trường thân yêu. Nhưng kỉ niệm mà tôi sẽ chẳng bao giờ quên đó là kỉ niệm hồi lớp 1, khi em tập viết và cô giáo đã tận tình cầm tay tôi viết từng nét.

Tròn 6 tuổi, em bước vào lớp một với tất cả sự háo hức. Em học đọc rất nhanh, chỉ nghe cô giáo đọc một lần, em có thể đọc theo vanh vách. Nhưng viết với em quả là một hành trình gian nan. Em thuận tay trái, từ nhỏ mẹ đã rèn cho em cầm bút tay phải. Nhưng cứ khi nào không có ai nhìn là em lại đổi tay. Cô giáo đầu tiên của em tên là Ngọc. Đúng như cái tên, cô xinh xắn và rạng rỡ, lại trìu mến, hiền dịu. Cô biết em thuận tay trái nên thường xuống bàn quan sát tôi viết. Bước vào học kì hai, chúng tôi tập viết chữ nhỏ, lại viết những bài chính tả dài hơn. Chữ em dần nguệch ngoạc. Trong giờ chính tả hôm đó, cô chép những dòng chữ tròn trịa lên bảng, chúng em chép vào vở của mình. Vì thấy cô không để ý, em lại đổi tay để viết.

    Đến cuối buổi học, cô Ngọc trả vở chính tả cho chúng em. Cô bắt đầu nhận xét. Bỗng, cô nhắc tới em: “Bạn Gia Bảo hôm nay viết có tiến bộ. Tuy nhiên, cô nghĩ là con đang quên một điều.” Em hoảng hốt cúi mặt xuống. Trong tà áo dài thướt tha, cô bước xuống bàn em và tiếp lời: “Cả lớp nhớ cô dặn khi viết, tay chúng ta cầm bút thế nào không?” Lớp tôi đồng thanh nhắc lại lời cô dặn. Cô lại nói: “Tuy vậy, bạn Gia Bảo vẫn quên. Cô phê bình Gia Bảo trong buổi học ngày hôm nay.” Rồi cô nhìn thẳng em và nói: “Cô hi vọng Gia Bảo sẽ nhớ lời cô dặn.” Một vài bạn cất tiếng cười chê bai. Nghe thấy vậy, khuôn mặt em nóng bừng, nước mắt ứa ra và bàn tay vò trang vở vừa viết. “Cô thấy hôm nay chữ con viết tròn, đều đúng khoảng cách. Con viết đẹp hơn rất nhiều bạn.” – Cô lại nhẹ nhàng nói. Cả lớp im phăng phắc. Em được cô khen lại thấy êm lòng nên trút bỏ được cơn tức giận của một cậu con trai hiếu thắng.

    Từ đó, em kiên trì rèn viết bằng tay phải. Lên lớp 2, tôi đã viết được những dòng chữ vô cùng sạch đẹp. Dù bây giờ, em không còn được học cô nữa, nhưng những bài học lí thú hay lời dạy ân cần của cô vẫn còn in đậm trong tâm trí em.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK