Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 Văn tự sự: một câu chuyện giúp em trưởng thành...

Văn tự sự: một câu chuyện giúp em trưởng thành trong trường nhờ thầy cô, bạn bè Văn 9 mn giúp e :((( câu hỏi 3363592 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Văn tự sự: một câu chuyện giúp em trưởng thành trong trường nhờ thầy cô, bạn bè Văn 9 mn giúp e :(((

Lời giải 1 :

Thời gian trôi qua mau chỉ còn lại những kỉ niệm. Kỉ niệm thân yêu ơi, sẽ còn nhớ mãi tiếng thầy cô, bạn bè mến thương ơi, sẽ còn nhớ những lúc giận hờn. Để rồi mai chia xa, lòng chợt dâng niềm thiết tha Nhớ bạn bè, nhớ mái trường xưa….”

Thời gian trôi qua thật nhanh mà chúng ta không hề hay biết. Mỗi người đều trải qua thời học sinh với biết bao kỉ niệm buồn vui. Mỗi khi câu hát vang lên, trong lòng tôi lại dâng trào những cảm xúc về mái trường cấp III thân yêu của mình. Mái trường là ngôi nhà thứ hai, là nơi gắn bó với những người thầy, người cô và bạn bè thân thiết trong thời gian dài. Nơi ấy là nơi chất chứa bao kỉ niệm tươi đẹp khó quên cùng hoài bão ước mơ lúc còn ngồi trên ghế nhà trường của mỗi người. Cũng nơi ấy cho tôi biết bao kỉ niệm đẹp về những người thầy, người cô của mình. Mái trường gắn bó, dạy dỗ tôi nên người và cũng cho tôi bao bài học. Nhất là đã mái trường với cô chủ nhiệm lớp 11 đã cho tôi bao cảm xúc thân thương và tình yêu quý không sao kể hết, tôi rất trân trọng và biết ơn cô giáo của tôi.

Năm lớp 10 sau khi thi lên cấp III bản thân tôi vì bố mẹ muốn theo khối A nên đã đăng ký học. Tuy nhiên do nền tảng khối A không có, bản thân mải chơi nên kết quả học tập của tôi rất kém, thi thường xuyên ở top cuối của lớp và tôi cũng chán nản. Bản thân tôi khi ấy là những suy nghĩ nông nổi, những lần ngã gục vì mệt mỏi và chán nản với chính bản thân mình. Lên lớp 11 tôi đã tự xin chuyển khối C mà không hỏi bố mẹ. Khi bố mẹ biết đã mắng tôi rất nhiều và cũng không hài lòng. Cũng may mắn khi chuyển khối bản thân tôi đã được gặp cô Thanh – giáo viên chủ nhiệm mới. Nhờ có cô, chính những lời nhắc nhở, dạy bảo, động viên của cô đã làm nên một cô học trò chín chắn biết suy nghĩ hơn của hôm nay. Cô là người đã dạy dỗ tôi nên người, cho tôi những bài học quý giá và dạy tôi bao điều hay lẽ phải. Cô cũng định hướng và cho tôi biết bao điều quý báu không chỉ sách vở mà cả thực tế.

Cô là người với ngoại hình không quá bắt mắt, hơi mũm mĩm và không được cao cho lắm. Nhưng giọng của cô rất hay, ấm và có sức thuyết phục. Tóc dài đen được cô buộc gọn gàng khi hè và thả xõa khi đông đến. Cô mặc trang phục đến lớp rất lịch sự, hòa nhã chứ không hề diêm dúa hay cẩu thả. Cô là người mẹ, là người chị, là người bạn đồng hành với cả lớp, với tôi trong suốt thời gian học Phổ thông trung học tại mái trường Yên Lạc. Có biết bao kỉ niệm mà chắc đi hết đời tôi cũng chẳng thể nào quên được.

Khi bước vào lớp 11, bản thân tôi vẫn mù mờ, chẳng biết học ra sao và làm gì, thậm chí chưa bao giờ nghĩ sẽ đạt kết quả tốt trong kỳ thi đại học sau này. Lúc ấy chỉ nghĩ đơn giản không học được khối A thì theo ban C thử sức vậy. Thế nhưng cô Thanh đã truyền lửa, truyền nhiệt huyết để bản thân đạt được thật nhiều thành tích trong năm học này.  Cuộc đời mỗi người gặp được người thầy, người cô tâm huyết dẫn lối là sự may mắn và đáng quý. Sự  trưởng thành cũng đi qua từ trải nhiệm của những ngày tháng học sinh. Và cô giáo chính là người lái đò thầm lặng, những người tận tụy hết lòng với nghề, với học trò của mình, người mang đến nguồn tri thức như ngọn hải đăng sáng soi dẫn lối từng bước đường tôi đi. Giống như những câu thơ tôi đã từng nghe ở đâu đó:

Một đời người một dòng sông…

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ

Qua sông phải lụy đò

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa”

Trong suy nghĩ của nhiều người và của bố mẹ tôi và cả chính tôi thì học khối C là học thuộc, là học vẹt và giành cho những người học chưa tốt. Thế nhưng khi được gặp cô, học theo các học của cô, bản thân tôi đã thay đổi tư duy. Học khối nào cũng quan trọng và học khối C cũng rất sáng tạo và giành cho những người thông minh.  Cô có phương pháp giảng rất riêng và chẳng giống ai. Cô dạy Địa lý và học địa với cô không hề khô khan. Cô dạy chúng tôi cách ghi nhớ sao cho lâu, cho sâu và cách tư duy vấn đề sao cho hiệu quả. Không phải học cô đọc đâu trò chép ấy, cô dạy chúng tôi có ý kiến cá nhân, được tranh luận các vấn đề và giải pháp giải quyết. Mỗi buổi học của cô thời gian thấm thoắt thoi đưa, cứ chớp mắt cái đã hết buổi học. Mỗi buổi học là sự hào hứng, vui vẻ và hiệu quả. Từ một không biết gì về địa mà nhờ cô tôi hiểu ra vấn đề, biết cách tư duy và học sao hiệu quả.

Cô là người đưa ra mục tiêu, đưa ra sự trải nhiệm và dám cho bản thân tôi cơ hội. Chính cô cho tôi theo học đội tuyển với cô, cho tôi được thử sức và thi vượt cấp địa 12 cùng các anh chị lớp trên. Dù kết quả giải thưởng mang về đạt Khuyến khích Tỉnh nhưng cũng là sự trải nhiệm vô cùng quý báu của tôi với môn học mới. Cô cũng là người giúp đỡ tôi chứng minh với bố mẹ, bản thân tôi học khối C và mang lại tự hào cho gia đình với rất nhiều giải thưởng của lớp, của trường và tỉnh. Thi khảo sát mỗi kỳ thì tôi luôn đạt kết quả trong top đầu của lớp và nhiều lần vô địch. Không chỉ vậy, các môn học của tôi đều đạt kết quả tốt và đứng thứ nhất trong lớp. Khi thi học sinh giỏi Tỉnh khối 11 cũng may mắn đạt giải 3…. Dù không nói ra nhưng sự cảm động biết ơn của thôi với cô là vô cùng lớn lao. “Dẫu đếm hết sao trời đêm nay, dẫu đếm hết lá mùa thu rơi, nhưng ngàn năm, làm sao em đến hết công ơn người thầy!”

Những năm tháng học trò may mắn được gặp gỡ và theo học cô đã cho tôi hành trang sẵn sàng bước vào đời. Cô không chỉ là người cô, người mẹ mà còn là người bạn để tôi gửi gắm tâm sự. Mỗi khi buồn vui hoặc gặp những chuyện không biết giải quyết sao trong gia đình, cuộc sống và bạn bè tôi thường tâm sự với cô. Cô lắng nghe, đưa ra lời khuyên và chỉ dạy tôi điều hay, điều phải. Cô không hề trách mắng mà chỉ khuyên nhủ nhẹ nhàng và thật tình giúp tôi hiểu ra, lựa chọn và xử lý sao cho đúng đắn nhất.

Bản thân và cô có rất nhiều kỉ niệm quý báu mà suốt cuộc đời này sẽ theo tôi và là những kỉ niệm đẹp của đời học sinh. Là một đứa không khéo miệng, bản thân tôi không sao nói cho hết những gì trong lòng mình tình cảm giành cho cô. Cảm ơn cô đã cho em tất cả, đó là niềm tin, là sự chân thành, và nghị lực vươn lên trong đường dẫn đến ngày mai. Cám ơn cô – lời cảm ơn đó em chưa bao giờ nói, em sẽ sống có trách nhiệm với tình thương, ân cần, và lòng vị tha cô đã dành cho chúng em. Tương lai mai này dù có đi đến đâu, có trưởng thành và làm công việc nào đi chăng nữa thì tình cảm giành cho cô, cho  mái trường Yên Lạc là không bao giờ thay đổi. Thanh xuân của tôi gắn liền với mái trường, với cô và biết bao bạn bè. Dù thời gian có trôi đi, phủ bụi và xóa nhòa tất cả thì tình cảm của tôi dành cho mái trường, cho cô chủ nhiệm của mình tại đây vẫn luôn đong đầy và vẹn nguyên không gì thay thế được.

Thảo luận

-- Uii bé cảm ơn 😍
-- chúc bé học tốt và hoàn thành bài tập xuất sắc nha!

Lời giải 2 :

Tuổi học trò có biết bao chuyện buồn vui, hờn giận, nhớ nhung... rồi tất cả cũng trở thành những kỉ niệm đáng yêu đáng nhớ trong cuộc đời mỗi chúng ta. Với tôi, kỉ niệm không thể phai mờ trong tâm trí là ngày tổng kết năm học lớp Năm. Dường như đó cũng là một ngày tổng kết cấp học, để rồi từ đó, cuộc đời chúng tôi bước sang một trang mới. Ngày chia tay hội tụ bao tình cảm yêu mến xúc động dạt dào.


 
Tôi còn nhớ đó là chiều thứ ba. Hôm ấy, các bạn lớp tôi ai cũng đến dự đầy đủ. Ai nấy đều có vẻ mặt hớn hở vui tươi và mặc đồng phục gọn gàng. Khi cả lớp đã đến hết, bạn lớp trưởng nhắc các bạn xếp lại bàn ghế ngay ngắn. Cô giáo bước vào lớp, chúng tôi đứng dậy chào. Cô mặc bộ quần áo thường ngày, nét mặt cô hiền hậu. Cô mời chúng tôi ngồi xuống và yêu cầu cả lớp trật tự để buổi lễ tổng kết được bắt đầu. Lúc nãy cả lớp còn ồn ào nhưng bây giờ đã im lặng ngay. Thoạt đầu, khi nghe cô khen ngợi thành tích chung của lớp ai cũng vui vẻ, hài lòng vì nghĩ rằng trong thành tích chung ấy có sự đóng góp của mình. Nhưng khi nghe cô chỉ ra những hạn chế còn tồn tại ai cũng cảm thấy xấu hổ vì chợt thấy bóng dáng mình trong đó. Một số bạn đã đứng lên nhận lỗi và hứa sẽ cố gắng sửa chữa để cô vui lòng. Nghe vậy cô giáo đã bớt lo lắng về chúng tôi, những học sinh trong mắt cô vẫn còn rất bé nhỏ ngây thơ, và cô nở một cụ cười rạng rỡ.

Tiếp đó, cô căn dặn chúng tôi một câu mà đến giờ tôi vẫn khắc ghi trong lòng: “Như vậy là năm học lớp Năm và cũng là năm năm dưới mái trường tiểu học đã trôi qua trong cuộc đời các em. Dù cô chỉ dạy các em một năm học cuối cấp nhưng cô nhận thấy các em đã rất cố gắng để đạt thành tích cao nhất trong suốt năm năm học. Tuy vẫn còn một số bạn yếu kém chưa cố gắng nhưng cô tin các học sinh của cô sẽ có tự tin để bước vào một chặng đường vô cùng gian khổ, vất vả phía trước. Năm học tới, cô sẽ không còn dạy các em nữa nhưng cô hi vọng dù không có cô thì các em vẫn cố gắng trong học tập, lao động và nghe lời các thầy cô giáo mới. Cả lớp hãy hứa với cô đi!”. Nói đến đây thì cô dừng lại, những giọt nước mắt tràn ra trên hai má cô làm cho cả lớp không khỏi xúc động. Lớp chúng tôi là lớp đầu tiên mà cô làm chủ nhiệm. Với lớp, cô đã ân cần biết mấy, cô đã mang tất cả nhiệt huyết của tuổi trẻ để dạy dỗ và yêu thương chúng tôi. Bao nhiêu kỉ niệm về những ân nghĩa cô trò chợt ùa về. Vậy mà cô trò chúng tôi lại sắp phải xa nhau. Các bạn gái xúc động quá đã thút thít khóc. Tôi thì dù đã cố gượng cơn xúc động nhưng nước mắt cứ ứa ra ướt đẫm hai bên má. Cả lớp nghẹn ngào không ai nói được câu nào dù là để đáp lại lời cô. Cô giáo đã tin các học sinh yêu quý của cô sẽ có đủ vững vàng để tiến bước trên con đường này. Mai sau, khi lên cấp cao hơn, nếu gặp khó khăn, các em hãy về đây, cô sẵn sàng giúp đỡ các em và tiếp thêm sức mạnh để các em có thể vững tin trên con đường học tập. Cô tin ở các em!”. Những lời nói của cô thúc giục và làm cho chúng tôi vững tin hơn bao giờ hết. Tôi cảm thấy những lời ấy thật thấm thía biết bao! Chúng như chiếc khăn mềm mại thấm nhanh những giọt nước mắt trên mỗi khuôn mặt chúng tôi. Rồi cô giáo tổ chức buổi liên hoan ngọt cuối cùng. Cô nói đây là buổi tổng kết nên mọi người hãy vui vẻ nói rồi cô hát tặng chúng tôi, kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện cười. Thế là các bạn vui vẻ hẳn lên. Nắng vàng tươi trên sân ngày cuối cùng chúng tôi là học sinh tiểu học, không bỏ lỡ khoảnh khắc đẹp đẽ đó, chúng tôi mời cô ra chụp ảnh kỉ niệm. Buổi tổng kết ai nấy đều lưu luyến và điều hứa sẽ thi tốt để cô vui lòng.


 
Ngày tổng kết năm học lớp Năm đã qua từ rất lâu nhưng nó chất chứa nhiều tình cảm xúc động trong tuổi học trò của em. Giờ đây đã lớn khôn, nghĩ về ngày ấy, tôi không khỏi tiếc nuối nhưng nhiều hơn vẫn là quyết tâm học tập để xứng đáng với những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK