Nếu như có ai đó hỏi tôi rằng: " Người phụ nữ mà tôi yêu quý nhất trên thế gian này có phải mẹ của bạn không?". Tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời: "Đúng. Đó chính là mẹ của tôi " bởi với tôi trên thế gian này, chỉ có mẹ là người yêu thương ta vô điều kiện.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài ba mươi tuổi. Song nhìn lại, thân hình của mẹ vẫn rất cân đối cùng với làn da trắng hồng, khuôn mặt phúc hậu, ai nhìn mẹ cũng cảm thấy quý mến. Mái tóc của mẹ tôi ngắn và có phần cá tính. Nụ cười của mẹ thì giống như một đóa hoa đang nở. Khi mẹ cười, đôi mắt mẹ cong cong như hai nửa vầng trăng, để lộ hàm răng trắng muốt. Mẹ tôi có một chiếc răng khểnh vì vậy nụ cười của mẹ càng trở nên duyên dáng hơn. Đôi mắt của mẹ mắt đen láy, to và tròn, lúc nào cũng nhìn chị em tôi đầy trìu mến. Đôi bàn tay mẹ đã chai sần vì những năm tháng làm việc vất vả nuôi chị em chúng tôi khôn lớn. Và chính vì những hi sinh đó của mẹ làm cho tôi càng thêm yêu mẹ nhiều hơn.
Còn nhớ ngày nhỏ, khi ấy, tôi mới chỉ lớp một, lớp hai, ngày nào mẹ đưa đón tôi đi học dù cho mẹ có bận đến đâu và số lần bố tôi đón tôi thay mẹ cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Giờ đây tôi đã lớn, đã không cần mẹ vất vả đón đưa. Những tôi vẫn khát khao cái cảm giác ấy lắm, cái cảm giác được mẹ dắt tay đi trên con đường quen thuộc, là nhưng lời hỏi han về chuyện trên lớp. Ôi cái cảm giác ấy mới tuyệt vời làm sao!
Ngẫm lại, mẹ tôi là người phụ nữ rất giản dị và tiết kiệm, đôi khi chỉ là nhưng bộ quần áo cũ đã mua cách đây hai ba năm thậm chí có những chiếc áo, chiếc quần đã mục chỉ nhưng mẹ vẫn giữ lại mặc. Thi thoảng mẹ mới sắm cho mình một, hai bộ quần áo mới. Đôi khi tội chợt nghĩ tại sao mẹ có thể hi sinh tất cả vì gia đình như vậy?
Với mọi người, tính cách của mẹ hoạt bát, dễ gần, đối với chúng tôi cũng vậy, mẹ cũng rất chiều chuộng chị em tôi nhưng đôi lúc mẹ cũng hơi khó tính và nghiêm khắc nhưng không vì những lời trách móc, mắng mỏ đó mà tình yêu của tôi dành cho cũng mẹ giảm bớt. Mỗi khi tôi bị ốm, mẹ luôn ở bên tôi cả ngày lẫn đêm, chăm sóc cho tôi từ bữa ăn đến giấc ngủ, lo lắng, hỏi han tôi xem tôi đã đỡ hay chưa. Khi ấy tôi mới biết mình yêu mẹ như thế nào, mẹ luôn bên sưởi ấm trái tim tôi. Luôn bao dung, tha thứ cho tôi mỗi khi tôi mắc lỗi. Mẹ luôn bên cạnh khích lệ, động viên tôi, luôn là người nâng đỡ tôi sau những lần vấp ngã. Và đôi khi tôi thầm nghĩ nếu một ngày nào đó thiếu vắng đi hình bóng của mẹ thì sẽ như thế nào nhỉ? Chắc hẳn tôi sẽ cảm thấy thật trống trải giống như tôi đã mất đi một phần rất quan trọng trong cuộc đời của mình vậy. Trên mỗi chặng đường của ta, ai cũng mong muốn có một người luôn sẵn sàng ở bên, đó là người luôn luôn sưởi ấm và khiến ta vững tâm trong cuộ đời này. Còn bạn, đã bao giờ bạn cảm thấy giống như tôi chưa?
Trong trái tim tôi, mẹ luôn chiếm một vị trí không thể thay thế được, là người luôn bao dung, lắng nghe tôi và dạy cho tôi những điều hay ý đẹp. Tôi tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng học tập, chăm ngoan hiếu thảo để mẹ luôn vui lòng và tự hào về đứa con gái nhỏ của mình.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK