Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 Viết một đoạn văn kể chuyện theo đề tài tự...

Viết một đoạn văn kể chuyện theo đề tài tự chọn, trong đó sử dụng cả hình thức đối thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm. khong chep mang, cam on

Câu hỏi :

Viết một đoạn văn kể chuyện theo đề tài tự chọn, trong đó sử dụng cả hình thức đối thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm. khong chep mang, cam on

Lời giải 1 :

Có người đã từng cho rằng: “Nếu bạn đóng cửa với mọi sai lầm, chân lí cũng bị bạn cho đứng ở ngoài cửa.” Đúng như vậy, cuộc đời ta ai cũng đã từng mắc sai lầm, nhưng điều để lại cho chúng ta lại là những kinh nghiệm quý giá. Tôi cũng đã từng như thế, đã từng vì tò mò mà trót xem trộm nhật kí của bạn. Câu chuyện ấy cho đến nay vẫn đau đáu trong trái tim tôi, nhưng đồng thời cũng đã để lại cho tôi bài học đắt giá.

Đó là một ngày cuối năm lớp 8, khi cái nắng oi ả và tiếng ve râm ran trên từng bụi cây đã gọi mùa hè của chúng tôi trở lại. Giờ ra chơi, mấy đứa bạn tôi đứa ríu rít chạy ra sân trường chơi ô ăn quan, đứa túm năm tụm bảy trò chuyện cười vang cả một góc trời. Tôi lơ đễnh ngồi một chỗ, ngắm nhìn cái nắng vàng ươm đang chảy trên từng ngọn cây, len qua từng kẽ lá, lòng chợt cảm thấy thích thú vì một kì nghỉ hè đã sắp cận kề. Chợt con mắt tôi liếc qua chỗ ngồi của Lan – cô bạn bàn trên đã chạy ra ngoài sân nhảy dây cùng chúng bạn lúc nào. Lan là một cô gái vui vẻ, hay cười, lúc nào cũng có thể đem lại cho người khác nụ cười vì tính cách hài hước và chân thật. Bạn bè rất quý Lan và chắc hẳn trong lòng ai cũng ao ước bản thân mình có thể luôn vui vẻ như bạn ấy. Ô kìa,… hình như… trong ngăn bàn bạn ấy có cái gì đẹp thế nhỉ? Tôi cố rướn mình để ngắm nhìn cái vật nhỏ xinh đang lấp ló trong ngăn bàn Lan. Một quyển sổ nhỏ!

Tôi ngồi yên mà trong lòng chẳng thể nào xóa đi cảm giác tò mò. Trong đầu tôi hiện ra hàng vạn câu hỏi: Quyển sổ ấy ghi gì nhỉ? Đấy có phải quyển sổ tay toán học mà Lan thường nói hay không? Tôi rời khỏi chỗ, nhìn xung quanh. Trong lớp chỉ có mình tôi, nếu tôi lấy quyển sổ ấy ra cũng chẳng ai biết. Mà Lan lại đang ở ngoài… Cái tình tò mò của tôi lại nổi lên, nhưng nếu xem trộm quyển sổ của người khác như thế là rất xấu… Tôi mông lung trong những suy nghĩ, cái quyển sổ nhỏ xinh kia cứ như đang trêu tức tôi. Cuối cùng, tôi đứng hẳn dậy, với lấy quyển sổ ấy và mở ra đọc. Không, đó không phải là sổ tay toán học, đó là nhật kí của Lan! Mồ hôi tôi bắt đầu túa ra đầy mặt. Tôi sững sờ trước những dòng chữ của Lan. Hóa ra nhà Lan lại nghèo và khó khăn đến thế. Hóa ra đằng sau gương mặt hay tươi cười kia lại là những lo toan cơm áo của một người chị cả khi bố mẹ luôn ốm đau, em thì còn nhỏ dại. Hóa ra mấy đứa chúng tôi chỉ nhìn thấy vẻ ngoài vui vẻ của Lan mà không biết rằng bạn ấy đã phải gồng gánh nhiều áp lực trên vai ấy thế nào…

“Tùng…tùng…tùng”. Hồi trống báo giờ ra chơi kết thúc kéo tôi trở lại hiện tại. Tôi vội vàng nhét quyển sổ ấy vào chỗ cũ rồi ngồi ngay ngắn lại vào chỗ của mình. Cả giờ hôm ấy tôi không thể nào tập trung được vì nỗi xấu hổ đang bao quanh. Một cảm giác tội lỗi trùm lên tâm trí của tôi. Trước giờ, tôi rất ghét ai động vào những gì riêng tư, vậy mà chính tôi lại mở quyển nhật kí của Lan ra đọc! Tôi chẳng hiểu nổi tại sao tôi lại làm như vậy nữa. Lan quay xuống làm cắt mạch suy nghĩ của tôi:

- Này, cậu làm sao thế, cả ngày nay cứ lơ đễnh thế là sao?

- À…. Không… không có gì đâu.

Mấy ngày qua đi, Lan vẫn tươi cười, vẫn pha trò như mọi ngày. Có lẽ bạn ấy không biết chuyện tôi đã lỡ xem nhật kí của bạn ấy, nhưng trong lòng tôi lúc nào cũng cảm thấy tội lỗi mỗi khi nhìn thấy Lan. Cho đến một ngày kia, lấy hết can đảm, tôi hẹn Lan ra một góc. Tôi quyết định sẽ xin lỗi Lan vì những gì mình đã làm…

- Cậu hẹn mình ra đây có chuyện gì thế? – Lan hỏi tôi.

- Mình… mình có chuyện…muốn nói… - Tôi ấp úng.

- Có chuyện gì cứ nói ra xem nào, trông cậu bây giờ đỏ hết mặt lên rồi kia kìa- Lan bật cười.

- Mình… Thật ra là… Tuần trước…Mĩnh lỡ xem trộm nhật kí cậu để trong ngăn bàn. Quyển sổ đẹp quá, mình không cố ý. Mình xin lỗi…

 

Lan chợt lặng yên. Tôi nhắm mắt và chờ đợi ở bạn ấy một trận cuồng phong. Lan sững sờ một hồi rồi nói:

- Vậy là cậu biết hết rồi ấy hả?

Tôi im lặng.

- Thật ra chẳng ai biết được hoàn cảnh nhà tớ cả. Nhưng không sao, cậu đã dung cảm nhận ra lỗi của mình là được rồi. Trước giờ tớ chỉ mong có người nào thấu hiểu cho tớ thôi. Kể ra trong cái rủi cũng có cái may đấy chứ.

- Vậy là cậu tha lỗi cho mình?

- Tất nhiên rồi.

Lòng tôi chợt reo vui. Lan đã tha lỗi cho tôi, và tôi đã thấu hiểu được hoàn cảnh khó khăn của bạn ấy. Tôi thiết nghĩ mình phải làm gì đó để có thể giúp đỡ được Lan. Từ đó, mỗi khi buồn, tôi thường tìm cách để giúp đỡ Lan. Chúng tôi thân nhau từ hồi đó…

Vậy đấy, đó là một kỉ niệm đáng nhớ trong quãng đời cấp 2 của tôi. Và tôi chợt nhận ra, điều quan trọng không phải bạn đã mắc lỗi lầm gì, mà là cách bạn đối mặt với nó và sửa chữa nó như thế nào. Những vấp ngã mà bạn gặp phải bây giờ hóa ra lại trở thành những kinh nghiệm quý báu giúp bạn ngày một trưởng thành hơn trên mỗi con đường bạn đi.

Thảo luận

Lời giải 2 :

-------------------------bài làm---------------------------------

chủ đề của mình: học đường (nhân vật bài văn : my idol Châu Kha Vũ, Trương Gia Nguyên) hoặc bạn có thể thay tên nhân vật chính tùy bạn, mình chỉ làm văn mẫu cho bạn tham khảo thôi. 

bài làm. ( mình xưng tôi, gọi CKV là cậu ấy) 

Tôi là Trương Gia Nguyên, học lớp 10 Lý. Cùng lớp với học thần Kha Vũ. Mà tại sao lại là học thần ư? 

- Cậu ta là yêu quái, yêu quái học giỏi ấy, suốt ngày cứ lầm lầm lì lì. Chẳng nói chuyện với ai, vậy mà đứa nào trong lớp cũng bám riết lấy cậu ta. Cậu ta còn học những thứ mà tôi mơ còn chưa mơ tới. Hễ thấy đám đông ở đông tôi sẽ biết ngay đây là Châu Kha Vũ. Cái con người trời đánh thánh đâm tôi ghét nhất!!!

Nhưng chịu thôi, tôi chỉ biết đứng từ xa nhìn muốn cháy mắt bọn con gái tụm năm tụm ba xung quanh hắn ta. Lí do cũng vì " thiếu gia họ Châu" ấy cao bằng gần nửa cái cột điện, còn được nói là " Bách Khoa Toàn Thư Sống họ Châu" thì ai chả thích. Như tôi thì khỏi nói, lùn lùn, học lực tầm thường như vậy.. haizz, đến crush còn bị vuột mất.

-Như mọi hôm, tôi tìm cậu ta để hỏi bài. Ai biểu cậu ta học giỏi làm chi, giờ tôi phiền cậu ta là không sai! Leo được đến sân thượng tôi thở ra mấy hơi ( do chân ngắn thôi ¯\_( ͡° ͜ʖ ͡°)_/¯ ) , cậu ta đang chèo lên cái giếng để nằm ườn ra hóng nắng. "Như là cẩu vậy ấy" : tôi phì cười. 

- "Châu Kha Vũ! chỉ tôi bài này. "

- "Bài tập hay bài giảng?" : cậu ta nói với cái giọng thiếu đòn. 

- "Trang 67 bài 2 ấy. tôi "vẫn cố tịnh tậm..

- "Lại đây!"

- "Cậu gọi tôi như gọi tró ấy hả? " tôi nhịn không nổi nữa rồi...

-" còn...10 phút. " 

-"...Thôi vậy, tha hắn lần này, không có lần sau!" tôi nghĩ tronq đầu. 

Thế là tôi cùng cậu ta học hết giờ ra chơi, bị cậu ta đày đọa cả một hồi, bài toán cũng hiểu được phần nào rồi. Nếu cậu ta không cao hơn tôi một cái đầu, và là thiếu gia nhà giàu nút đố đổ vách. Tôi đã không để cậu ta lành lặn mà về nhà. Một mắt tím, một cục u trên đầu rồi nhé. Tóm gọn lại, cậu ta chính là cái đứa mà tôi ghét nhất trên đời này. Châu Kha Vũ!!!

------------------------------------------------------------------------------------------------------

@nguyennhatlinh4455 #HOIDAP247

Dao gửi bạn! có gì không đúng bạn bảo mình sửa ạ

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK