Trang chủ Tiếng Việt Lớp 5 Một hôm em tình cờ nghe được một cuộc trò...

Một hôm em tình cờ nghe được một cuộc trò chuyện của quyển vở cũ và một quyển vở mới cuộc trò chuyện của chúng nhắc nhở em phải giữ gìn sách với em hãy tưởng t

Câu hỏi :

Một hôm em tình cờ nghe được một cuộc trò chuyện của quyển vở cũ và một quyển vở mới cuộc trò chuyện của chúng nhắc nhở em phải giữ gìn sách với em hãy tưởng tượng và kể lại cuộc trò chuyện thú vị đó Cấm chép mạng

Lời giải 1 :

Đêm đã khuya, tôi đang nằm đọc truyện thì chợt có tiếng nói khe khẽ. Tôi nhìn quanh nhưng chẳng thấy ai. Tôi hơi chột dạ vì mình đã khóa cửa kỹ lắm rồi, mà hình như là có trộm. Nhưng rõ ràng tiếng nói ấy vọng ra từ phía bàn học. Tôi để ý và phát hiện ra, đó là cuộc nói chuyện giữa các bạn đồ dùng học tập và cũng nhờ cuộc trò chuyện đó mà tôi đã hiểu được tâm sự của những người bạn thầm lặng bên mình.

Đó vào một đêm hè, tôi đang ôn thi, khi ấy đã 1h đêm, tôi để nguyên sách vở trên bàn rồi tắt đèn đi ngủ, mắt đang lim dim thì bỗng có tiếng nói chuyện thì thào phát ra từ góc học tập. Tôi nằm im và lắng nghe, thì ra đó là cuộc tâm sự của các đồ dùng học tập của tôi. Đầu tiên là cặp sách tâm sự:

- Mọi người ơi tôi thấy buồn lắm, trong các thứ của cô chủ, tôi là người khổ nhất. Cặp thì nhét bao nhiêu là thứ sách, sách vở thì không nói làm gì, đằng này có cả truyện tranh, quà vặt. Nhiều lúc mấy thứ quà ấy rơi vãi, cô chủ không lấy ra làm tôi mốc meo cả lên. Hồi xưa tôi đẹp đẽ bao nhiêu thì bây giờ tôi xấu xí, tàn tạ bấy nhiêu. Nhìn cặp của các cô chủ khác mà tôi xấu hổ, thèm được trân trọng giống như họ.Xong mọi người bắt đầu bàn tán xôn sao về cuộc đời của mình cho đến khi bác tủ nói :- Ôi thôi, chúng ta gặp cô chủ này thì cùng chung số phận rồi, tôi cũng giống các bạn thôi. Tôi đựng đồ dùng cho cô chủ, nhưng có khi cô mở tủ lấy đồ mà có đóng vào đâu, cứ mở tênh hênh ra, bụi bẩn bay bám đầy lên người tôi mà có bao giờ cô lau đâu. Nhiều khi mở lấy thì cô kéo cánh cửa âm ầm, làm tôi đau đớn.

Tôi nằm ở góc tường liền đỏ mặt lên vì xấu hổ rồi tôi bật dậy và đi dọn dẹp lại đồ đạc của mình cho gọn gàng và kể từ đó tôi đã biết giữ gì đò dùng của mình hơn

Chúc bạn học giỏi :!

Thảo luận

-- Cuộc trò chuyện của quyển vở cũ với 1 quyển vở mới mà
-- Với sao cậu lại chép trên mạng
-- Làm lại cho mình đê
-- oki
-- Sao bạn lại chép mạng
-- Làm lại đi
-- 1 quyển sách cũ và mới cơ mà

Lời giải 2 :

Mẹ đã nhắc nhở tôi rất nhiều lần nhưng xem chừng cái tính cẩu thả của tôi chẳng có tiến triển chút nào. Tôi vẫn quăng quần áo, sách bút lung tung và thỉnh thoảng còn tiện thế... ngủ ngay trên bàn học. Thế mà chỉ cách đây không đầy một tháng, tôi đã tự nhủ phải sửa đi cái tính cẩu thả của mình. Tất cả bà đầu vào buổi trưa hôm ấy.

Cô giáo dặn ngày mai có một bài kiểm tra Văn học. Thế nên bữa ấy, cơm trưa xong, tôi oằn mình ra bàn học đế gò cho bằng được cái dàn ý của bài văn. Nhưng để bài cô cho tuần này khó thật! Mệt mỏi và chán nản, tôi gục ngay xuống đống vở văn.

Ôi! Đau quá, cái mặt của bác sách méo xệch hẳn đi.

- Có chuyện gì thế bác! Chị thước ngay cạnh quan tâm.

- Cậu chủ chằng ý tứ tí nào. Cứ nhè ngay cái mặt của tôi mà lăn ra ngủ làm tôi vặn cả cái xương sườn rồi. Mà chị biết không, lúc bà chủ mới mua tôi về, người tôi thơm phức, mặt mày sáng láng vô cùng lại còn phẳng phiu đến mức nào. Thế mà bây giờ chị xem đây! Cái mặt tôi thì nguệch ngoạc không biết bao nhiêu những hình siêu nhân quái dị. Cái vỏ áo cứng của tôi thì bị gập nát không sao làm phẳng ra được như trước. Đấy là chưa kể những nét gạch lung tung và một vài manh áo của tôi còn bị rách bươm ra nữa.

- Hoàn cảnh của bác kể ra cũng tội. Nghe bác thở than cháu cũng muốn nói ra vài tâm sự của mình. Trước đây cháu màu xanh ngọc. Những vạch kẻ, những con số trên người đều rõ ràng, chính xác. Thế mà bây giờ bác thấy! Mặt mũi cháu thì sứt sở, số má mờ hết chẳng còn gì. Hôm nữa ở trên lớp cháu bị cậu chủ giẫm đúng giữa lưng. Cũng may tại qua nạn khỏi, nếu không chắc bây giờ cháu đã nằm bên dưới bãi rác thải rồi. Thật cậu chủ chẳng ra thể thống gì cả! .

Từ nãy đến giờ dù vẫn nằm yên trên giá nhưng nghe xong câu chuyện, anh bút cũng chẳng còn giữ được vẻ điềm tĩnh hàng ngày:

- Đúng là mỗi người một cảnh. Bác và chị đã khổ, tôi tự thấy mình lại càng buồn lòng hơn nữa. Sự vô ý của cậu chủ đã biến tôi thành một kẻ tội đồ. Tôi đau lòng lắm khi cứ phải theo tay cậu chủ mà vạch ngang vạch dọc lên mặt bác, mặt chị và còn biết bao anh chị khác. Bản thân tôi dù ngày nào cũng tận tâm cùng cậu chỉ nhưng có bao giờ tôi được tắm táp sạch sẽ đầu. Đã vậy lại còn bị dán lên mặt không biết bao nhiêu hình hài khác lạ và đầu chỉ có vậy, cứ không thích cậu chủ lại xé ra, những lần ấy có khi tôi còn bị sứt cả mảng lưng đau điếng mà chẳng nói dám gì. Nghĩ mà thấy bất bình lắm bác ạ!

- Cậu chủ ơi! Tại sao chúng tôi rất tận tâm mà cậu lại hư như vậy! Hư lắm! Hư lắm! Hư lắm. Ối! Ối... ối!

- Phương à! Con làm sao vậy?

Mẹ mở cửa chạy vào, khi tôi đã đứng lên mà mồ hôi vẫn chảy ròng ròng

- Con không sao! Con ngủ mê mẹ ạ!

Mẹ tôi lặng lẽ bước ra, lúc bấy giờ tôi mới hoảng hồn nhìn lại đống sách vở trên bàn học của mình. Thấy lộn tung hết cả, tôi bèn nhanh tay sắp hết lên giá rồi cầm chiếc bút máy mà tôi vẫn viết hàng ngày đi ra đường sân giếng.

ミ★ʂρ✔τɾọηɠ╰‿╯→←²³$\geq$ $\leq$ 

Bạn có biết?

Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.

Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thư

Tâm sự 5

Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK