Trang chủ Tiếng Việt Lớp 4 đề bài hãy tả cây bóng mát câu hỏi 3348386...

đề bài hãy tả cây bóng mát câu hỏi 3348386 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

đề bài hãy tả cây bóng mát

Lời giải 1 :

Đáp án : { No coppy } và cho mình xin 5 sao và ctrlhn nha bn !

 Bài 1 : Tả cây phượng.                                  Bài làm

 Giữa sân trường tôi, đứng sừng sững một cây phượng đang nở rộ những đóa hoa đỏ thắm. Tôi không biết nó được trồng từ bao giờ, chỉ biết rằng, khi tôi mới đặt chân vào trường đã thấy nó đứng đấy như một chàng hiệp sĩ hiên ngang, che chắn nắng mưa cho tụi nhỏ trường tôi.

 Cây phượng đã già lắm rồi. Thân cây đã chuyển sang gam màu xám có nhiều đốm trắng bạc vì cao tuổi. Nó giương những cánh tay che chở cho chúng tôi khỏi những tia nắng gay gắt của mùa hè đổ lửa. Dưới gốc cây, nổi lên những cái rễ lớn, ngoằn ngoèo, uốn lượn như những con rắn đang trườn vào bóng râm bóng mát. Phía trên là tán lá như một cái lọng khổng lồ. Tôi không biết ai đã đan những cành cây lại với nhau mà thành cái lọng khéo đến như vậy. Những chú ve thường ẩn mình trong vòm lá phượng và cất tiếng kêu ra rả suốt ngày.

 Giữa khoảng trời mênh mông, những đóa hoa phượng đỏ rực nổi bật lên, rực thắm và dễ thương. Vào giờ ra chơi, những cánh hoa phượng được các bạn gái tách ra thành những chú bướm xinh xinh. Sau những trận mưa rào, hoa phượng rơi rải rác khắp sân trường tựa như cả mặt sân được trải lên một tấm thảm màu đỏ tươi, ánh lên dưới tia nắng mặt trời. Cây phượng thay lá quanh năm. Mùa đông, cây rụng hết lá, phô ra những cành trơ trụi, khẳng khiu. Nhưng sang xuân, chồi non lại nhú ra, phủ một màu xanh tươi mát cho cây. Mỗi lần như thế dường như tuổi thanh xuân lại trở về với cây phượng già, xóa đi sự già nua đã in hằn lên thân hình của nó. Sau đó không lâu, ở khắp sân trường hình ảnh của mùa hè lại được vẽ lên bằng những chùm hoa đỏ thắm. Nó đem lại niềm vui sướng, háo hức cho tuổi học trò.

 Mùa hè lại đến và những cánh phượng như những cánh bướm vẫn nằm trong những trang lưu bút của tụi nhỏ chúng tôi như một dấu ấn kỉ niệm đẹp mà trước lúc chia tay gửi lại cho nhau để nghỉ hè.

Bài 2 : Tả cây bàng.                                     Bài làm

 Ngay giữa sân trường tôi sừng sững một cây phượng. Không biết cây phượng đó được trồng từ lúc nào. Tôi chỉ biết rằng khi tôi cắp sách tới trường thì đã thấy cây, đã già, già lắm.

 Từ xa nhìn lại, cây bàng như một chiếc ô màu xanh khổng lồ che mát cho chúng em vui chơi. Dáng cây cao và thẳng. Cành cong và nhỏ như chiếc đũa. Cành cây tỏa ra mọi phía tạo thành một bóng mát che kín góc sân. Cây bàng còn giống như bác bảo vệ cầm súng để bảo vệ trường rất ngộ nghĩnh. Mới ngày nào, nó còn bé tí vậy mà bây giờ đã trở thành bác bàng già và trưởng thành rất nhanh chóng. Thật tuyệt vời! Mỗi một mùa, cây bàng lại có một dáng vẻ riêng của nó.

 Rễ cây ngoằn nghèo, ăn sâu xuống lòng đất để hút chất dinh dưỡng cho cây. Thân bàng màu nâu, xù xì, nổi lên những u cục và các vết sẹo cũ. Thân cây to, một vòng tay em ôm không xuể. Trải qua bao năm tháng, cây bàng vẫn đứng vững và chống chọi với những cơn bão và mưa gió. Cây bàng thật mạnh mẽ và kiên cường! Cành cây chia thành nhiều nhánh. Mỗi nhánh cây um tùm lá. Những lá xanh thẫm to hơn bàn tay của em.

 Mùa xuân, cây bàng thức dậy khá muộn so với các loài cây khác. Những lộc non chồi biếc tràn ngập trên từng cành cây. Mùa hè, cây bàng bắt đầu ra hoa. Hoa bàng màu trắng ngà, nhỏ li ti. Chỉ cần một làn gió nhẹ thổi qua, hoa bàng rụng trắng cả sân trường. Khi hoa bàng rụng, quả bắt đầu nhú. Khi quả chín, nó mang một màu vàng lẫn xanh. Những giờ giải lao, chúng em thường nhặt những quả bàng để chơi chắt chơi chuyền hay để ăn. Quả bàng ăn không quá ngon, hơi chát nhưng lại khá mềm. Ăn quả bàng luôn gợi cho chúng em cảm giác thật thích thú. Khi mùa thu tới, lá bàng chuyển sang màu vàng rồi chuyển sang màu đỏ khi đông sang. Lá bàng rụng lả tả khắp sân trường.

 Em rất yêu cây bàng trường em. Vì cây bàng đã tỏa bóng mát và là nơi lí tưởng để cho chúng em vui chơi thỏa thích. Dù mai sau có lớn khôn, hình ảnh cây bàng và mái trường tiểu học vẫn luôn ở trong tâm trí em.

Bài 3 : Tả cây đa cổ thụ.                          Bài làm

 Sừng sừng sân đình làng là một cây đa cổ thụ lớn. Không biết cây đa đã ở đây từ bao giờ nhưng nó đã trở thành một phần không thể thiếu ở nơi đây.

 Thân cây to và có nhưng tán dài vươn rộng, phủ rợp cả sân đình. Không biết cây đã qua bao mùa lá rụng nhưng từ khi em ra đời cây đã to lớn vô cùng. Nhìn từ xa, cây như một mái nhà xanh bao phủ hết những khoảng trống bên dưới. Thân cây to lớp vỏ nâu sần sùi, hai người vòng tay ôm không xuể. Cành cây đâm ra từ phía, có những cành đâm thẳng lên trời, vì vậy mà cây có tán lá rộng vô cùng. Lá đa to bằng lòng bàn tay, có màu xanh sẫm. Trên tán cây, tiếng chim ríu rít bởi có rất nhiều loài chim về đây làm tổ. Rễ đa dài và nổi ngoằn ngoèo trên mặt đất như những con rắn hổ mang khổng lồ. Trên cành đa phủ xuống những nhánh rễ dài, nhìn như chiếc rèm thưa xung quanh gốc đa già cổ kính. Nhìn cây đa, em cứ ngỡ là một vị thần đang ngày đêm bảo vệ cho quê hương em, luôn mang đến cuộc sống yên bình và tràn ngập tiếng cười.

Cây đa to lớn và tạo thành bóng mát dài, hàng ngày, những bác nông dân sẽ chọn vị trí dưới gốc đa để nghỉ ngơi giữa buổi vụ mùa. Bóng đa tỏa mát cả sân đình, làm dịu đi cái oi nồng ngày hạ, bởi vậy nơi đây cũng là chốn vui đùa của trẻ thơ. Những ngày hè oi ả tưởng chừng không ai muốn đặt chân ra ngoài thì nơi đây lại vô cùng đông vui, náo nhiệt. Nơi gốc đa làng ấy cũng tổ chức biết bao sự kiện, lễ hội của làng xóm, là nhân chứng lịch sử của mảnh đất quê từ bao đời. Gốc đa ấy tự bao giờ đã trở thành hình ảnh quen thuộc và gần gũi đến thế, là biểu tượng cho làng quê, cho nông thôn Việt Nam.

 Gốc đa làng cổ kính là một hình ảnh em sẽ mãi không bao giờ quên. Dù mai sau có đi xa thì em sẽ mãi không quên bóng mát của bác tre già, sẽ mãi không quên những ngày thơ ấu nô đùa dưới gốc cây và cũng mãi không quên được những kỉ niệm gắn bó với quê hương, với cây tre bến nước, với bạn bè gia đình nơi quê hương.

Bài 4 : Tả cây si.                                         Bài làm

 Sân trường em trồng rất nhiều các loại cây cho bóng mát. Chúng đứng thành hàng thẳng tắp, xòe tán rộng che bóng mát khắp cả sân trường. Nhưng có lẽ chỗ gốc cây cổ thụ thu hút nhiều lũ trẻ chúng em nhất vẫn là cây si già.

 Không biết đến nay, si già đã bao nhiêu tuổi? Cô giáo chủ nhiệm nói: “Cô về đây đã hơn mười năm rồi, lúc ấy cây si cũng như bây giờ. Cô nghe nói, từ khi có ngôi trường này thì người ta đã trồng nó từ bao giờ rồi?”. Có lẽ nó đã gần trăm tuổi không biết chừng. Nhìn từ xa, cây si giống như một cây dù khổng lồ xanh thẫm, rủ bóng xuống sân trường. Những cái rễ trơn bóng nằm uốn lượn trên mặt đất như những con trăn hoa nằm ngủ im lìm dưới bóng râm. Có những rễ bò lan đến gần mười thước trên mặt đất rồi mới chịu chui xuống. Thân cây to, ước chừng sáu bảy đứa chúng em nắm tay nhau mới kín được một vòng. Vỏ cây màu nâu sẫm và cũng trơn bóng như có ai thoa vào đấy một lớp xi. Hầu như toàn thân cây, chi chít những tên tuổi, những con số và những nét phác họa hình nhân do các bậc đàn anh, đàn chị các lớp trước lưu lại để kỉ niệm một thời đã học dưới ngôi trường này. Điều thú vị nhất đối với chúng em là nắm lấy những cái rễ to bằng ngón tay cái lòng thòng từ trên xuống, thi nhau trèo cao hoặc chơi đánh đu, tuy mạo hiểm nhưng rất thú vị. Qua tìm hiểu, chúng em biết các trò chơi “mạo hiểm” này từ xưa đến giờ chưa xảy ra một tai nạn nào đáng tiếc.

 Lên cao độ chừng hai thước, thân cây chia làm bốn nhánh đều nhau, vươn rộng ra xung quanh. Dường như quanh năm, cây si vẫn xanh một màu xanh muôn thuở của nó. Lá si nhỏ và dày, cành lại dài nên dù mưa gió bão bùng si vẫn vững vàng chống chọi lại thiên tai mà không hề hấn gì. Cây si đã gần trăm tuổi nhưng trông nó vẫn cường tráng.

 Trên vòm lá xanh um của nó, thường ngày đều rộn tiếng chim ca. Không biết chích bông, chào mào, sáo sậu… và cả cu gáy nữa ở đâu tụ hội về đây nhiều đến thế? Ngồi trong lớp học bài, chúng em thường được thưởng thức những bản hợp tấu của bầy chim nên cũng bớt được sự căng thẳng phần nào.

Những giờ giải lao, chúng em thường tụ tập về đây hóng mát, vừa tổ chức chơi các trò chơi của tuổi thơ hay kể những chuyện tếu cho nhau nghe đời thường. Tiếng nói tiếng cười râm ran dưới gốc cây.

 Mai đây, khi phải từ biệt mái trường này thì cây si già vẫn mãi mãi để lại trong lòng chúng em những ấn tượng, những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò.

Bn cho mình 5 sao và ctrlhn nha mình viết cho bạn mỏi tay lắm đó ! Huhuhu.

            Chúc bạn làm bài tốt !          

ωtrankhanhly3008↔Hoidap247↔ωtrankhanhly3008.

                                                                                                                 Á nhon !

hahaha người yêu cũ là đồ con chó

Thảo luận

Lời giải 2 :

Khi những tiếng ve bắt đầu kêu râm ran sau những tán lá lượng, những chùm hoa phượng vĩ đầu tiên cũng đã bắt đầu đỏ rực, chúng em biết rằng mùa hè đã sắp bắt đầu rồi.

Cây phượng vĩ bao nhiêu năm qua vẫn luôn nhắc nhở cho các thế hệ học sinh của trường rằng mùa hè đã đến dịu dàng như vậy đấy. Từ ngày em mới vào trường, cây phượng đã ở đó. Dù trong sân trường có nhiều loại cây bóng mát nhưng không hiểu sao em chỉ thích mỗi cây phượng này. Đó là một cái cây cổ thụ bởi thân của nó phải đến vài người ôm mới xuể. Gốc cây thấp nhưng lại tỏa ra nhiều nhánh đâm tít lên trên cao. Cái rễ của chúng thì như những con trăn khổng lồ. Nhà trường đã phải xây một cái bồn bao xung quanh gốc cây để tránh trường hợp học sinh chạy nô đùa nhau vấp phải cái rễ ấy.

Vào giờ ra chơi, em thường thích ngồi dưới gốc cây phượng vì ở đó rất râm và mát. Những tán lá xum xuê của phượng đã giúp che đi cái nắng của mặt trời. Thi thoảng, chỉ có những đốm nhỏ li ti nắng rót xuống. Đôi lúc lại có những cái lá phượng hay những cánh phượng rơi trúng trang vở. Đó là những khoảnh khắc mà em nhớ mãi không thể nào quên.

Những ngày tháng ngồi học bài dưới chùm hoa phượng vĩ không có nhiều bởi phượng nở cũng chính là lúc em phải rời xa mái trường để nghỉ hè. Tuy nhiên, cây phượng vẫn là một loài cây bóng mát mà em gắn bó nhiều nhất trong suốt quãng đời học sinh của mình.

                       ~ xin câu trả lời hay nhất hoặc 5 sao + 1 cảm ơn nha thanks~

Bạn có biết?

Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.

Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thư

Tâm sự 4

Lớp 4 - Năm thứ bốn ở cấp tiểu học, kiến thức ngày một tăng, sắp đến năm cuối cấp nên các em cần chú đến học tập nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK