bài1:
Xưa nay ông cha ta luôn khuyên răn và chỉ dạy con cháu mình phải biết: học ăn, học nói, học gói, học mở. Có lẽ khi nói dến những điều này k ít người tự hỏi: Tại sao trong cuộc đời chỉ cần học 4 điều thôi? Phải chăng, để làm một con người cho ra một con người tử thế, thì chí ít cũng phải thấu hiểu về minh triết của 4 từ ăn, nói, gói, mở mà cha ông ta luôn khuyên dạy.
Ăn như thế nào là ăn đúng , ăn k biết xấu hổ, để "nhai kĩ no lâu, cày sâu tốt lúa"?. Miếng giữa làm bằng sàng trong bếp, làm ăn, ăn nói, ăn chắc mặc bền, ăn nên làm ra, ăn ở, ăn nằm, ăn chơi thậm chí là.....ăn tiền, ăn dày, ăn mỏng, ăn sương, ăn trộm, ăn cướp.
Trong kho tàng tụ ngữ ca dao dân ca rất nhiều câu bàn dến việc ăn. Tại sao ông ta lại bàn nhiều đến thế cái chuyện ăn? Không có gì lạ ở một miền đất nghèo, vất vả cơ cực suất đời cái sự ăn nó quan trọng và gần gũi lắm. Thế nhưng,nếu chỉ nghĩ cha ông ta chỉ lo nghĩ đến ciệc ăn thì chúng ta đã nhầm to. Cái chuyện ăn nó đa nghĩa, đa chiều và hầu như trong đa số các trường hợp, đều liên quan đến chuyện xấu xa. Bây giờ trước nạn tham nhũng, mới càng thấm thía hơn cái nghĩa sắc như dao cau của minh triết tự ngàn xưa. Ăn như nào, ăn bao nhiêu, để cho người bao nhiêu, quả là điều khó vô cùng. Nhưng, khó thì khó, không làm chủ được từ ăn tức là đã sai lầm về mặt đạo đức, văn hóa.
Còn nói k chỉ để mà nói, nói bừa nói ẩu, vì mỗi câu đềo phản ánh chính xác của tư duy. Chỉ cần nghe nói là biết trình độ và khả năng tư duy của người ấy! Người xua dạy phải uốn lưỡi 7 lần mới nói. Chứng tỏ cái sự nói nó quan trọng đến mức nào. Nói theo cấp độ âm thanh nào cho một cử tọa bao nhiêu người, cách dùng từ phù hợp trước từng đối tượng. Khối lượng từ phong phú hay nghèo nàn....., tất cả đêò phải học. Gói và mở là hai từ bí ẩn và đa nghĩa nhất. Ở đó là cách sống, lối sống, và nó trở thành nguyên tắc suốt cả đời người. Gói có thể là cách"hành sử theo đúng cương vị".Cũng có thể là"áo rách hơn lành vụng may". Gói là cách hiểu đúng nghĩa về nghĩa của cụm từ"tốt gỗ hơn tốt nước sơn", "gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn". Mở so sánh với gói còn cao hơn một bậc, nó liên quan đến vị thế cái tôi với một tư cách là một con người xã hội. "xấu che, tốt khoe" là một cách ứng sử mở mà không mở. Tất nhiên dù gói hay mở thì con người luôn cần đến sự dũng cảm trước sự thật. Chẳng hạn tâm là tầm là chưa đủ. Không có dũng thì k dám thay đổi, thì không dám thay đổi, k dám nhận trách nhiệm, vậy có tâm với tầm phỏng có ích gì
Trong mỗi đứa trẻ , việc học tập luôn là quan trọng nhất. Nhưng cũng có những đứa trẻ đưa ra những ý kiến trái ngược với ý kiến trên.
Hồi lúc xưa , lúc đó đất nước chưa hề phát triển hoặc cũng có phát triển nhưng phát triển thấp. Hồi xưa , chưa có đào tạo trường học làm cho nước ta bị ở trong chế độ phong kiến nghèo nàn , lạc hậu và lỗi thời. Công cụ để làm việc rất thô sơ. Dân hồi đó tri thức rất ít , nên nền kinh tế phát triển chưa cao. Nhà nước ta thời đó vẫn chưa có cải cách cao gì để xây dựng lên một đất nước mới , một đất nước phát triển.
Những đứa trẻ khi làm thường rủ nhau đi uống cà - phê , đi chơi đâu đó ........ chứ không thích đọc những cuốn sách to tướng , nhàm chán. Suy nghĩ đó là suy nghĩ rất sai lầm. Sách giống như là rau , là một người bạn tri thức sát kề bên vai ta và chúng ta không đọc sách sẽ không biết và không thể khám phá được điều gì mới lạ. Mỗi cuốn sách là một bầu trời tri thức, nếu chúng ta không đọc sách thì tri thức của chúng ta sẽ không càng ngày càng cao , khiến chúng ta không có tri thức. Sách còn hướng dẫn và đưa chúng ta đến đường đi đúng hướng.Đây cũng là tình trạng nhức nhối của Việt Nam hiện giờ. Hiện nay , việc đọc sách còn rất nhiều khó khăn . Lý do là nước Việt Nam chưa có nhiều tiệm sách để cho các bạn trẻ vừa đọc sách để giải trí và vừa để học tập.
Tác hại của việc chán đọc sách sẽ gây ra chán học rồi nghỉ và bỏ bê việc học . Đừng nên làm như thế , dù chỉ thử một lần. Nó sẽ ảnh hưởng và gây ra một tác hại cực kỳ nghiêm trọng cho tương lai sau này! . Tuy rằng lúc chúng ta còn nhỏ chẳng hữu ích gì nhưng khi chúng ta lớn lên sẽ rất hữu ích. Vì khi chúng ta càng ngày càng lớn , trí thông minh của chúng ta ngày càng phát triển . Và sau này , chúng ta không còn ngồi vào ghế nhà trường nữa , có hối hận thì chỉ là hối hận trong vô vọng. Khi đó đừng hối hận bằng những câu: " Tại sao mình không còn được ngồi vào ghế nhà trường nữa" , "Tại sao hồi đó mình ngu quá mình không chịu học tập thì tương lai thì đâu có ra nông nỗi này"?....
Cuối lời, tôi khuyên các bạn rằng không nên dại dột chán nản việc học tập , và chán nản đọc sách rồi từ đó sẽ gây ra những tác hại rất lớn cho tương lai sau này! Mình mong rằng các bạn nào mà chán nản việc học tập sẽ hiểu ra được bài học này , từ đó rút ra được bài học kinh nghiệm cho mình. Nếu các bạn chán nản học tập và đọc sách nếu nhận thức càng sớm thì đây sẽ không phải là quá muộn , là đường cùng đâu!
" Cái này mình tự làm , không hề sao chép mạng "
Nếu có sai sót , hãy bỏ qua dùm!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK